- Đầu quân
- 9/4/11
- Bài viết
- 578
- Được thích
- 4
- Điểm
- 18
- Nơi ở
- Núi Hồng - Sông Lam
- Website
- www.facebook.com
- Barça đồng
- 0
Hai trận đấu tiếp theo: Mou ko có gì thay đổi, vẫn chiến thuật đấy, phòng thủ chặt chẽ, phản công rình rập. Còn Pep, nếu vẫn như hai trận vừa qua, vẫn lối chơi tiqui-taca xơ cứng như vậy thì ko có gì đảm bảo cho chiến thắng của chúng ta.
Cách tiếp cận trận đấu của Mou ko có gì mới cả, như Mou của EC tập 1, Mou ở Inter 2010 (đã thành công) và Thým Sơn (MU thành công 2008), Hiddint (Chel suýt thành công 2009). Đó là giải pháp duy nhất đúng mà hai bậc đàn anh đi trước đã từng vận dụng và có những thành công nhất định, đến bây giờ Mou kế thừa và phát triển thêm. Thực chất, nói Mou phát triển thêm thì ko hẳn, xét về tài năng và kinh nghiệm chiến đấu Mou chưa hơn Alex và Hiddint, nhưng trong tay Mou lại có những con bài chất lượng hơn hai người tiền bối. Mou có quá nhiều sự lựa chọn bởi sự đồng đều ở các tuyến, từng vị trí thay người cũng như nền tảng thể lực và điểm rơi phong độ của từng cá nhân đảm bảo cho Mou vận hành cỗ máy phòng ngự phản công được tốt nhất.
Còn Pep của chúng ta, vẫn mãi mê theo đuổi lối chơi tấn công đẹp mắt, lấy công bù thủ nhưng tiqui-taca ko phải là một thiên mã bách chiến bách thắng. Chiến thắng là ghi được bàn chứ ko có phải là cầm được nhiều bóng hơn! Tấn công ko ghi được bàn thì ít nhất phòng thủ ko bị lọt lưới. Nhưng một khi tiqui-taca (ko còn sáng tạo và đột biến) đã bị bắt bài, đã bị dìm trong "biển thể lực và cả máu" thì quá khó cho Pep và học trò. Bởi phòng thủ chặt chẽ ko phải là điểm mạnh của chúng ta.
Vậy thì, phải chăng tiqui-taca đã hết thời, Mou đã tìm ra được công thức chiến thắng trước Pep? Chắc chắn ko phải vậy! Chẳng có một thứ công thức gì trong bóng đá để quyết định đến thành hay bại, mà tất cả phụ thuộc vào sự linh hoạt, sáng tạo, ko ngừng thay đổi để ko bị bắt bài! Trong mọi trường hợp phải "dĩ bất biến ứng vạn biến". Cái bất biến đây là lối chơi, phong cách tiqui-taca, cái vạn biến đây là tùy từng thời điểm phải có những điều chỉnh phù hợp. Mou sẽ ko thay đổi (bởi vì lão đang có lợi thế), còn Pep nếu ko muốn kết cục như trận hôm qua phải bắt đầu thay đổi ngay từ bây giờ. Vẫn lối chơi đó, nhưng ko phải chỉ cắm đầu cắm cổ tiến về khung thành đối phương mà phải chú trọng hơn việc phòng ngự, phải đảm bảo thể lực dồi dào hơn cho hai trận đấu tới. Một khi Real dùng sơ đồ chiến thuật 0-3-7 như hôm qua thì cũng ko được nóng vội tràn lên ghi bàn bởi rất dễ sập bẫy phản công. Chưa ghi được bàn ko có nghĩa là ko ghi được bàn, phải chuyền nhiều hơn, chạy chỗ nhiều hơn, kéo giãn đội hình đối phương ra mà tìm khoảng trống. Đá "ma" nhiều kiểu gì cũng làm đối phương thèm bóng (tâm lý ai mà chả vậy), sẽ cay cú lao vào đoạt bóng mà bỏ quên một vài vị trí để những Messi, Xavi hay Iniesta tung ra những cú chọc khe định mệnh. Chiến thuật "tâm lý chiến" này cũng như cách Mou đã khai thác chúng ta trận hôm qua. Mou biết và chúng ta biết FCB đã quen với cách ghi bàn vào lưới đối phương, quen với tâm lý dẫn bàn, kiểu chơi tấn công trước phòng thủ sau. Nhưng loay hoay chuyền mãi, chạy mãi ko tiếp cận được khung thành Iker thì những đôi chân đã trở nên mỏi, những cái đầu đã bắt đầu nóng vội và lo lắng, suốt ruột. Đó là thời điểm của sự thiếu chính xác và những sai lầm, là cơ hội ko thể tuyệt vời hơn để Rel kết liễu con mồi.
