Sau này tất cả chúng ta sẽ nói, "Tôi có ở đó. Tôi đã chứng kiến những gì xảy ra." Ở thời điểm đó, khi anh được tung vào sân từ ghế dự bị, nhưng thực sự không được chào đón một cách nồng nhiệt bởi 35,000 khán giả trên sân lúc đó đang vội vã đứng dậy rời khỏi sân vận động trước khi tiếng còi cuối cùng kết thúc, lý do là họ không muốn phải chen lấn ra về sau trận đấu. Mùa thu 7 năm về trước, chính xác là ngày 16 tháng 10 năm 2004 khi trận đấu vẫn còn 8 phút trên sân vận động Olympic ở Barcelona.
Lúc đó Barcelona đang dẫn trước Espanyol với tỉ số 1-0 trong trận derby Catalan. Barcelona đã "câu giờ" khi thay cầu thủ nhằm giúp thời gian của trận đấu ít đi thêm 30 giây trước khi chắc chắn giành chiến thắng. Một đám đông trên khán đài đang nhai hạt hướng dương thì thầm hỏi nhau rằng: "Ai thế này? Tên của cậu ta là gì? Chưa bao giờ nghe nói về cậu ấy ... một cầu thủ trẻ từ đội B - là ai trên trái đất này ...? Một đứa trẻ! "
Với số áo 30 nằm sau lưng. Đứng kế trọng tài biên, cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh khi vuốt tóc ra đằng sau trông rất người lớn. Mới chỉ 17 tuổi và cao chưa tới 1m7. Hai má của anh ửng đỏ và lấm tấm vài mụn trứng cá trên trán. Đám đông cằn nhằn và vứt vỏ hạt hướng dương xuống sàn. "Sẽ không có gì khác biệt, chúng ta nên về thì tốt hơn". Anh ấy chạy ra sân. Và bầu không khí trên sân trở nên vui nhộn hơn: không phải bàn thắng được ghi mà vì những tiếng cười thầm từ cổ họng của các khán giả, những người thậm chí không nhận ra rằng, chính họ đang tự chế nhạo mình. Trước khi họ nhận ra điều đó, Lionel Messi, một cầu thủ trẻ tuổi khoác trên lưng chiếc áo số 30, đã có một pha bóng tuyệt vời. Với hai hậu vệ Espanyol đang đứng trước mặt - và không gian khá chặt hẹp - nhưng Messi nhẹ nhàng đi bóng qua giữa hai hậu vệ, trái bóng dính trong chân anh giống như ngón chân thứ 6.
Chỉ còn 8 phút cuối cùng trước khi trận đấu kết thúc, đó là lần ra mắt đầu tiên của anh trong thế giới bóng đá chuyên nghiệp và một người lạ mặt ngồi cạnh tôi trên phía khán đài đã bắt tay với tôi theo bản năng, với bản tính của nam giới tin rằng thì đây là bằng chứng cam kết cho một sự kiện vừa mới xảy ra. Chúng tôi đã ở đây. Chúng tôi đã thấy anh ta.
Chúng ta đều biết rằng cảm giác tràn ngập khi chứng kiến một cầu thủ bóng đá lần đầu tiên ra mắt, nhưng ấn tượng khó phai chính là chúng ta chưa được thấy một cuộc ra mắt nào ấn tượng như thế. Sự thật là nó đả xảy ra như cơm bữa đối với chúng ta, đối với tất cả các cầu thủ, trong đó có hai ví dụ - Nicolas Anelka và Michael Owen - nhưng cho đến thời điểm hiện tại, tất cả những gì họ làm vẫn dừng lại ở mức độ con người. Nhưng niềm vui khi nhìn Messi đi bóng luôn khiến người ta phải thán phục. Người ta coi anh như là người ngoài hành tinh. "Chú quỷ nhỏ này từ đâu chui ra vậy?" HLV trưởng đội tuyển Anh Fabio Capello đã thốt lên như vậy mùa thu năm 2005. Nhiều năm sau, Josep "Pep" Guardiola, HLV của FC Barcelona, nói: "Messi là cầu thủ duy nhất người có thể cầm bóng chạy nhanh hơn khi không cầm bóng."
