Totalbarca đã có cuộc phỏng vấn riêng về tác giả của cuốn sách "El Clásico: Barcelona vs Real Madrid - Cuộc đối đầu lớn nhất mọi thời đại", Richard Fitzpatrick.
Cuộc phỏng vấn thảo luận về động lực và suy nghĩ của tác giả người Ai-len, một cư dân đang sinh sống tại Barcelona.
Chúng ta đều biết rằng FC Barcelona còn hơn cả một đội bóng. Vậy trận El Clásico có phải hơn cả một trận đấu không?
Tất nhiên rồi, hãy nhìn vào những gì diễn ra ở Tây Ban Nha hai tuần trước khi trận đấu bắt đầu. Thật là hào hứng. Các cầu thủ mà tôi đã phỏng vấn cho cuốn sách này đã nói với tôi rằng không khí căng thẳng và sôi sục của trận đấu giữa hai đội bóng kình địch này khác xa so với những trận đấu khác mà họ đã tham gia. Độ hấp dẫn và sự tập trung đông đảo sự chú ý của phương tiện truyền thông cũng làm nên một yếu tố khác biệt. Điều làm tôi ngạc nhiên đó là ân oán hận thù giữa hai đội bóng đã chia Tây Ban Nha ra làm hai nửa tách biệt. Trận đấu đè nặng lên vai các cầu thủ là phải chiến đấu bằng danh dự của 2 dân tộc. Không giống như bóng đá Anh, các cổ động viên ở Tây Ban Nha không ủng hộ cho Barcelona hay Real Madrid vì đó là đội bóng của quê hương họ. Tôi rất ngạc nhiên khi biết rằng ở Sevile người ta ủng hộ cho Real Madrid nhiều hơn là cổ vũ cho Sevilla hay Real Betis. Điều này cũng khó tin giống với một trường hợp ở Anh khi ở Manchester có nhiều người là fan của Chelsea hơn là fan của hai đại gia của thành Manchester cộng lại.
Điều gì đã gây cảm hứng cho ông để ông viết cuốn sách này?
Có 2 lí do chính. Thứ nhất, khi tôi coi World Cup 2010 ở một quán bar tại Barcelona sau khi tôi chuyển đến sống ở đó 2 tháng trước. Tôi đã rất ngạc nhiên đối với sự thờ ơ của người dân ở đây đối với chức vô địch của Tây Ban Nha, mặc dù trong đội hình vô địch ấy có sự góp mặt đến 7 cầu thủ của FC Barcelona. Đó là một kỉ lục lúc bấy giờ và người ta khi nhắc đến đội tuyển Tây Ban Nha là lại bắt đầu nghĩ đến từ "FC Barcelona". Tuy nhiên, những Culé ở đây đã tỏ ra khá lạnh lùng và không hề quan tâm đến chiến thắng huy hoàng ấy của đội tuyển Tây Ban Nha. Vì vậy tôi muốn khám phá sự mâu thuẫn ấy ở đây.
Lý do thứ hai đó là Jose Mourinho đã được bổ nhiệm làm HLV của Real Madrid vào đêm trước khi diễn ra trận chung kết World Cup. Tôi biết rằng sự có mặt của ông ấy sẽ thêm phần nóng bỏng giữa hai đội bóng này. Tôi muốn biết ông sẽ có ảnh hưởng gì đến cặp đôi kình địch của bóng đá Tây Ban Nha Barça - Real (và những "ảnh hưởng" này có lẽ đã khiến ông trở thành nhân vật đáng ghét nhất trong lịch sử các trận El Clásico). Và thêm một lí do phụ nữa là khi tôi biết được chỉ có một cuốn sách viết về cuộc đối đầu nổi tiếng này và cuốn sách đó được viết vào năm 1996 nên tôi bắt đầu nung nấu ý tưởng sáng tác một cuốn sách về cuộc đối đầu này.
Có lý do nào để giải thích vì sao một người Ai-len như ông lại yêu thích bóng đá Tây Ban Nha chứ không phải là giải đấu hàng đầu Premier League?
