[h=1]
Bóng đá vô cùng quan trọng, nhưng đó chưa phải là toàn bộcuộc đời – Anims, Tito[/h]
Tôi đã học được nhiều từ đội bóng Barca này, một điều trong số đó là bóng đá không chỉ mang lại cho bạn những giọt nước mắt hạnh phúc.
Cuộc sống luôn mang lại cho chúng ta nhiều điều, và có một sự thật là niềm vui luôn song hành với nỗi buồn, như âm phải có dương và ngược lại. Nếu chúng ta có cơ hội ngồi tán gẫu với Cuộc Sống, chúng ta sẽ hiểu hơn rằng Cuộc Sống phải làm vậy để giữ chúng ta thăng bằng.
Cách đây gần 1 năm, tôi được biết vợ tôi đã mang thai, liệu còn hạnh phúc nào hơn? Rồi cách đây khoảng 3 tháng, bác sỹ báo cho chúng tôi biết con trai chúng tôi có một khối u nằm trong tuyến thượng thận của bé, tại sao lại thế? Đó là cuộc sống, giống như tên một loại nước uống khá phổ biến ở Việt Nam C’est la Vie.
Tôi đã xem nhiều clip tổng hợp các trận đấu của Barca, tổng hợp một giai đoạn, tổng hợp một giải đấu, tổng hợp một mùa bóng. Và tôi nhận thấy trong các clip tổng hợp đó, thường thiếu vắng những trận thua. Nếu là tổng hợp về giải Champions League, hẳn là sẽ thiếu vài trận mà Barca thua Chelsea, nếu là tổng hợp giải La Liga, có thể có một số trận Real Madrid thắng nhưng sẽ bị bỏ ra ngoài. Đó là ý muốn chủ quan của người làm các clip tổng hợp, người ta chỉ muốn xem lại những giây phút hạnh phúc.
Khi Pep Guardiola ngừng dẫn dắt Barca cuối mùa bóng vừa rồi, đó là hồi kết cho một serie nhỏ của những nỗi buồn, 2 trận đấu tồi tệ ở Champions League, kẹp giữa nó là trận thua nghiền nát hi vọng tại La Liga. Nhưng đó chính là Cuộc Sống. Sau một thời gian dài của những niềm vui chưa từng có, là một cái tát đau điếng. Các cules không biết điều gì chờ đợi họ ở phía trước, một số thì khóc lóc. Nhưng nước mắt thực ra đã là một phần cố hữu trong cuộc đời các cules.
Nhiều cules có thể đã quên mất rằng trước khi chúng ta được vui mừng với những trận đấu phi thường, chiến thuật đỉnh cao với những chiến thắng cuối cùng trước Arsenal, trước Manchester United và trước Real Madrid… đội bóng yêu quý của chúng ta đã thể hiện những chiến thuật tầm thường, những hục hặc cá nhân, nhưng tổn thất lực lượng đáng xấu hổ. Chiến Thắng và Thất Bại.
Guardiola đã từng nói, những thời khắc duy nhất khiến ông phải rơi nước mắt là khi Barca dành cúp vô địch thế giới các câu lạc bộ và khi ông nghe tin Abidal bị ung thư. Niềm Vui và Nỗi Đau.
Abidal đã trở lại, đá đít căn bệnh ung thư, nâng cao chiếc cúp Champions League tại Wembley, hoàn thành lời hứa của anh hồi đầu mùa bóng. Vậy mà anh lại bị tái phát, rồi phải thực hiện phấu thuật cấy ghép. Chiến Thắng và Thất Bại.
Khi Tito Vilanova được chỉ định là người thay thế Guardiola, gần như không một ai trong chúng ta hi vọng vào điều gì. Vậy mà những gì Tito đã làm được là đưa chúng ta lên mây xanh với thành tích cho tới thời điểm này là bất bại trên đấu trường quốc nội, cách xa đội thứ 2 tới 9 điểm và bỏ rơi kình địch Real Madrid với một khoảng cách lớn hơn cả 4 trận thắng. Và rồi, đến khi Tito thuyết phục được thế giới, thì chúng ta lại nhận được một tin shock, căn bệnh ung thư của ông lại tái phát giống trường hợp của Abidal. Niềm Tin Tưởng và Sự Lo Lắng.