Khi Lionel Messi, đến từ Rosario ở Argentina, ra sân cho FC Barcelona tại Wembley vào vào sáng nay trong trận chung kết Champions League với Manchester United, mới 23 tuổi nhưng đã có cả một bao danh hiệu từ lớn đến bé từ cá nhân đến CLB: Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới năm 2009 và 2010, Vô địch Champions League cùng với Barcelona năm 2006 (mặc dù chấn thương không thể ra sân trong trận chung kết) và năm 2009, và là chủ nhân của 52 bàn thắng trên 53 trận tính đến thời điểm trước khi diễn ra trận đấu. Chưa hết, mỗi khi bạn xem anh ta chơi bóng, bạn cảm thấy như thể bạn đang chứng kiến sự kiện chỉ diễn ra một lần trong đời. Tôi đã vinh dự được xem Messi thi đấu trong 7 năm qua. Và tôi đã điền tên anh ta vào danh sách 30 cầu thủ vĩ đại nhất trong cuốn nhật ký của tôi. Và còn nữa, mỗi lần tôi ngồi với đồng đội của anh ta - như Victor Valdes hay Andres Iniesta - thì cái tên của anh luôn được đề cập, như là một tia sáng trong mắt bọn tôi vậy. Một đêm, sau khi Messi ghi 4 bàn thắng vào lưới Arsenal, tôi đã rời sân Camp Nou cùng với bạn bè. Cảm thấy sung sướng như Messi, chúng tôi vừa đi vừa đá một cái chai nhỏ, vào khoảng nửa đêm, ngay giữa đường chéo, đường chính dẫn tới trung tâm thành phố Barcelona, tôi đã nhìn thấy niềm hạnh phúc của culé và người dân trong thành phố, tôi chợt nhận ra rằng: Lionel Messi là người mang đến hạnh phúc và niềm vui.
Người ta nói rằng, anh là cầu thủ xuất sắc nhất trong lịch sử bóng đá ... Và khi bạn xem anh ta bất chấp mọi sự ngăn cản của hậu vệ rê dắt bóng lao thẳng về phía khung thành đối phương, chúng ta không thể không nghĩ đến một chú lùn khác, thiên tài rê bóng người Argentina. Lionel Messi là phiên bản cập nhật của Diego Maradona. Sự so sánh giữa họ chỉ có thể là họ khác nhau ở điểm nào, và bóng đá thời nay đã thay đổi ra sao. Trong bóng đá và cuộc sống đời thường, Maradona vẫn là một đứa trẻ đường phố. Messi vẫn cung cấp ảo giác cho chúng ta thấy rằng tính tự nhiên của bóng đá đường phố vẫn tồn tại, và anh là mẫu hình cho điều đó, một học viên tiêu biểu của học viên danh giá La Massia, được huấn luyện vởi nhiều HLV hàng đâu . Messi có thể quyết định chò trơi theo cách của riêng NGÀI. Nhưng với khả năng chuyền bóng tuyệt vời, Messi vẫn có thể kiến tạo cho đồng đội như một tiền vệ lão luyện.
Liệu Messi xuất sắc hơn Maradona? Đó là điều duy nhất tôi quan tâm hồi tháng 8 năm 2004, sau 8 phút được chứng kiến anh thi đấu. "Messi, cậu ta là ai?" Toni Calvo, một cầu thủ người Tây Ban Nha cười khi tôi hỏi cậu ta trên điện thoại. "Gặp tôi vào ngày mai sau khi buổi tập kết thúc tại sân vận động Mini Estadi." Calvo nói. Sáng hôm sau, một khán giả duy nhất xem FC Barcelona B tập luyện - hai cầu thủ trẻ một 18 và một 19, những người được đánh giá là tương lai của đội bóng. Sau 4 năm, Messi đã có rất nhiều bạn, Toni Calvo và Lionel Messi - một tiền đạo cánh trái và một tiền đạo cánh phải là một đôi bạn thân.
