Cảm ơn Barcelona với màn trình diễn của thập kỷ!
Sir Alex Ferguson đã hứa với chúng ta sẽ cùng Manchester United chơi canh bạc tất tay trong trận chung kết Champions League với Barcelona diễn ra vào rạng sáng hôm nay. 1.45 sáng chủ nhật, quá rõ ràng khi chúng ta thấy ông giữ đúng lời hứa. Phía đội bóng Anh vẫn cảm thấy tự hào rời sân mặc dù là kẻ thất bại. Vâng, tất cả những sự chăm chỉ và cố gắng của họ đã bị đập nát một cách không thương tiếc bởi một đội bóng tuyệt vời đến từ đất nước Tây Ban Nha. Đó là màn trình diễn không thể tuyệt vời hơn của Barcelona để tạo nên một trận chung kết như trong truyện cổ tích. Một lần nữa - họ lại tái hiện một trận cầu cổ điển không đúng lúc.
Cổ điển không đúng lúc ở đây gói gọn trong từ hoàn hảo, mà ý nghĩa chính của nó là tuyệt đẹp, đó là hình mẫu ví dụ cho phong cách chơi bóng của Barcelona. Chuyền bóng, kiểm soát bóng, ánh sáng lóe lên từ những thiên tài - chúng ta biết nó và bây giờ có thể xác nhận nó ở bất cứ nơi nào. Nhưng để kéo nó ra khỏi một trận chung kết, trước một đội bóng được dẫn dắt bởi một trong những HLV xuất sắc nhất trong lịch sử - và giành chiến thắng lần thứ 2 trong vòng 3 năm - là một cái gì đó "ràng buộc" bắt chúng ta phải giữ nó thật lâu trong bộ nhớ.
Và họ đã làm nó với áp lực luôn đè nặng trên vai. Bạn có thể tranh luận rằng trong quá khứ - ngay cả trong những tháng gần đây, ngay cả khi thi đấu với Real Madrid - họ vẫn là đội bóng xuất sắc hơn, nhưng các trường hợp giữa hai trận hoàn toàn khác nhau. Ở một đất nước từ lâu đã không thân thiện và có cảm tình với họ - gạt năm 1992 sang một bên, những gì mà kỷ lục gia Barcelona để lại trên đất Anh thực sự là hỗn hợp - với sức nặng của đội bóng được đánh giá mạnh hơn có thể kéo họ xuống bất cứ lúc nào, với Carles Puyol được cất trên băng ghế dự bị, với những gương mặt quen thuộc đã làm mưa làm gió trên bầu trời Âu suốt cả mùa giải, bất cứ điều gì cũng có thể đến. Sau 90 phút, với một Manchester vẫn chưa hình dung ra điều gì đã xảy ra, thì Barcelona đã trở thành ông vua mới của châu Âu.
Kỷ niệm khó quên
Thật kỳ lạ, những gì đặc biệt lại đều xảy ra trong cùng một lúc. Nó chỉ đơn giản bởi phong cách thi đấu của Barcelona đã trở nên quá quen thuộc , do đó, "họ" không cần phải chứng minh thêm một điều gì nữa.
Trong ý nghĩa này, người xem bóng đá trên thế giới đều trở nên hư hỏng. Đó là chúng ta có thể phàn nàn vệ sự "quá tải " của Barcelona, hay càu nhàu về số lượng khen quá đáng trên các trang mạng như thế này và trong các tờ báo trên toàn cầu, khi nhìn thấy Blaugrana trở thành nạn nhân trước chính sự thành công của mình.
Quay trở lại bối cảnh của trận đấu, vâng, và chỉ cần xem lại những pha bóng trên SVĐ Wembley, đột nhiên vẻ đẹp lại hiền về trong chúng ta.
Barcelona đã gặp khó khăn trong 10 phút đầu tiên. Họ có ít bóng hơn so với những gì họ mong muốn, người ta cho rằng với những pha bóng dài vượt tuyến mà Ferguson áp dụng đó chẳng khác gì một sự che đậy phũ phàng cho một hàng tiền vệ rời rạc và không chắc chắn mà Manchester United dang sở hữu, và bàn thắng của Pedro bây giờ vẫn còn làm cho đôi chân của họ run bần bật.
