Tính ra pha lập công của Messi vào lưới Mexico cũng kinh điển đấy chứ. Trước bàn thắng đó, tất cả đều nghĩ Argentina sẽ về nước sớm. Và kể từ sau bàn thắng đó, chưa bao giờ Argentina bị đối thủ dẫn trước nữa (nhưng vẫn có nhiều lúc nghĩ đến cảnh bị ngược dòng trong trận với Úc, Hà Lan và Pháp. Tất cả đều được cứu bởi sự xuất sắc của Emiliano Martinez). Về độ đẹp mắt thì dù có vẻ hơi "thường" với Messi nhưng thực tế nó vẫn đáng được xem làm siêu phẩm.
Không biết 1986 Maradona gánh đội như nào, chứ riêng năm nay nói Messi gánh Argentina cũng không phải quá đáng, dù rất ghi nhận những pha cứu thua xuất sắc của Martinez, sự xuất sắc đến bất ngờ của Enzo, Alvarez, Alister, và sự đồng đều + thi đấu hết mình của cả đội. Nhìn team Argentina năm nay, ngoài Messi thì chỉ còn 3 ông được gọi là có số má chút như Lautaro chân gỗ cả mùa, Dybala đá được vài phút và Di Maria luôn bùng sáng ở chung kết (Cũng may 2 ông Dybala và Lautaro vẫn làm tốt trên chấm luân lưu). Ngoài pha ghi bàn bước ngoặt vào lưới Mexico, Messi còn xâu kim kinh điển mở tỉ số trận gặp Úc, kiến tạo quá ảo mở tỉ số trận gặp Hà Lan, ghi bàn + kiến tạo trước Croatia rồi lập cú đúp trong trận chung kết.
Trận chung kết ông Otamendi báo quá, chứ thực tế Mp3 nó mất hút suốt 80p cho đến khi Pháp được tặng quả pen. Và càng về sau đó, sức trẻ của Pháp bắt đầu lấn lướt sự hụt hơi của Argentina. Nếu không Messi đã có trận đấu đầu tiên thể hiện áp đảo trước Mp3 và có Vua phá lưới WC. Trái pen thứ 2 của Pháp cũng quá vô duyên, chạm tay cầu thủ Pháp trước, và đúng lý thì quả banh đó đã lên trời.