Tôi được sinh ra ở Anh và tôi là một fan hâm mộ của Liverpool. Tuy nhiên hoàn cảnh đã đưa tôi đến sinh sống tại Tây Ban Nha và lúc đó tôi đã dễ dàng yêu thích bóng đá ở nơi đây, và cũng vì trước đó tôi đã có một ít mối liên hệ với bóng đá Tây Ban Nha. World Cup năm 1982 là World Cup đầu tiên mà tôi được coi khi tôi còn bé, lúc Garry Armstrong đã ghi bàn thắng quyết định để Bắc Ai-len vượt qua Tây Ban Nha. Bên cạnh đó, một người bạn của gia đình tôi làm việc như là một người làm thuê cho Di Stefani trong khoảng những năm 1960. Sau đó, vào năm 1980 khi tôi thấy những ngôi sao của Premier League đã rời giải đấu này như Steve Archibald, Gary Lineker, Mark Hughes để đến đầu quân cho Barcelona và đứng trong đội ngũ Dream Team của Johan Cruyff năm 1990.
Còn rất nhiều điều để giải thích về niềm say mê bóng đá Tây Ban Nha của tôi và một trong số đó là những sân vân động. Có một số sân vân động tuy khá lâu đời nhưng nhìn vẫn rất đẹp và Bernabeu đối với tôi là sân vận động tốt nhất để xem một trận cầu. Nó có cấu trúc thẳng đứng và khi nhìn từ trên xuống ta có cảm giác như nó là "răng của những con quái vật". Tôi thích xem những kĩ thuật của các cầu thủ ở giải La Liga, ở nước Anh họ chơi thiên về thể lực hơn và không khó để nhận ra đỉnh cao của những kĩ thuật và tinh hoa trong bóng đá xuất hiện khi Galaticos bắt đầu hình thành và tạo ra thế hệ vàng của bóng đá Tây Ban Nha. Tuy nhiên La Liga vẫn chỉ là cuộc đua song mã bởi vì năm trước vị trí thứ ba của Valencia có số điểm khá gần với nhóm xuống hạng, trong khi đó Barça và Real bỏ xa các đối thủ khác.
Có rất nhiều cuộc đối đầu cũng liên quan đến chính trị như trận derby Glasgow. Bằng cách nào mà trận El Clásico lại ngập chìm trong những mâu thuẫn về chính trị và bản sắc dân tộc như vậy?
Cả hai đội bóng đại diện cho hai khu vực khác nhau. Barcelona là niềm tự hào của xứ tự trị Catalan, và Real Madrid, đặc biệt là trong những năm chế độ độc tài Franco là biểu tượng cho phần còn lại của Tây Ban Nha. FC Barcelona đã công khai vị trí của họ trong chính trị ở Catalan, và điều đó đã làm cho cả Tây Ban Nha cảm thấy khó chịu. Trong khi đó Real Madrid được xem là "đội bóng của Tây Ban Nha". Đáng chú ý nhất là ảnh hưởng của họ trên các vấn đề khác như bảo hiểm, bản quyền truyền hình... Nói một cách đơn giản, FC Barcelona đại điện cho cánh tả của Tây Ban Nha và một Catalan độc lập, còn Real Madrid là đại diện bên cánh hữu. Cả hai đều có sự hỗ trợ từ những đơn vị chính trị của mỗi vùng, và từ các lực lượng fan đông đảo trên toàn thế giới. Khoảng 300 triệu fan trên khắp thế giới của 2 câu lạc bộ đều mang những hận thù sâu sắc lẫn nhau.
Người Catalan có coi Barcelona như là một đội tuyển quốc gia của chính họ không?
Có chứ. Giống như vị chủ tịch trước của FC Barcelona là Joan Laporta đã nói với tôi rằng ông ta bực tức vì ông đã không giúp cho đội tuyển Catalan có thể tham dự được World Cup. Vì vậy ông ta coi FC Barcelona là "một tượng đài biểu tượng cho đất nước tôi" và là một công cụ để truyền bá hình ảnh của Catalan ra khắp thế giới. Điều thú vị là tôi, một người Ai-len, cũng có cảm tình với tư tưởng ly khai của xứ Catalan vì nó giống như tình hình ở quê hường tôi. Tuy nhiên tôi cho là đó là một điều sai lầm khi đánh đồng việc FC Barcelona là Catalan vì có nhiều người ở Catalan nhưng họ lại ủng hộ một đội bóng khác ở đây là Espanyol. Thậm chí có khoảng 1 triệu người là fan của Real Madrid ở Barcelona. Và có hai phe đối lập nhau ở Catalan, một phe đòi độc lập và một phe kiên quyết giữ lại một Tây Ban Nha thống nhất. Cũng có một nhóm thứ ba, họ ủng hộ Tây Ban Nha khi thi đấu quốc tế nhưng cũng rất máu lửa khi cổ vũ cho Barça.
