Tôi đã may mắn đọc qua khá nhiều bộ tiểu thuyết của Kim Dung, và tất nhiên, có rất nhiều lớp nhân vật trong mỗi câu chuyện.
Bộ đầu tiên tôi đọc là "Anh hùng xạ điêu", một câu chuyện xoay quanh 2 nhân vật chủ yếu là Quách Tĩnh và Hoàng Dung, nhưng nhân vật để lại cho tôi nhiều ấn tượng là Dương Khang - 1 vai phản diện. Cái chết thê thảm của anh ta trong truyện như muốn chứng mình rằng "ác giả ác báo". Dù sao, đây là 1 nhân vật có tính cách dc khắc họa rõ và hay.
Tiếp đến là bộ "Thần điêu đại hiệp", tôi thích chuyện tình giữa Dương Quá và Cô Long, nhưng lại ấn tượng với lão Chu Bá Thông. Hồn nhiên, yêu đời<)
. Có lẽ, học dc cách sống như lão ta thì ko cần phải lo ngày mai ta sẽ ra sao.
Next là "Ỷ thiên đồ long ký", 1 vote cho Triệu Mẫn. Dám yêu, dám liều (bỏ cha), dám hy sinh vì tình yêu. Chẳng biết sao nhưng tôi thích câu, "Khi yêu đừng quay đầu lại".
Kế là "Thiên long bát bộ", 1 vote cho sự đa tình và si tình của Đoàn Dự, ko cần phải giải thích nhiều về anh này. Thêm nữa, 1 người nữ lưu đáng khâm phục, A Châu! Yêu hết lòng, nhưng vẫn cực kì hiếu thảo (chết thay cha).
Tiếp là bộ "Tiếu ngạo giang hồ", 1 bộ truyện tôi thích nhất trong các truyện của Kim Dung. Tất nhiên, vì chàng lãng tử "Lệnh Hồ Xung". Tiêu diêu, tự tại, sống thỏa mái, ko ràng buột nhưng vẫn luôn giữ trọn đạo nghĩa. Thực xứng đáng với 3 chữ "đại trượng phu"
Bộ mới đọc gần đây nhất là "Liên thành quyết", bộ này ko dài lắm nhưng cũng khá hay.
1 phiếu cho Địch Vân, thật thà, chất phát, thủ tín và giàu lòng nhân nghĩa. Đây là nhân vật mình cho rằng trải qua nhiều đau khổ nhất. Nhưng cuối cùng, anh vẫn tìm dc tình yêu của mình. 1 "đại trượng phu" nữa, theo đánh giá của riêng mình.
Thôi đi ngủ, mai vào chém tiếp!