Tôi cảm giác rằng Cuộc Sống muốn nhắn nhủ ta “không có điều gì có thể mang lại từng đó niềm vui mà không phải trả giá bằng nỗi buồn”. Một sự cân bằng khốn nạn.
Nhưng tôi không tin điều đó. Điều quái quỷ gì khiến Cuộc Sống không thể mang lại cho bạn một cây kẹo ngọt rồi mang tiếp một cây kem mát lạnh rồi một chai rượu 30 năm tuổi và cả một em siêu mẫu trong một chiếc Ferrari??? Tại sao điều đó nếu có lại bị cho là không công bằng?
Khi Abidal bị phát hiện ung thư, nhiều cules, các cầu thủ Barca, ban huấn luyện, đều có ý nghĩ rằng nếu họ có thể đánh đổi toàn bộ số cúp vô địch để lấy sức khỏe cho Abidal thì họ cũng sẵn sàng. Và giờ đây, có lẽ điều ước tương tự cũng được dành cho Tito Vilanova.
Ngay sau khi nhận được tin đồn về căn bệnh của Vilanova đêm qua, tôi đã google một số thông tin và giờ tôi ước mình đã không làm vậy. Điều rõ ràng nhất mà Google mang lại cho tôi là “hiếm gặp và thông thường rất nguy hiểm”. Liệu đó có phải là Cuộc Sống? chỉ mới cách đây 1 ngày, chúng ta nhận được thông tin rằng Abidal đã trở lại và sẵn sàng để tiếp tục chơi bóng.
Anh ấy đã chiến thắng, anh ấy có thể cười khẩy với Cuộc Sống mà nói “cậu giỏi lắm, nhưng không thắng được tớ đâu”. Vậy mà giờ lại là thông tin về Vilanova.
Tôi cảm thấy tự tin khi đưa ra nhận định rằng kể cả một người căm ghét câu lạc bộ này tốt cùng thì cũng sẽ phải cảm thấy mủi lòng trước những thông tin liên quan đến ung thư như vậy.
Karim Benzema đã từng dành giải thưởng cầu thủ xuất sắc nhất nước Pháp cho Abidal. Real Madrid bây giờ gần như ngay lập tức đăng tải lời chúc an lành cho Tito Vilanova. Một số người sẽ coi đó là những hành động của đẳng cấp. Tôi không nghĩ vậy, hình như nhiều lúc sự cạnh tranh, sự thù ghét khiến chúng ta quên mất rằng cho đến cùng thì chúng ta cũng chỉ là những con người, chúng ta có chung một điểm đến cuối cùng. Trên con đường cuộc đời đó, chúng ta cùng tìm kiếm những niềm hạnh phúc, cố gắng tránh xa những nỗi đau thương. Và chúng ta cùng làm một điều khi Cuộc Sống làm việc của nó, chúng ta tìm đến, chúng ta đưa ra, sự an ủi, sự chia xẻ, sự chở che.
Câu lạc bộ đã xác nhận, trợ lý Jordi Roura sẽ là huấn luyện viên tạm quyền trong quãng thời gian trước mắt. Tito Vilanova sẽ được phẫu thuật ngay hôm nay, và các bác sỹ chẩn đoán rằng mọi việc sẽ tiến triển tốt, rằng ông ấy sẽ được ra viện trước lễ Giáng Sinh.
Những thông tin liên quan đến việc Vilanova rời khỏi vị trí huấn luyện viên chỉ là những tin đồn chưa được kiểm chứng.
Adria Vilanova, một cầu thủ của đội Cadete A, con trai của Tito Vilanova, đã đăng trên Twitter “Cám ơn mọi người về sự giúp đỡ. Các bạn thật tuyệt vời, mọi điều đều ổn”.
Cho đến lúc này, những gì chúng ta biết chỉ là Cuộc Sống lại làm việc của nó một lần nữa, tất cả những gì chúng ta có thể làm chỉ là hi vọng vào điều tốt nhất. Rằng Vilanova sẽ may mắn như con trai chúng tôi (khối u của cháu được xác định tới hơn 90% là u lành và không gây ra các nguy hiểm trong ngắn hạn), rằng Vilanova sẽ chiến thắng như Abidal đã và đang đánh bại căn bênh ung thư.