Trận đấu nào đã có được một lễ ăn mừng gây nhiều chú ý nhất? Chức vô địch Champions League 2011 hay là chức vô địch World Cup 2010 cho Tây Ban Nha?
Tôi đã ở London khi trận chung kết Champion League 2011 diễn ra và tôi đã không thể trở về được Barcelona vào đêm thứ hai để dự lễ ăn mừng. Tôi chắc chắn với anh rằng lễ ăn mừng Barça vô địch Champion League chắc chắn náo nhiệt và hoành tráng hơn là lễ ăn mừng chiến thắng World Cup 2010. Cũng có một bầu không khí lễ hội khi Tây Ban Nha vô địch nhưng những người ăn mừng là những du khách đến từ các vùng ở Bắc Âu và bữa tiệc thật sự của người dân ở đây là khi FC Barcelona vô địch Champion League. Bạn có thể cảm nhận được sự hỗn loạn ở đây và phải cầu viện đến cảnh sát để lập lại trât tự, pháo thì nổ ầm ĩ trên đường phố, huyên náo không thể tả.
El Clásico là trận cầu thu hút rất nhiều ngôi sao trên thế giới góp mặt tại đây. Theo ông thì ai là ngôi sao đáng được chú ý nhất?
Cầu thủ yêu thích nhất của tôi không ai khác ngoài Diego Maradona bởi vì ông ấy luôn tỏ ra mạnh mẽ trên sân cỏ. Tôi cũng thích sự lịch thiệp ở Zidane và cũng rất nhiều người ở Tây Ban Nha vẫn còn nghĩ rằng Alfredo Di Stefano là cầu thủ xuất sắc nhất từ trước đến nay, vĩ đại còn hơn cả Péle ở cùng thời. Nhưng tôi nghĩ rằng lịch sử sẽ lại ghi nhận Messi là vĩ đại nhất trong số những huyền thoại ấy. Trừ khi cậu ấy bị chấn thương nặng hay là có một Tiger Wood trong cuộc sống cá nhân của Messi, không thì cậu ấy sẽ tiếp tục tạo ra những điều tuyệt vời nữa. Messi chỉ mới 25 tuổi nhưng hãy nhìn vào những gì mà cậu ấy đã làm được, thật tuyệt vời.
Và một điều kì thú khác về Messi là khi Barça trở lại Barcelona sau chiến thắng tại đêm chung kết Champion League ở Wembley (đó là một trận đấu khó quên kể cả cho các đối thủ của họ), các đồng đội của cậu ấy thì mở sâm banh ăn mừng và chè chén ngay trên máy bay, tuy nhiên Messi lại chỉ ngồi ở đó và chơi Play Station. Cậu ấy điều khiển các cầu thủ ảo (điều khiển cả chính mình trong trò chơi) với một thứ đam mê kì lạ, trông chẳng khác gì một đứa con nít. Đúng là cậu ấy sẽ không bao giờ theo vết xe đổ của Ronaldinho hay Maradona đâu.
Nếu có thể chọn ông sẽ chọn những danh thủ nào vào đội hình 11 người tiêu biểu của El Clásico?
Một câu hỏi khó trả lời! Mỗi người giành được Quả Bóng Vàng từ những năm của thập kỉ 90 đều chơi cho một trong hai đội. Đó là chưa kể hàng loạt những danh thủ khác như Stoichkov, Romario, Schuster, Neeskans, Kubala, Didi, Kopa... vì vậy nếu có thể tôi sẽ chọn một thế trận tấn công 3 hậu vệ với Casillas hoặc Zubizarreta làm thủ môn. Roberto Carlos nắm giữ bên cánh trái sẽ làm cho sức tấn công mạnh hơn với trung vệ là Fernando Hierro (thần tượng của Pique thời còn bé) và Puyol đảm nhiệm cánh phải. Tôi có bốn vị trí ở tuyến giữa và đó sẽ lần lượt là : Zidane, Ronaldinho, Cruyff và Maradona. Tiền đạo sẽ là Di Stefano và Messi. Tôi biết có người sẽ phản đối bời vì tôi đã bỏ quên những huyền thoại như Ronaldo, Fifo hay Xavi và Iniesta, nhưng tôi không có sự lựa chọn nào khác khi có quá nhiều ngôi sao như vậy. Thậm chí còn không có chỗ cho Luis Suarez, người đã đoạt Quả Bóng Vàng, trong đội hình.
