Sáng hôm qua đúng là đáng nhớ
) Lớp trưởng, lớp phó, bí thư, tổ trưởng, tổ phó, tổ viên gì rủ nhau nghỉ hết. Mà không nhầm thì chính mình là đứa đầu tiên hô hào biểu quyết nghỉ học. Lớp phó [học tập] gương mẫu thế đấy
Sáng hôm nay lại tự giác đi học đầy đủ không thiếu 1 ai, lần đầu tiên từ sau khi thi học kì đến giờ. Hiện tượng lạ
) Có khi vì thế mờ cô mềnh chả đả động gì tới vụ đào ngũ hôm qua, lại còn cười hơi bị duyên (cả năm đếm được chưa tới 10 lần 'được' thấy cô cười). Không ngờ người lạnh lùng và nguyên tắc như cô cũng tâm lý phết
) Tự dưng thấy yêu những tiết học cuối cùng này quá. Từ đây đến tổng kết trường chỉ còn 10 ngày. Tới lúc không còn lên trường nữa chắc buồn chết mất.
(
Vừa thích mà vừa ghét khoảng thời gian này. Đời học sinh kể cũng ngộ. Tới lúc sắp xa nhau mới biết quý những ngày bên nhau. Mà cũng tới lúc sắp xa nhau lại chẳng đào đâu ra thời gian để mà ngồi ôn lại kỷ niệm. Bắt đầu mệt mỏi với cái lịch ôn thi của mình rồi. Haizz. Cứ lên lớp gặp mấy đứa bạn thì lại cười, lại giỡn, vui thôi rồi, áp lực thi cử biến đâu mất tiêu. CÒn về tới nhà lại y như rằng đến tự kỉ với đống sách vở :facepalm:
Mệt thì mệt thật nhưng không được phép than thở. Cố lên nào :baifu_samset: