Không có mờ ám trong trấn đấu giữa Chelsea - Barca (Goal.com
Nguồn : Goal.com - Lược dịch cho anh em cùng đọc. Mình rất thích bài viết này
-----------------------------------------------------------------------------------
Trọng tài chính trận đấu giữa Barca và Chelsea có thể là một kẻ ngu ngốc, nhưng ông ta hoàn toàn chẳng có gì mờ ám – và nó đi ngược lại niềm tin của Hiddink – nếu người ta nhớ lại những gì ông phát biểu tại WC 2002 tại Hàn Quốc và Nhật Bản- và có lẽ bây giờ ông sẽ phải nhớ lại những ý kiến chỉ trích của những kẻ bên kia chiến tuyến vào thời điểm đó. Bài viết trên Goal com của Carlo Garganese.
“Nếu ai đó nói có điều gì mờ ám thì tôi sẽ rất bực mình” – Hiddink “thất thanh” lên vào ngày 23/06/2002.
“Italia và Tây Ban Nha nên tự nhìn vào bản than và những khuyết điểm của mình hơn là những sai lầm của trọng tài”
“Để chỉ trích trọng tài chính hay trọng tài biên thì quá sức đơn giản. Đương nhiên là học sẽ mắc sai lầm, những bản thân HLV, cầu thủ và thậm chí là báo chí cũng mắc sai lầm. Nó đến và chống lại bạn”
Nếu bạn vẫn chưa thể hình dung một cách rõ rang – thì tôi sẽ nói một cách cụ thể hơn : đây là những phát biểu một cách bực tức của Hiddink khi ông dẫn dắt đội tuyển Hàn Quốc trước sự hoài nghi của dư luận về việc có một sự mờ ám nào đó đã giúp cho đội tuyển mà ông dẫn dắt vượt qua Italia, Tây Ban Nha và trước đó là cả Bồ Đào Nha.
World Cup 2002 đã trôi qua một cách kinh khủng. Và các cổ động viên của Tây Ban Nha lẫn Italia sẽ không bao giờ thừa nhận đó là một cuộc chơi mang tính công bằng. Đội bóng xứ thiên thanh có đến 5 cơ hồi hoàn hảo để ghi bàn nhưng đều bị từ chối bởi những sự tưởng tượng của trọng tài về lỗi việt vị - để rồi bị loại bởi đội bóng của Hiddink bằng luật bàn thắng Vàng trong hiệp phụ. Xuyên suốt những mâu thuẫn, trọng tài người Ecuador Byron Moreno đã tặng cho Hàn Quốc một quả Penalty mà xung quanh nó vẫn còn quá nhiều dấu hỏi, tàn nhẫn đuổi Totti ra khỏi sân chỉ vì anh ý đã ngã xuống sân ( xem lại băng ghi hình thì do Totti bị mất trụ ) và từ chối bàn thắng vàng của Damiano Tomassi. Nạn nhân tiếp theo của Hàn Quốc chính là đội tuyển Tây Ban Nha tại vòng tứ kết sau loạt penalty cay nghiệt.
7 năm đã trôi , và như định mệnh, ngày 6-5-2009, đội bóng của Hiddink đang dẫn dắt – Chelsea – đã không thể vào đến trận chung kết của Champions League bởi bàn thắng mang quá nhiều cảm xúc vào những phút bù giờ của “Chúa” Iniesta.
Trong buổi họp báo sau trận đấu, Hiddink bấu víu vào 5 pha bóng mà ông cho là phải phạt Penalty nhưng đã bị từ chối bởi trọng tài Ovredo, đã ám chỉ một cách rất rõ ràng ( phát biểu với truyền thông 2 nước Anh và Italia ) rằng đã có một sự sắp đặt sẵn của những người nắm quyền.
“Tôi sẽ nói những gì tôi đang cảm thấy, nhưng thực sự đây là một trận đấu không công bằng. Và không phải chỉ có một sự nghi ngờ. Hãy hỏi cả những người có trách nhiệm – ai đã chỉ định trọng tài chính điều khiển trận đấu này” Hiddink rên rỉ trên đài Sky Sports.
“Với tất cả những gì đã diễn ra thì nó buộc chúng tôi phải suy nghĩ” ông nói thêm trên đài Sky Italia.
