Một cảm giác rất truyền thống và mang tính nối tiếp chạy qua tôi khi xem đoạn clip dưới. Tôi cảm thấy thật sự xúc động về cái cách những người Catalan cố gắng trong suốt quá trình tồn tại. Họ đã từ thua áp đảo về cúp so với Real, nhưng vấn đề thua đó không phải là mấu chốt, cái chính là ở cách họ cải thiện nó theo từng ngày, rồi những con số sẽ giảm xuống, chắc chúng ta vẫn còn nhớ tỉ lệ 9-1 vào mùa 2001-2002 ? Tức là Real đã có 9 cái Champions League còn chúng ta chỉ có 1. Rồi chúng ta cố, chúng ta gắng và nay đã là 9-4. Rồi cái ngày Real lại đăng quang lượt đúp Liga ở hai mùa 2006-2007 và 2007-2008, khi đấy lại là 31-18 thì nay đã 31-21.
Lịch sử không bao giờ nhẹ nhàng với chúng ta, chỉ có chúng ta phải cố gắng vượt qua nó một cách nhẹ nhàng nhất, từ những ức chế hay từ những chiến thắng từ hàng triệu giọt mồ hôi. Tôi chợt nhớ đến tính kế thừa, hay gần gũi hơn là tính "dẫm lên vai nhau". Chúng ta từng có Cruyff cho những viên gạch (thời hiện đại) đầu tiên, rồi từ đó các HLV, các cầu thủ, họ dẫm lên vai nhau, dìu nhau, giúp nhau để đẩy cái khối đại đoàn kết Barca tiến tới.
Có lẽ ở năm 1992, cũng Wembley, Cruyff đã tự nhủ trong lòng : "việc khó khăn nhất chính là viết lên con số đầu tiên của một dãy số thì chúng tôi (tập thể Barca thời kì đó) đã làm, việc của các anh (đám hậu duệ sau này) chỉ là viết tiếp những con số kế tiếp." Tôi hơi võ đoán về Cruyff, bởi ông chưa bao giờ phát biểu như vậy, nhưng chắc chắn trong thâm tâm chúng ta, cả những người non trẻ bây giờ, hay những bậc lão làng ngày trước, họ cũng sẽ có chút tán thành với sự võ đoán của tôi.
Vì sao vậy ? Các bạn hãy thật sự thả hồn vào những thước phim này, hãy thật sự sống trong những khoảnh khắc này, hãy nghĩ về trước và sau rồi các bạn sẽ có cùng cảm giác với tôi
Lịch sử không bao giờ nhẹ nhàng với chúng ta, chỉ có chúng ta phải cố gắng vượt qua nó một cách nhẹ nhàng nhất, từ những ức chế hay từ những chiến thắng từ hàng triệu giọt mồ hôi. Tôi chợt nhớ đến tính kế thừa, hay gần gũi hơn là tính "dẫm lên vai nhau". Chúng ta từng có Cruyff cho những viên gạch (thời hiện đại) đầu tiên, rồi từ đó các HLV, các cầu thủ, họ dẫm lên vai nhau, dìu nhau, giúp nhau để đẩy cái khối đại đoàn kết Barca tiến tới.
Có lẽ ở năm 1992, cũng Wembley, Cruyff đã tự nhủ trong lòng : "việc khó khăn nhất chính là viết lên con số đầu tiên của một dãy số thì chúng tôi (tập thể Barca thời kì đó) đã làm, việc của các anh (đám hậu duệ sau này) chỉ là viết tiếp những con số kế tiếp." Tôi hơi võ đoán về Cruyff, bởi ông chưa bao giờ phát biểu như vậy, nhưng chắc chắn trong thâm tâm chúng ta, cả những người non trẻ bây giờ, hay những bậc lão làng ngày trước, họ cũng sẽ có chút tán thành với sự võ đoán của tôi.
Vì sao vậy ? Các bạn hãy thật sự thả hồn vào những thước phim này, hãy thật sự sống trong những khoảnh khắc này, hãy nghĩ về trước và sau rồi các bạn sẽ có cùng cảm giác với tôi
[youtube]VgPAZ63-a0s[/youtube]