Cầm hòa với Mou ko khó, ít nhất là 0-0 vì chúng ta chỉ cần đá chắc chắn phần sân nhà, đá "ma" thật nhiều khi chưa thể tung ra những cú dứt điểm. Vậy thì, 02 trận sắp tới ở CL, trận đầu tiên ở Bernabeu tại sao ko thiên hướng là tiqui-taca một cách chậm chắc hơn, cầm hòa được Real trên sân nhà là một thành công để hướng đến chiến thắng tại trận lượt về ở Cam Noup. Thực ra, trên sân nhà Real ko bao giờ muốn hòa, họ sẽ tấn công nhiều hơn, sẽ sòng phẳng hơn nhưng cũng nguy hiểm hơn. Khi đó chúng ta sẽ có nhiều cơ hội hơn nhưng cũng ko ít những nguy cơ thủng lưới. Một trận đấu trên sân khách tốt, hòa 0-0 hoặc hòa có bàn thắng sẽ là tốt hơn rất rất nhiều nếu để thua dù chỉ cách biệt 01 bàn (bài học trước Inter mùa giải trước vẫn còn nguyên giá trị, chắc Pep chưa quên), tuyệt đối ko thể để Real thắng chênh lệch 02 bàn vì khi đó coi như giấc mơ CL chấm dứt vì ghi được 01 bàn vào lưới của Iker thời điểm hiện tại đã khó, ghi được 02 bàn còn khó gấp vạn lần. Về Nou Camp chắc chắn chúng ta sẽ có bàn thắng nếu trận lượt đi có kết quả khả quan (hòa hoặc chỉ thua cách biệt 01 bàn)!
Vậy thì, thành hay bại nằm trong tay của Pep bởi Mou đã thế, sẽ thế và luôn luôn thế khi đối đầu với chúng ta. Nếu vẫn như 02 trận vừa qua thì thật khó để đến London cướp đi chiếc Cup của người Anh đã nợ chúng ta năm 1999.
PEP - chúng tôi luôn tin tưởng ở ông và các học trò, nhưng hãy thay đổi trước khi quá muộn!
Cách tiếp cận trận đấu của Mou ko có gì mới cả, như Mou của EC tập 1, Mou ở Inter 2010 (đã thành công) và Thým Sơn (MU thành công 2008), Hiddint (Chel suýt thành công 2009). Đó là giải pháp duy nhất đúng mà hai bậc đàn anh đi trước đã từng vận dụng và có những thành công nhất định, đến bây giờ Mou kế thừa và phát triển thêm. Thực chất, nói Mou phát triển thêm thì ko hẳn, xét về tài năng và kinh nghiệm chiến đấu Mou chưa hơn Alex và Hiddint, nhưng trong tay Mou lại có những con bài chất lượng hơn hai người tiền bối. Mou có quá nhiều sự lựa chọn bởi sự đồng đều ở các tuyến, từng vị trí thay người cũng như nền tảng thể lực và điểm rơi phong độ của từng cá nhân đảm bảo cho Mou vận hành cỗ máy phòng ngự phản công được tốt nhất.
Còn Pep của chúng ta, vẫn mãi mê theo đuổi lối chơi tấn công đẹp mắt, lấy công bù thủ nhưng tiqui-taca ko phải là một thiên mã bách chiến bách thắng. Chiến thắng là ghi được bàn chứ ko có phải là cầm được nhiều bóng hơn! Tấn công ko ghi được bàn thì ít nhất phòng thủ ko bị lọt lưới. Nhưng một khi tiqui-taca (ko còn sáng tạo và đột biến) đã bị bắt bài, đã bị dìm trong "biển thể lực và cả máu" thì quá khó cho Pep và học trò. Bởi phòng thủ chặt chẽ ko phải là điểm mạnh của chúng ta.