Trận El Clásico nào ông thích nhất?
Tôi đã được coi khá nhiều trận El Clásico gay cấn trong vài năm qua. Và những trận đấu trong các trận tranh Siêu cúp thật là tuyệt vời, đơn giản là vì các cầu thủ 2 đội đã chơi thoáng hơn so với trước đó. Tôi nghĩ trận Barça thắng 5-0 là trận El Clásico hấp dẫn nhất tôi từng coi. Đó thật sự là một trận đấu đỉnh cao, nhưng trận đấu đáng nhớ nhất thì có lẽ là Barça thắng 2-0 ngay trên sân Bernabeu ở bán kết Champion League 2011. Trận đấu đó cực kì căng thẳng đến mức các cầu thủ đã chơi quá rắn với nhau, tuy vậy nhưng Messi vẫn có một cú solo để đời để nâng tỉ số lên 2-0. Vẫn có những hạt sạn trong chiến thắng huy hoàng ấy khi Pepe bị đuổi khỏi sân (có lẽ là một quyết định khá nặng) còn Mourinho thì liên tục ca cẩm (Por que?) trong buổi họp báo sau trận đấu. Các Madridista thì vô cùng giận dữ với trận thua ấy, còn Guardiola thì lần đầu tiên phát biểu mỉa mai đối với đồng nghiệp bên kia chiến tuyến trước khi trận đấu diễn ra. Thật là một trận đấu vô cùng đáng nhớ.
Ông sẽ bầu cho ai trong danh sách ứng cử viên Quả Bóng Vàng? Vì sao?
Tất nhiên là Messi rồi. Cậu ấy đã phá kỉ lục của Gerd Muller về số bàn thắng ghi được trong một mùa giải, 4 lần liên tiếp đứng đầu danh sách ghi bàn của Champion League trong 4 năm. Và anh ấy cũng không có dấu hiệu dừng lại. Khi nào còn Messi thì Ronaldo, Iniesta, Xavi hay Casillas khó lòng mà giành được Quả Bóng Vàng. Thử nghĩ mà xem, ghi đến 5 bàn trong một trận đấu với Bayer Leverkusen, thật là khó tin!
Ông có dự đoán gì về mùa giải đầu tiên của Tito không?
Ông ấy đã làm khá tốt cho đến nay và quyền sinh sát đang nằm trong tay của ông ấy. Vẫn còn quá sớm để có thể đưa ra dự đoán. Tôi nghĩ tháng Hai sẽ là một tháng bản lề. Các đội bóng sẽ cố gắng tập trung hết sức cho mục tiêu của mình, ta có thể thấy điều đó quyết liệt như thế nào ở thời của Guardiola. Tôi nghĩ Barça sẽ gặp Real Madrid trong trận bán kết Copa Del Rey vào tháng Giêng và nếu không cẩn thận có lẽ Barça sẽ không thể đi tiếp được. Có thể sẽ gặp khó khăn trong việc giữ ngôi đầu bảng ở La Liga và Tito sẽ phải chịu khá nhiều búa rìu dư luận. Anh biết đấy chỉ cần thua 2 trận thì mọi việc sẽ trở nên khó khăn thế nào khi áp lực cứ tăng dần. Và chỉ có 2 HLV là ngồi ghế chỉ đạo lâu hơn Guardiola.
Tôi còn nhớ Cruyff đã bị một cơn đau tim khi đang huấn luyện đội bóng và ông ấy đã không thể quay lại để huấn luyện đội bóng nào khác nữa. Rijkaard đã phải kết thúc hợp đồng của mình và phải chuyển nhà đi nơi khác sau khi kết thúc một mùa giải hỗn độn, có lẽ ông ấy đã quá mệt mỏi. Tôi vẫn chưa biết Tito có mạnh mẽ trong chặng đường không, nhưng 8 điểm cách biệt với Real Madrid là một điềm lành. Nếu có thể tôi sẽ đặt cược cho Barça vô địch La Liga, nhưng Champion League thì tôi không chắc lắm. Tôi vẫn thấy có một chút gì đó thiếu thuyết phục và phải nhờ đến may mắn trong các trận đấu của Barça.
Xin cảm ơn ông Richard
or post as a guest
Be the first to comment.