Hôm nay đội bóng của tôi đã thất bại.
Hôm nay tôi mất một người bạn chỉ vì hai chữ hèn hạ tôi dành cho Terry của cậu ấy sau pha đánh nguội Alexis.
Hôm nay một người bạn nói với tôi rằng tôi xa lánh cô ấy chỉ vì cô ấy anti Barca và vì tôi và cô ấy từng cãi nhau cũng vì Barca cách đây hơn 1 năm.
Hôm nay tôi biết mình mất nhiều hơn là một người bạn...
Ôi bóng đá, ôi tình bạn, mọi thứ đều điên rồ! Lần đầu tiên ngồi khóc suốt 2 tiếng rưỡi đồng hồ từ lúc kết thúc trận đấu cho đến giờ đi học, lần đầu khóc vì Barca còn lần sau khóc vì bạn. Bóng đá và tình bạn, từ lâu tôi đã không còn để hai cái đó dính líu tới nhau trong cuộc sống của tôi nữa. Tôi yêu một đội bóng mà bạn của tôi rất nhiều người ghét thì có sao, tôi vẫn quý bạn mà. Sau trận vừa khóc vừa đọc những stt hả hê của các bạn trên FB tôi cũng chỉ biết kiềm chế, tắt đi và lại khóc. Còn bạn tôi chỉ vì hai chữ hèn hạ mà...có công bằng với tôi không... Tôi luôn quý nhóm bạn của mình ngay cả khi chẳng có mấy thời gian đi cùng nhau và nói chuyện cùng nhau như lúc xưa nữa còn họ thì nghĩ rằng từ dạo ấy tôi đã thay đổi và xa lánh họ...có bất công với tôi quá không vậy... Suốt 3 năm trong một thành phố xa lạ, ra tôi chưa từng tìm được một người bạn có thể hiểu được mình. Có lẽ không phải tôi đã sai mà là tôi đã lầm, lầm tưởng quá nhiều và quá lâu rồi...
Hôm nay bạn tôi biết tôi đang rất không ổn.
Hôm nay bạn tôi tìm tôi khi tôi đang buồn vì trận đấu sáng nay và họ cũng như tôi.
Hôm nay một người anh từ HN đứng ra bênh vực tôi, an ủi tôi ngay cả khi tôi và anh chưa từng gặp mặt, tôi và anh quen nhau vì Barca.
Cũng lại là bóng đá và tình bạn nhưng lại khác hẳn. Là tình yêu với Barca cho tôi quá nhiều. Nỗi buồn của ngày hôm nay phần nào vơi đi khi 3 đứa con gái duy nhất yêu Barca mà tôi biết trong trường đứng cùng nhau trong hành lang và rầu rĩ cùng nhau. Cảm giác cũng nhẹ nhàng đi sau khi ngủ một giấc dài tới tối và lên 4rum tìm những người cũng đã đau như mình. Mọi thứ bỗng trở nên rõ ràng hơn sau một ngày để đôi mắt cận 4 độ, loạn 1 độ tự thân vận động mà không buồn đi tìm cái kính. Lúc mọi thứ xung quanh mờ đi, lúc không nhìn rõ được thứ gì dù mắt vẫn đang mở to và lúc mọi thứ hiện ra rõ ràng cũng giống như tôi của ngày hôm nay. Nói quên đi ư, bát nước hất đi rồi đừng mong lấy lại được. Giờ tôi đã hiểu, tôi biết bạn nghĩ tôi là con người tệ hại như thế thì hãy cứ như vậy nhé, không sao cả vì tôi sẽ không giận đâu. Còn tôi, vết thương này tôi sẽ mãi nhớ vì tôi đã đánh mất một thứ rất quan trọng với mình. Cuộn phim 3 năm cũng sắp hết, một lúc nào đó tôi sẽ tua ngược lại để tìm về kỉ niệm. Bạn và tôi sẽ không ai phải hối hận vì suy cho cùng chẳng trách ai được.
Trời tối rồi trời lại sáng. Gác bóng đá lại và học thôi. Đến lúc thi xong thì một mùa giải mới cũng bắt đầu. Restart!
Và mùa chia tay lại về...