"Đợi một chút" Calvo nói sau buổi tập, anh dùng khăn tay lau sạch cái ghế nhựa màu đỏ và ngồi xuống. "Bạn bè trên lĩnh vực bóng đá -. Leo không bao giờ đi xem phim hay bất cứ nơi nào khác." Thậm chí anh ấy không có một chiếc quần bò, cái quần đẹp nhất mà Messi sở hữu là quần jean thời trang với những viên kim cương giả nhưng đã rơi rớt gần hết thậm chí cậu ta còn chả biết gel là cái gì. Đồng đội sẽ dễ dàng nhận ra Messi trong bộ quần áo tập luyện bởi vì bóng là là điều duy nhất anh ta quan tâm.
13 tuổi Messi xuất hiện trong trận đấu tập của đội trẻ Barcelona. Anh được chú ý ngay: với chiều cao chưa tới 1m5. Có nhiều cầu thủ cao hơn anh dù chỉ mới 9 tuổi. Nhưng vì cái tầm vóc nhỏ bé đó mà định mệnh đã mang Messi đến với Barcelona. Các bác sĩ tại Rosario kết luận Messi thiếu Hormone tăng trưởng, điều đó có nghĩa rằng anh sẽ không bao giờ cao hơn 1m5. Chi phí điều trị mỗi tháng là $900, và ở Argentina đó không phải là tiền lương của một người công nhân. Cha anh, một người thợ trong xưởng sắt, suy nghĩ rằng, với tài năng của Messi, chắc chắn sẽ có một CLB sẵn sàng chấp nhận chi phí số tiền đó. Bởi ông tin rằng họ khó có thể tìm thấy một cầu thủ trẻ nào tài năng như con trai mình tại Argentina vào thời điểm đo.
Người đại diện đã cùng Barcelona ấn định ngày thử việc của Messi. "Một buổi tối đang đứng với đội trẻ U14 của tôi và một chú nhóc bước vào" Rodolfo Borrell HLV đội trẻ Barcelona lúc đó. "Về cơ bản, buổi thi đấu đầu tiên của Messi chả khác những gì anh đang thể hiện hôm nay. Luôn luôn rê bóng lao thẳng về phía đối phương, không bao giờ run sợ. Messi đã "lăng mạ" đối thủ bằng những pha qua người quá dễ dàng". Giám đốc thể thao của Barcelona vào thời điểm đó, Carles Rexach luôn theo dõi mọi buổi tập của đội ông nói: "Anh ấy như một vị đấng cứu thế mà Chúa ban tặng" Rexach nói thêm "nhưng chỉ có bốn người biết thôi."
Do Rexach lúc đó chưa hoàn tất thủ tục giấy tờ, vì vậy ông đã đưa cho Messi một cái khăn tay xem đó cam kết cho bản hợp đồng giữa hai người. Ở tuổi 13, Lionel Messi bắt đầu phải gánh vác cả gia đình, cha mẹ và 3 anh chị của anh chuyển đến Barcelona cùng, tuy nhiên một năm sau, mẹ và cô con gái đã chuyển hẳn về Argentina vì bà cảm thấy châu Âu không phải là nhà . Ngày hôm nay, La Pulga sống cùng với cha và hai người anh trai trong một căn nhà nằm gần bãi biển Castelldefels, ở vùng ngoại ô của thành phố. Họ sống nhờ anh và vì anh. Điều này có vẻ họ sống phụ thuốc vào Messi nhưng không có nghĩa là không lo lắng cho Messi. "Leo không biết bất cứ điều gì" Người anh cả trong gia đình - Rodrigo nói "Nhưng tôi thì rất lo lắng. Nếu một điều gì đó không may xảy ra với Messi? Nếu ai đó làm một điều gì đó với cậu ấy." Họ lo lắng cho Messi không phải không có lý, tại sao Rodrigo lại nói thế? Bởi vì anh trai Matías của Messi đã từng bị bắt tại Argentina hồi năm 2008 với một khẩu súng lục trong túi. Nhưng Messi chẳng sợ sệt, bởi vì theo anh, mình sẽ gặp rắc rối khi mình tự tìm đến nó, còn không cứ tập chung vào bóng đá thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra. Đối với Messi bóng đá là tất cả.