Đội bóng Anh có thể đã mơ về một kết quả đẹp nếu như mơ nếu mọi điều diễn ra suôn sẽ, nhưng pha bóng chệch cột dọc của Pedro khi 1/4 thời gian của trận đấu vừa mới trôi qua mách bảo rằng Barcelona đã thức giấc và sẽ có một cơn thịnh nộ đối với ai đã phá giấc ngủ của họ. Tiền vệ bên phía Manchester United vẫn thi đấu như thường lệ, tuy nhiên để cản trở những mối đe dọa mà Barcelona tạo ra trong 90 phút dường như là điều không thể. Ji-Sung Park đã chạy một cách điên cuồng trong nửa đầu trận đấu với ý định cướp được bóng trong chân Xavi, Iniesta, Messi...nhưng chỉ với một pha bật tường 1-2 của Dani Alves cho Messi đã khiến những nỗ lực của ngôi sao châu Á đổ sông đổ biển, Michael Carrick đã bất lực nhìn Messi cầm bóng làm điên đảo hàng phòng ngự Manchester mà đáng ly ra nhiệm vụ bắt chết thiên tài người Argentina là của anh.
Và tất nhiên, chất lượng cá nhân của Barcelona đã tạo nên sự khác biệt. Pha chọc khe của Xavi, vâng vẫn mang đậm chất
*Xavi-esque, Pedro đã kết thúc nó một cách hoàn hảo, và đột nhiên - nhà vô địch nước Anh, một trong những CLB xuất sắc nhất thế giới - bắt đầu phải làm việc chăm chỉ hơn nữa, nhưng với Barcelona đó vẫn chưa là gì của một cơn thịnh nộ.
Pha san bằng tỉ số - nếu kết luận hoàn chỉnh đó là một pha làm bàn việt vị bắt đầu từ Ryan Giggs. Với pha làm bàn đó, Rooney sẽ được các Manucian tung hô nếu như họ giành chiến thắng, nhưng ngay cả những người hâm mộ chân chính nhất của Manchester đều biết rằng, ước mong của họ sẽ không thể kéo dài . Lionel Messi với pha làm bàn đẹp mắt, giúp Barcelona vượt lên dẫn trước thêm một lần nữa: cú bắn tỉa của anh không phải là mạnh nhất, nhưng pha ăn mừng quả thật là thú vị, và thực tế là anh đã tự mình làm cầu trường nổ tung thay vì cầm bóng chạy vào lưới chứng tỏ cho cả thế giới biết rằng không có sự liên lạc của đồng đội, Messi vẫn có thể nghiền nát những chướng ngại vật.
Bàn thắng của Villa giống như một bức tranh - với một pha kết thúc bậc thầy, gợi nhớ lại hạnh phúc đối với người đã được cả thế giới công nhận là cầu thủ hay nhất thế giới ở vị trí của mình. Đó không phải là pha kết thúc đẹp nhất, nhưng không ai trong đội hình Manchester United có thể làm điều đó trong trận đấu này. Bởi vì khi Barcelona tỉnh giấc, họ giữ bóng, và khi họ giữ bóng họ phân phối nó cho các cầu thủ tài năng của họ, và khi cầu thủ tài năng của họ có bóng, bàn thắng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Nó thực sự quá đơn giản. Phong cách mà Barcelona vận dụng là sự kết hợp hoàn hảo của một tập thể và cá nhân. Khi nó hoạt động tối đa khả năng, đơn giản không có gì là không thể. Đồng nghĩa với việc, bất kỳ đội bóng nào cản trở họ đều nhận một kết kục đau thương. Tuy nhiên đó lại là niềm vui của chúng ta, bởi ít ra chung ta cũng có thể được chứng kiến cái đẹp, cái đẹp mà tưởng chừng đã bị bào mòn theo năm tháng. Và trên hết, chúng ta phải cảm ơn tất cả những người đã cố gắng duy trì nó, bởi vì Barcelona là đội bóng vĩ đại nhất trên thế giới, và là đội bóng đáng xem nhất trong lịch sử.
*Xavi-esque - Phong cách Xavi
[youtube]mSnErXMNy7c[/youtube]