Vậy thì, phải chăng tiqui-taca đã hết thời, Mou đã tìm ra được công thức chiến thắng trước Pep? Chắc chắn ko phải vậy! Chẳng có một thứ công thức gì trong bóng đá để quyết định đến thành hay bại, mà tất cả phụ thuộc vào sự linh hoạt, sáng tạo, ko ngừng thay đổi để ko bị bắt bài! Trong mọi trường hợp phải "dĩ bất biến ứng vạn biến". Cái bất biến đây là lối chơi, phong cách tiqui-taca, cái vạn biến đây là tùy từng thời điểm phải có những điều chỉnh phù hợp. Mou sẽ ko thay đổi (bởi vì lão đang có lợi thế), còn Pep nếu ko muốn kết cục như trận hôm qua phải bắt đầu thay đổi ngay từ bây giờ. Vẫn lối chơi đó, nhưng ko phải chỉ cắm đầu cắm cổ tiến về khung thành đối phương mà phải chú trọng hơn việc phòng ngự, phải đảm bảo thể lực dồi dào hơn cho hai trận đấu tới. Một khi Real dùng sơ đồ chiến thuật 0-3-7 như hôm qua thì cũng ko được nóng vội tràn lên ghi bàn bởi rất dễ sập bẫy phản công. Chưa ghi được bàn ko có nghĩa là ko ghi được bàn, phải chuyền nhiều hơn, chạy chỗ nhiều hơn, kéo giãn đội hình đối phương ra mà tìm khoảng trống. Đá "ma" nhiều kiểu gì cũng làm đối phương thèm bóng (tâm lý ai mà chả vậy), sẽ cay cú lao vào đoạt bóng mà bỏ quên một vài vị trí để những Messi, Xavi hay Iniesta tung ra những cú chọc khe định mệnh. Chiến thuật "tâm lý chiến" này cũng như cách Mou đã khai thác chúng ta trận hôm qua. Mou biết và chúng ta biết FCB đã quen với cách ghi bàn vào lưới đối phương, quen với tâm lý dẫn bàn, kiểu chơi tấn công trước phòng thủ sau. Nhưng loay hoay chuyền mãi, chạy mãi ko tiếp cận được khung thành Iker thì những đôi chân đã trở nên mỏi, những cái đầu đã bắt đầu nóng vội và lo lắng, suốt ruột. Đó là thời điểm của sự thiếu chính xác và những sai lầm, là cơ hội ko thể tuyệt vời hơn để Rel kết liễu con mồi.
Cầm hòa với Mou ko khó, ít nhất là 0-0 vì chúng ta chỉ cần đá chắc chắn phần sân nhà, đá "ma" thật nhiều khi chưa thể tung ra những cú dứt điểm. Vậy thì, 02 trận sắp tới ở CL, trận đầu tiên ở Bernabeu tại sao ko thiên hướng là tiqui-taca một cách chậm chắc hơn, cầm hòa được Real trên sân nhà là một thành công để hướng đến chiến thắng tại trận lượt về ở Cam Noup. Thực ra, trên sân nhà Real ko bao giờ muốn hòa, họ sẽ tấn công nhiều hơn, sẽ sòng phẳng hơn nhưng cũng nguy hiểm hơn. Khi đó chúng ta sẽ có nhiều cơ hội hơn nhưng cũng ko ít những nguy cơ thủng lưới. Một trận đấu trên sân khách tốt, hòa 0-0 hoặc hòa có bàn thắng sẽ là tốt hơn rất rất nhiều nếu để thua dù chỉ cách biệt 01 bàn (bài học trước Inter mùa giải trước vẫn còn nguyên giá trị, chắc Pep chưa quên), tuyệt đối ko thể để Real thắng chênh lệch 02 bàn vì khi đó coi như giấc mơ CL chấm dứt vì ghi được 01 bàn vào lưới của Iker thời điểm hiện tại đã khó, ghi được 02 bàn còn khó gấp vạn lần. Về Nou Camp chắc chắn chúng ta sẽ có bàn thắng nếu trận lượt đi có kết quả khả quan (hòa hoặc chỉ thua cách biệt 01 bàn)!
Vậy thì, thành hay bại nằm trong tay của Pep bởi Mou đã thế, sẽ thế và luôn luôn thế khi đối đầu với chúng ta. Nếu vẫn như 02 trận vừa qua thì thật khó để đến London cướp đi chiếc Cup của người Anh đã nợ chúng ta năm 1999.
PEP - chúng tôi luôn tin tưởng ở ông và các học trò, nhưng hãy thay đổi trước khi quá muộn!