Trên thực tế, Messi không "thấu hiểu" cuộc sống, bởi vì anh tin, cứ ngây thơ sẽ giúp anh tránh xa những ngày tháng đen tối đằng trước đang rình rập kéo đến bất cứ lúc nào. Lionel Messi ngây thơ đến nỗi ra sân anh chẳng cần biết đối thủ mình là ai, anh rất ít khi nhớ những trận đấu của mình, không cần biết anh đã thi đấu tốt hay dở, và hiếm khi ngồi trước màn hình tivi xem bóng đá - bởi vì anh sẽ nhanh chóng cảm thấy chán. Một cầu thủ tài năng khác - nhà kiến trúc sư vĩ đại của lối đá tiqui-tacca và là nhạc trưởng của Barcelona Xavi Hernández thì lại khác, anh sẽ xem đi xem lại những đoạn băng video của chính màn trình diễn của mình, bởi vì nó sẽ giúp anh cải thiện nhiều hơn trong lối đá. Còn Messi anh chỉ biết có trái bóng, bởi vì anh tin rằng trái bóng sẽ giúp anh cải thiện chính bản thân. "Khi tôi có bóng dưới chân, tôi không cần nghĩ, tôi chỉ điều khiển nó thôi." Trên sân bóng, điều duy nhất khiến tôi suy nghĩ là: "Hãy làm ơn chuyền cho tôi quả bóng" Tôi sẽ không nghĩ đến chuyện sẽ rê quả bóng!. Hay nghĩ rằng sẽ di chuyển nó như thế nào. Đơn giản bởi mọi thứ đến từ bản năng. "
Những thành công chói sáng của Messi vài năm qua đến từ những thay đổi chiến thuật của HLV và cách họ phát huy tối đa tiềm năng của anh. Khi Frank Rijkaard, HLV đầu tiên ở đội một Barcelona của thiên tài Argentina bỏ anh vào vị trí tiền đạo cánh phải. "Tôi đã cảm thấy rất nản" Messi nói. Anh ấy là cầu thủ thuận chân trái. Khi còn thi đấu cho đội trẻ anh thường xuyên chơi ở vị trí tiền đạo cánh trái và tiền vệ công. "Tôi cảm thấy đó như là một hình phạt giành cho tôi". Tuy nhiên theo Rijkaard thì điều đó tốt cho Messi và ông cũng có lý do cho quyết định của mình. Với Rijkaard ông tin rằng, đặt Messi ở vị trí tiền đạo cánh phải sẽ khiến anh không thể tạt được bóng vào trong, mà thay vào đó sẽ là những pha cầm bóng và đột phá bó vào trong.
Đối với mọi cầu thủ trong đội hình Barca thời ấy Rijkaard nhẹ nhàng và ân cần như một người cha, người mẹ. Nhưng đối với Messi, ông giống như một người mẹ ghẻ. Messi nói "Tôi đã khóc rất nhiều vì Rijkaard lúc nào cũng khó với tôi". Người kế nhiệm Rijkaard, Pep Guardiola thì lại khác, ông biết phát huy tối đa tiềm năng của Messi, bởi vì đối với ông Messi sinh ra để ghi bàn và kiến tạo, và một vị trí tiền đạo trung tâm được giành cho anh. Ở Barcelona, một tiền đạo không có nghĩa là chỉ biết ghi bàn - đó là nhiệm vụ quan trọng nhất đối với một tiền đạo ở các CLB khác. Nhưng ở Barcelona ngoài ghi bàn ra anh còn phải biết kiến tạo cho đồng đội và là người đầu tiên gây áp lực lên phần sân đối phương. Messi đã trở một cầu thủ bóng đá hoàn hảo, một người đàn ông có thể ghi hơn 50 bàn trong một mùa giải, nhưng đó không phải là tất cả, bởi vì anh vẫn có thể lùi về, cầm bóng và tỉa một đường bóng sắc lẹm từ khoảng cách 40m cho đồng đội ghi bàn, hay lùi về sâu hỗ trợ phòng ngự mỗi khi có thể.
