Tìm hiểu Pep Guardiola: Thành công do ông tự tạo hay kế thừa Rijkaard?
Bất cứ huấn luyện viên nào cũng thế, khi ta nhìn vào thành công của họ ta sẽ nhìn thấy ngay một công thần giúp họ có được thành công hoặc một nhóm cầu thủ xuất chúng.
Khi bạn nghĩ về Sir Alex Ferguson bạn sẽ nghĩ về cú ăn ba năm 1999, với Ryan Giggs, Paul Scholes và David Beckham.
Khi bạn nghĩ về Arsène Wenger bạn sẽ nghĩ về "sự bất khả chiến bại" mùa bóng 2003-04, và Thierry Henry.
Khi bạn nghĩ về Frank Rijkaard bạn sẽ nghĩ về Champions League 2005-06 và Ronaldinho.
Dẫn dắt Barcelona 5 năm nhưng Rijkaard cũng đã kịp để lại những ấn tượng khó phai trong tâm trí culé. Dưới sự hướng dẫn của ông CLB đã mang chiếc cup Champions League thứ 2 về phòng truyền thống, cán đích La Liga ở vị trí cao nhất 2 năm liên tiếp cũng như vô địch siêu cup Tây Ban Nha 2 lần. Ngoài thành công của Barcelona, "bùa hộ mệnh" Ronaldinho của ông cũng được FIFA vinh danh 2 lần là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới.
Khi chúng ta nói về Barcelona trong khoảng thời gian 2003-08 chúng ta sẽ nhắc đến những siêu sao thời bấy giờ như Ronaldinho, Deco, Samuel Eto'o, Ludovic Giuly và Rafael Marquez, cùng với các sản phẩm "tự chế" như Puyol, Xavi và Iniesta. Tiếp đến là Thierry Henry gia nhập Barca, sau một năm "đứa con thần gió" đến cũng là lúc "mặt trời" Frank Rijkaard lặn.
Ba năm đầu tiên dẫn dắt Barca, nó chẳng khác nào là một thiên đường đối với Frank Rijkaard, nhưng 2 năm tiếp theo kể từ sau cú đúp danh hiệu năm 2006 La Liga và Champions League, nó chẳng khác nào là một cơn ác mộng, Barca thi đấu tuột dốc một cách không phanh, lặng lẽ đứng nhìn đại kình địch đến từ thủ đô Madrid nâng cao chiếc cup La Liga 2 lần liên tiếp cùng với việc suýt chút nữa thì phải tham dự...UEFA cup. Và như thế Frank Rijkaard ra đi, để người sau này viết tiếp những trang sử mà ông chưa thể hoàn tất.
Dream Team phiên bản 2.0
Pep Guardiola "gia nhập" và phần còn lại là lịch sử
Dưới sự chỉ đạo của cựu đội trưởng Barcelona, thành công đến ngay lập tức. Có được thành công trong khoảng thời gian quá ngắn ngủi là 1 năm, nhiều người cho rằng ông đã thừa hưởng quá nhiều của Frank Rijkaard. Người ta thường nói rằng, những hạt giống được Frank Rijkaard reo đã đơm hoa kết trái đúng vào lúc Pep Guardiola lên nắm quyền.
Làm mới tất cả
Tôi sẽ nói mà không cần phải băn khoăn suy nghĩ rằng Valdes, Puyol, Xavi, Iniesta và Messi đã thi đấu trước triều đại của Guardiola, nhưng nó không đồng nghĩa với việc những chàng trai xuất thân từ La Masia sẽ cho ông tất cả. Pep đã dùng tài năng của mình để chế tạo nên phiên bản của riêng mình.
Sự ra đi của Deco, Zambrotta, Edmilson, Thuram, Oleguer đã tạo ra cho những culé sự bất an, vì họ đều hiểu rằng đây đều là những công thần không thể thay thế dưới triều đại Frank Rijkaard. Hơn thế nữa, biểu tượng của CLB lúc bấy giờ Ronaldinho cũn khăn gói đến San Siro.
Nó càng làm cho culé bất an hơn khi những cầu thủ mới mà Pep đưa về đều là những cầu thủ không quá xuất sắc, ngoại trừ Dani Alves ra thì những cầu thủ như Seydou Keita, Pique và Hleb đều chỉ được coi là những cầu thủ hạng trung bình chứ chưa xứng tầm ngôi sao, cả Sergio Busquets nữa, lúc bấy giờ anh mới chỉ là "cậu học việc".