Và, tôi biết tôi đang nghĩ gì Hiddink ạ. Chả có một âm mưu mờ ám nào ở đây cả, ở đây chỉ có cái gọi là đạo đức giả. Sự tàn nhẫn và bất công tại Hàn Quốc năm 2002 còn kinh khủng hơn rất nhiều để người ta có thể nói về cái gọi là âm mưu mờ ám. Chỉ có Hiddink là coi khinh những suy nghĩ đó, như cách mà ông đánh giá Italia và Tây Ban Nha sau 2 trận đấu ở vòng K.O ( với Italia ) và Tứ kết ( với Tây Ban Nha). Những gì diễn ra đêm qua tại Stamford Bridge chỉ như một sự trừng phạt dễ hiểu trong một trận cầu mà cả 2 đối thủ đều cân sức và cân tài.
Đối với 5 pha bóng mà các cẩu thủ và ban huấn luyện Chelsea thắc mắc, chỉ có một pha bóng là Penalty – pha chạm tay rõ ràng của Pique. Pha cản bóng của Alves với Malouda có thể đã diễn ra ở bên trong vòng cấm, nhưng nó sẽ chỉ là Penalty khi đây là một tình huống có thể dẫn đến bàn thắng một cách rõ ràng – nhưng tình huống của Alves và Malouda thì không. Điều tương tự cũng xảy ra khi Abidal kéo nhẹ áo Drogba trước khi kết thúc hiệp một.
Trong pha bóng diễn ra giữa Yaya Toure và Drogba vào phú thứ 56, cả 2 cầu thủ đều có những tác động lên nhau, và cho dù đúng là Yaya đã phạm lỗi thì nó sẽ chỉ diễn ra ở ngoài vòng cấm ( động tác kéo áo ). Còn khi cả 2 đối thủ xâm nhập vòng cấm, Toure đã dành được bóng với một pha chuồi bóng hợp lệ. Cuối cùng, cú sút của Ballack vào tay của Eto, đúng là tay của tiền đạo Cameroon đã cao hơn bình thường , nhưng đây hoàn toàn là pha bóng “BALL – TO – HAND” khi anh đã hoàn toàn quay lưng lại khi Ballach tung cú sút. Luật thi đấu của FIFA đã ghi rất rõ trong trường hợp này.
Và thật là khôi hài khi Chelsea đã không đả động đến cái thẻ đỏ trong tưởng trượng của Eric Abidal vào phút 65 khi Anelka đã tự ngã khi vấp vào chân của chính mình. Điều này khiến Barca thi đấu 25 phút cuối cùng chỉ với 10 người, và
chỉ - khi – có – chiếc – thẻ - đỏ của Abidal, chỉ khi mà hàng hậu vệ của Barca trở nên mỏng manh với việc mất hậu vệ và phải dồn lên tìm kiếm bàn gỡ thì-mới-có pha để bóng chạm tay của Pique. Và thật nực cười, các cầu thủ Chelsea đã quên cách cầm còi của trọng tài Wolfgang Stark tại Nou Camp cách đó một tuần. Trong trận đấu đó, Wolfgang Stark đã nói không với một quả penalty của Henry, quá nương tay với Michael Ballack và tàn nhẫn tặng Carles Puyol một chiecs thẻ vàng không đáng có đẩy Barca phải ra sân tối qua với một hàng hậu vệ chắp vá.
Chiếc thẻ đỏ của Abidal có thể sẽ là dấu chấm hết với rất nhiều đội bóng ở cùng tình cảnh tương tự, Nhưng Barca thì không. Những người vẫn miệt mài tìm kiến bàn gỡ bằng việc duy trì kiểm soát bóng cho dù chỉ chơi với 10 người. Hiddink đã đúng khi lựa chọn chiến thuật để đối đầu với Barca sau 2 lượt trận, và rõ ràng yếu tố không đồng hành cũng với Chelsea để giúp họ đi tiếp, nhưng nó là hệ quả của một lối chơi tiêu cực mà Chelsea đã thể hiện.
Khi đội tuyển Austrailia do Hiddink dẫn dắt bị loại bởi Italia ở vòng 2 World Cup 2006, Huấn luyện viện người Hà Lan này đã phát biểu sau trận đấu “ Chúng tôi cố gắng tìm một phong cách chơi mới, một lối chơi hấp dẫn người xem, còn người Ý – họ thích chơi phòng ngự. Họ luôn thích chơi với một bức tường kiên cố, họ không bào giờ nghĩ đến một thứ bóng đã hấp dẫn hơn, họ chỉ quan tâm đến kết quả”
Có phải như cách mà ông đã chỉ đạo Chelsea thi đấu qua 2 lượt trận vừa rồi đúng không Hiddink ? Không có âm mưu nào nhắm vào Guus vào đêm qua, chỉ có vô số những sự lố bịch và buồn cười trong cái mà người ta gọi là Đạo Đức Giả.
Cám ơn apeovn. Bài viết của bạn đã được đăng trên trang chủ. Link