Chỉ còn đêm nay và ngày mai nữa, gánh nặng của mình chắc là sẽ nhẹ bớt được phần nào. Cuối cùng cũng đi được đến tận đây, và cuối cùng cũng sắp có được cái gọi là over rồi. 2 ngày thi và lại được trở lại làm 1 hs 12 bình-thường-đúng-nghĩa. Nhưng đó có phải là cái mình đang mong đợi k nhỉ? :-<
Tự dưng lại thấy mệt mỏi quá!... Xong thi QG lại phải lo đến cái tốt nghiệp với ĐH. Biết bao giờ mới hết trách nhiệm đây :-<
Giờ này năm ngoái thi QG xong vẫn còn khoảng 2,3 tuần gì đấy mới đến Tết mà sao năm nay sát nút thật, xong cái là nghỉ Tết luôn. Cảm giác thời gian càng ngày càng ngắn lại mà mình vẫn chưa học được cái gọi là trân trọng nó. Tết qua lại thêm một cơ số thứ phải làm... mà đến giờ mình vẫn chưa làm được thứ gì ra hồn hết...
Uh thì Bộ nói năm nay thi QG chỉ cần giải 3 trở lên là tuyển thẳng ĐH, nghe có vẻ khá hời. Nhưng đúng 3 ngày trước khi thi lại nghe cô chủ nhiệm bảo có giải 3 thì cũng chưa chắc là được vô trường mình muốn vô, chỉ giới hạn trường & ngành theo môn thi đã chọn. Uh thì cũng ko bất ngờ lắm bởi năm đầu tiên áp dụng lại quy chế đó thì làm gì "sòng phẳng" được cho hs như thế. Đành rằng được giải khuyến khích thôi cũng là cả 1 vấn đề roài nhưng nếu được 'tuyển thẳng' kiểu đó thì câu hỏi đặt ra là ... thi để làm gì??! Chấp nhận tập trung môn chuyên để bỏ bê hết những môn còn lại trên lớp, ôn rồi thi, thi xong lại vẫn phải lao vào học để thi ĐH như bao đứa khác thì có phải cũng huề cả làng ko??! Trong khi những đứa khác tập trung cho mấy môn thi ĐH thì mình lại lao đầu vào mỗi av, mà av kiểu hsg lại chẳng ăn nhập gì với av thi ĐH. Nói nôm na thì học đội tuyển cuối cùng cũng... công cốc :| Sáng nay cô mình còn chơi cho 1 câu "mấy em ráng thi cho có giải để lứa sau có niềm tin mà thi tiếp" :| :| còn 3 ngày cuối cùng để được hưởng cái đặc quyền của "đội tuyển" rồi cũng trở về lại là 1 đứa bình thường, bị tụi cùng lớp bỏ xa thì quyền lợi kia để làm gì nhỉ :| Giờ cũng chẳng biết là mình chọn con đường này có đúng k nữa, gần tới đích rồi lại k muốn bước tiếp, lại do dự... mà không có động lực thì làm được gì? Haizzz. Nản quá đi
(
Mình thích av, mình yêu cuốn từ điển của mình, những cuốn sổ tay ngữ pháp là tâm huyết 3 năm qua của mình - Đam mê này là thật. MÌnh muốn một lần, một lần duy nhất thôi cũng được, tìm được cái gọi là giới hạn khả năng của chính mình. Chưa bao giờ cố bằng hết sức lực mình có, chưa bao giờ, luôn luôn là câu nói: "Nếu cho mình một cơ hội nữa, thêm thời gian nữa thì sẽ làm tốt hơn..." Lần này, chỉ muốn được làm bài bằng hết khả năng của mình. Có rớt cũng ko sao. Mình chấp nhận là mình chưa bao giờ đủ năng lực, chấp nhận là mình kém cỏi. Nhưng mình muốn biết cái giới hạn thật sự cho mình là ở đâu! Please!!!!
Con người vẫn thường có thói quen dẫm lại những dấu chân của chính mình. Và có lẽ mình đang làm đúng như vậy.
2 năm trước, mình không thể thoát khỏi cái bóng quá lớn của anh trai. 1 năm trước, mình tìm lại được tự tin và thành công, ở một mức độ nào đó. Còn bây giờ mình lại chịu thua chính mình. I can ... Can I?