Đánh giá Barca dưới thời Tito (tính đến thời điểm hiện tại)
FC BARCELONA DƯỚI THỜI TITO VILANOVA (cho đến thời điểm hiện tại)
Khuyến cáo: bài viết không có ý muốn so sánh Pep và Tito, là một fan hâm mộ của Barca, tôi chỉ muốn phân tích những thay đổi từ khi Pep ra đi.
Đã có những thay đổi tinh tế trong lối chơi của Barca trong mùa giải này. Theo quan điểm của tôi, Tito đã có một công việc không lấy gì là “béo bở”. Làm thế nào mọi người có thể mong đợi ông thành công hơn Pep Guardiola? Tuy nhiên ông đã mang lại cho đội bóng những thay đổi thú vị một cách đáng ngạc nhiên.
Pep Guardiola là một người khá là tỉ mỉ. Mỗi bước di chuyển trên cỏ cũng đều được lên kế hoạch và thực hiện rất hoàn hảo. Trớ trêu thay, mặc dù nhận được vô số lời khen ngợi dành cho tiki-taka bay bổng hay lối đá tấn công tổng lực thăng hoa, những thành công của Barca dưới thời Pep hầu hết đều đã được ông tính toán kỹ lưỡng. Mỗi cầu thủ đều có vị trí của riêng mình; họ được phép chơi tự do nhưng vẫn phải nằm trong một giới hạn nhất định.
Những cầu thủ như Zlatan Ibrahimovic và Cesc Fabregas đều đã từng gặp không ít khó khăn trong việc hòa nhập với lối chơi của đôi. Đối với Ibra, anh đã phải chuyển sang câu lạc bộ khác (và chúng ta phải cảm ơn anh vì điều này). Tuy nhiên Fabregas thì chỉ mới gia nhập đội bóng vào năm ngoái và tất nhiên anh phải cố gắng đến cùng mặc cho những lời mỉa mai của các fan hâm mộ Arsenal về việc Cesc sang Barca để làm khách quen của hàng ghế dự bị.
Bỏ qua những lời khích tướng từ phía các fan trung lập, chúng ta đã được chứng kiến sơ đồ 3-4-3 đã được vận hành một cách tốt nhất dựa trên sự ăn ý của Cesc và Messi. Đúng là với hàng phòng ngự 3 người, chúng ta dễ bị thủng lưới, đặc biệt là trước những đội bóng chơi tấn công từ hai cánh. Tuy nhiên, chúng ta không quên lý do vì sao đưa Cesc trở lại Camp Nou.
Fabregas là một cầu thủ có lối chơi đặc biệt, một kiểu tiền vệ mà Barca đang thiếu. Cựu cầu thủ của Arsenal không những làm tốt vai trò kiến tạo mà còn đảm đương vị trí ghi bàn trong đội. Không giống như Xavi, người giữ nhịp trong các trận đấu hay Iniesta, ảo thuật gia trong các pha bóng, Cesc là chỉ đơn giản là cầm trịch và kiến tạo. Có thể nói anh thi đấu ở giữa hàng tiền vệ và tiền đạo. Mấu chốt là mặc dù khả năng kiến tạo của Fabregas là rất tốt nhưng anh cũng đã được mua với mục đích ban đầu là để Barca triển khai lối chơi với những đường chuyền dài vượt tuyến và trong tương lai, là thay thế Xavi hoặc Iniesta (mặc dù tôi nghĩ rằng Thiago sẽ thay thế vị trí của Xavi trong tương lai).
Nửa cuối của mùa giải năm ngoái, Cesc lại càng tỏ ra lạc lõng trong lối chơi của Barca. Vậy thì điều gì đã thay đổi?
Vị thuyền trưởng của chúng ta, Pep là một người khá bướng bỉnh. Không thể phủ nhận rằng chính sự bướng bỉnh ấy đã một phần giúp chúng ta giành từ danh hiệu này đến danh hiệu khác. Tuy nhiên, Tito có vẻ như đã nhận ra rằng mỗi một cầu thủ của chúng ta đều mang lại một cái gì đó rất khác biệt cho đội và đều có thể chơi bóng một cách rất đặc trưng nếu cần. Điều này khiến tôi không còn cách nào khác là phải bớt thần thánh hóa Pep (mặc dù tôi là một trong những fan lớn nhất của ông và kính nể những gì ông đã cống hiến cho Barca trên cả phương diên cầu thủ lẫn huấn luyện viên) còn hơn là để cho đối thủ của chúng ta biết trước và có cách chống trả những sắp xếp chiến thuật của ông. Và Tito cần phải thay đổi mọi thứ.
Hầu hết mọi người sẽ nói rằng quản lý đội hình Barca hiện tại là quá dễ cho bất kỳ huấn luyện viện nào. Tôi đồng ý rằng đó thực sự là một lợi thế khi có trong tay những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới vào thời điểm hiện tại như Messi, Xavi, Iniesta, Pique... thậm chí còn thích hơn là quản lý những đội bóng có ngân quỹ không giới hạn như Real Madrid, Chelsea hay Man City. Nhưng thực ra thì có lẽ không ai muốn cầm trịch Barca sau thời kỳ huy hoàng của Pep. Cũng giống như không ai muốn ngồi lên chiếc ghế huấn luyện viên từ Ferguson khi ông nghỉ hưu (nếu điều đó xảy ra
). Tito dường như đã chấp nhận và đương đầu với sự thử thách đó một cách rất tốt, ông hiểu rằng sự thay đổi là cần thiết và rằng ông có cách của riêng mình.