Anh đã biến hóa từ một chú nhóc tưởng chừng không bao giờ lớn thành nhà thể thao. Làm sao Messi lại có thể chạm tới ngưỡng cửa của sự chính chắn để đối phó với những sự thay đổi trong khoảng một thời gian ngắn như vậy? Khi tự nói về mình, Messi vẫn bắt đầu bằng câu "Tôi là một người ..." Điều này minh chứng cho sự dè dặt mà anh vẫn cần phải vượt qua. Thường thì cậu ấy vẫn mặc những bộ quần áo giản dị bởi vì "tôi không thích đi mua sắm". Khi nhắc lại trận đấu chung kết tại Thế vận hội Bắc Kinh vào năm 2008, một nhà báo gọi anh từ sau lưng: "Leo, Luciana Aymar muốn được anh tặng chiếc áo!" Aymar là cầu thủ hockey của đội tuyển hockey Argentina. Messi quay mặt lại và người ta có thể thấy mặt anh ửng đỏ.
Messi vẫn còn rất "trẻ con", mặc dù bây giờ đã 23 tuổi, khi anh đứng phát biểu ở SVĐ Camp Nou, vẫn không có sự nghi ngờ hay lầm tưởng nào, anh đã trở thành một người mà anh chưa từng nghĩ tới, một nhà lãnh đạo. "Tôi không tin những lời nói đó" anh nói. Và lặng lẽ, rụt rè, nói lên sự thách thức nếu muốn trở thành nhà lãnh đạo của một tập thể lớn như Barcelona. Anh đã chọn cách trả lời dễ dàng nhất nhưng cũng khó khăn nhất: nói lên suy nghĩ của mình. "Tôi vẫn luôn luôn là cầu thủ nhỏ nhất trên sân" Messi giải thích. "Tôi không chỉ huy hay đưa ra một quyết định . Tôi cũng không nói nhiều. Khi tôi muốn nói điều gì, tôi sẽ biểu hiện nó cùng với trái bóng. "
Bây giờ, mỗi lúc có thời gian rảnh, anh lại về nhà hoặc đi dạo phố với người yêu, người mà còn thấp bé hơn cả anh. Nhưng anh vẫn không thay đổi, vẫn những bộ quần áo bình thường, tuy nhiên bây giờ trông Messi bảnh trai hơn rất nhiều. La Pulga nhỏ bé ngày nào đã trưởng thành. "Nhưng anh ấy vẫn chẳng thay đổi" Piqué, một trong những trung vệ của Barcelona và là "đội trưởng" của đội nghịch ngợm nói về người đồng đội của mình. Một nụ cười sáng lên trên khuôn mặt Piqué. "Ngay cả bây giờ, cậu ấy cũng vẫn con ngay thơ như một đứa trẻ" bạn trai của cô ca sĩ xinh đẹp Shakira nói tiếp: "Messi để điền thoại trong phòng thay đồ. Và tôi đã lén lấy pin ra. " Nhưng Messi lại không nghĩ ra có một người nào đó đang chọc nghẹo mình? Cậu ta nói:" Buồn cười thật, mới nạp pin hồi nãy mà đã hết rồi, có ai có cục sạc không ?"
Đêm qua, trong trận chung kết Champions League, tất cả khán giả trên thế giới đã được chứng kiến một Messi mà Thiên Chúa ban tặng, người đã thay NGÀI mang lại niềm vui và hạnh phúc cho nhân gian. Như lời Piqué nói "Theo mọi người thì bóng đá luôn diễn ra như lập trình đã được sắp đặt, nhưng đối với tôi, mỗi ngày Messi lại mang một điều mới mẻ cho bóng đá, một điều mà chúng ta chưa từng được thấy bao giờ."
Ronald Reng
nhoemnhieu
or post as a guest
Be the first to comment.