Với sự đồng hóa này Guardiola đã có thể tái tạo một lối chơi rất "Cruyff" với một phong cách thi đấu rất thoáng gắn liền với bề dày lịch sử Barcelona. Trong khi đó chúng ta có thể nói Rijkaard trình bày thứ bóng đá mang đậm chất rất Anh trong suốt 5 năm huấn luyện đội bóng chủ sân Nou Camp nhưng những thành quả mà ông đạt được lại không bằng Pep Guardiola trong 2.5 mùa bóng qua.
Ngoài việc làm mới phong cách lối chơi đầy uyển chuyển Tiqui - Taca, Guardiola còn làm mới hoàn toàn khu trung tuyến của Barca bằng cách tin dùng 3 cầu thủ xuất thân từ lò đào tạo trứ danh La Masia là Iniesta - Xavi - Busquets và nâng cấp hàng tiền vệ Barca lên một tầm cao mới, khác hẳn với những gì mà Edmilson, van Bommel, Deco hay cầu thủ nuôi mãi không lớn Thiago Motta trình diễn trong suốt triều đại Frank Rijkaard. Ông còn chuyển hóa những thành công mà Ronaldinho tạo ra lên đôi chân ma thuật của Lionel Messi.
Cá nhân tôi cho rằng, Pep Guardiola đã tự tao ra thành công cho mình chứ không thừa hưởng thành công của người tiền nhiệm để lại.
Guardiola biết...xoay tua
Nhiều người còn cho rằng Pep đã quá may mắn khi thành công của Frank Rijkaard lại rơi ngay vào lúc World Cup 2006 chuẩn bị diễn ra. Đối với bất kỳ cầu thủ nào, thi đấu suốt một mùa giải mà không được nghỉ, sau đó làm nhiệm vụ quốc gia và chuẩn bị cho mùa giải mới đều sẽ kiệt sức về tinh thần và thể chất, và Ronaldinho cũng không ngoại lệ, đó là lý do tại sao Barcelona chỉ cán đích ở vị trí thứ 2 mùa bóng 2007 và loại tại vòng knockout Champions League kéo theo những chuỗi ngày kinh hoàng trong suốt 2 năm liền và việc Pep lên nắm quyền như là một sự tất yếu.
Thực sự mà nói, đó không phải là sự may mắn mà đó là sự tinh tế mà một người HLV giỏi cần phải biết cách sài mỗi lần gặp khó khăn, đó là thứ mà Frank Rijkaard không có được. Nếu tính tổng cộng 8 cầu thủ của nhà vô địch Tây Ban Nha cùng với Alves và Messi, thì 10/11 cầu thủ chính của Barca đều là những cầu thủ rất quan trọng tại đội tuyển quốc gia của họ. Như đã nói ở trên đối với bất kì cầu thủ nào không không được nghỉ ngơi nhiều sau một thời gian dài sẽ đều bị kiệt sức về tinh thần và thể chất, thế nhưng Pep không để nó xảy ra với cầu thủ của mình. Đều đó cho thấy, trận thua trước đội bóng mới lên hạng Hurcules hồi đầu mùa chỉ là một tại nạn, sau đó là một chuỗi ngày thăng hoa trước những kẻ phá bĩnh Atletico Madrid, Bilbao, Valencia và Sevilla.
Trận hòa trước Mallorca đã khiến rất nhiều culé lo sợ vì El Clasico đang gần kề, nếu như thất bại trong trận kinh điển, tai họa sẽ khó mà lường. Trái ngược với những lo sợ trước trận đấu đó là niềm hạnh phúc vô bờ bến khi trọng tài thồi còi mãn cuộc, đội quân của Pep đã tuơng cho Real Madrid 5 bàn không gỡ và dạy cho Mourinho thế nào là tấn công tổng lực, cũng như giảng cho Perez một bài học rằng tiền không mang lại hạnh phúc.
Mùa giải mới chỉ đi qua nửa chặng đường, nó còn quá sớm để đem thành công của Pep Guardiola ra so sánh với Rijkaard, nhưng một điều chắc chắn:
Guardiola đã tạo ra thành công của riêng mình. Không phải là ông thừa hưởng tài năng phi thường từ những cầu thủ La Masia mà là cái cách ông sử dụng tài năng của họ, cách ông sử dụng một đội hình mà trong đó độ sâu của nó là quá ngắn để sản xuất một đội bóng hoàn mỹ như hiện nay.
Khi bạn nghĩ về Pep Guardiola, bạn sẽ nghĩ ngay đến số thời gian - % kiểm soát bóng của Barca, suy nghĩ ngay đến tỉ số 2-6, hay truyền thuyết "đôi bàn tay Barça" 5-0, hoặc cú ăn 6 thần thánh và cuối cùng là DREAM TEAM.
Thứ bóng đá quyến rũ mà Pep mang đến
[ame]http://www.youtube.com/watch?v=arO820AwVvY[/ame]