Thực tế, khả năng làm biến hóa lối chơi cho đội bóng của Tito là rất tuyệt vời. Một mặt, ông có giữ nguyên đội hình và lối chơi như trước đây, khi chúng ta giành phần lớn quyền kiểm soát bóng và khi cần thiết có thể đưa những cầu thủ như Cesc để tạo ra sự đột biến. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng sự hiệu quả của Tito được chứng mình rõ rệt nhất thông qua chính sách xoay vòng của ông. Không tính trận đấu với Zaragoza, Cesc Fabregas đều có tên trong đội hình xuất phát ở Liga của Barca. Nhờ đó Xavi và Iniesta đã được nghỉ ngơi, dành sức cho những trận đấu lớn.
Tiếp đó cũng cần bàn đến sự hiện diện của Tito trên các phương tiện truyền thông hay đúng hơn, cách người hâm mộ nhìn vào vị thuyền trưởng mới này. Đơn giản là Tito Vilanova không lôi cuốn như Pep Guardiola. Pep rất điềm tĩnh, thân thiện và với một bộ vest có thể khiến cho James Bond khóc vì ghen tị? Còn Tito thì sao? Ông không quan tâm đến những điều đó. Dù là áo len, áo jacket kiểu Wenger hay âu phục thì trông ông đều rất tuyệt. Mặc dù cũng khá là điềm tĩnh như Pep nhưng Tito không cố gắn tỏ ra hiền lành khi một đối thủ như Mourinho làm gì đó với đội bóng của mình. Bạn chọc vào mắt một người đàn ông và bạn sẽ nhận được một cái tát đáp trả, tốt hơn hết là bạn nên tin vào điều đó như là sự phản kháng của một Culé. Kể từ khi Mourinho đến Madrid, cuộc chiến đã trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết và hầu hết chúng ta đều đồng ý lời đáp trả của Pep đối với Mourinho trước bán kết Champions League vào mùa giải cách đây 2 năm là quá muộn, đáng lẽ Pep phải làm điều này từ lâu rồi.
Về hàng phòng ngự, chủ đề nóng tại Barca hiện nay, tôi chắc không culé nào là không có ý kiến. các bạn có thể đang phàn nàn về hàng thủ của chúng ta cũng như có nhiều người đã nói rằng mùa giải năm ngoái, Barca chỉ được cái cầm bóng nhiều và không có gì khác. Vâng, bạn không thể có cả hai. Sự thật là tỷ lệ kiểm soát bóng của Barca đã bắt đầu giảm từ năm ngoái. Không còn nghi ngờ gì nữa, đội bóng đang chơi bóng dài nhiều hơn tại thời điểm này. Chúng ta đã có rất nhiều sự chấn thương ở hàng thủ (vấn đề gây tranh cãi về việc liệu chúng ta có nên mua một trung về hay không, hãy để khi khác bàn tới). Tất cả điều này dẫn đến hai việc: đối thủ sẽ không thể lường trước khi đối đầu với một Barca với lối chơi ít chạm cùng những đường chuyền dài vượt tuyến và do đó, chúng ta ghi bàn nhiều hơn và cũng sẽ thủng lưới nhiều hơn chỉ đơn giản là vì chúng ta không có nhiều bóng và không có một hàng thủ đầy đủ (như năm ngoái).
Chúng ta có huấn luyện viên sẵn sàng thử nghiệm, trao cơ hội cho các cầu thủ trẻ, tấn công nhiều hơn (thậm chí có nguy cơ mất bóng) và do đó cũng ghi bàn nhiều hơn. Chúng ta có thể thủng lưới nhiều hơn nhưng trên tất cả chúng ta vẫn hoàn thành mục tiêu. Miễn là chúng ta đang chiến thắng, ai còn quan tâm đến điều đó? Chúng ta có một đội hình có thể giành chiến thắng ở Champions League ngay lúc này? Không,vì điều này cần có một cặp trung vệ chắc chắn. Chúng ta có một đội hình có thể giành chiến thắng Liga? Một lần nữa, không có nhưng ngay bây giờ chúng ta đang dẫn đầu và có thể làm tốt hơn thế. Tôi nghĩ là đội bóng sẽ đạt đến đỉnh cao về thể lực và chiến thuật vào tháng Hai hoặc tháng Ba, vì vậy điều tốt nhất là vẫn chưa đến. Hơn nữa, sự trở về của Alba là một bản hợp đồng tuyệt vời. Chàng trai Catalan này có khả năng đọc trận đấu tốt, những pha leo biên với tốc độ tuyệt vời cùng sự chắc chắn trong phòng ngự. Thực sự chúng ta rất mạnh ở hai cánh với nhưng cầu thủ công thủ toàn diện như Alba và Montoya (tôi sẽ không đề cập đến Dani Alves ở thời điểm này).
Đó là một vài sự phân tích của tôi, có thể hơi khoa trương nhưng vẫn phải nói