Chết tiệt, Barcelona!
Chết tiệt, Barcelona!
Khi tôi xem trận đấu giữa Argentina và Chile cách đây vài ngày, tôi đã có 1 cảm giác giống như khi tôi xem bất kỳ những đội bóng nào khác mà không phải là Barca. Tôi luôn chờ đợi vào những điều thần kỳ, nhưng chúng đã không bao giờ xảy ra. Và tôi ngồi đó, chờ đợi, rồi Argentina đã ghi bàn, và họ đã không thể tạo ra 2 đường chuyền trên 1 đường thẳng. Và tôi đã bắt đầu cảm thấy sự thất vọng,
"Chuyền đi", tôi nói, rồi lặp lại rất nhiều lần.
"Chuyền cho Messi đi", những suy nghĩ đó cứ lặp đi lặp lại rất nhiều trong tôi. Nhưng rồi trận đấu đó được coi là 1 chuỗi những đường chuyền dài, một số thì tốt, nhưng đa số thì đều tìm sai địa chỉ. Kết quả là 4-1 cho Argentina, điều đó đã che mờ đi một thực tế vốn có tính hai mặt, mặc dù Argentina sở hữu những cầu thủ giỏi, nhưng cái cách mà họ chơi bóng thì lại giống như những clb ở giải Ngoại hạng Anh. Có quá nhiều những đường chuyền dài và quá nhiều những sai lầm. Điều đó chỉ ra rằng dường như cả hai đội đều sợ trái bóng. Hoặc, cũng có thể tôi đã nghĩ về một thứ bóng đá khác.
Chúng ta đã được chứng kiến những gì làm chúng ta say mê Barcelona. Chúng ta hồi hộp chờ đợi những trận đấu của họ hơn là chờ đợi đội bóng của chúng ta. Chúng ta luôn ca ngợi đội bóng này, nói về những cầu thủ của họ, lò La Masia, phong cách và triết lí bóng đá của họ. FC Barcelona đi vào đời sống hàng ngày của chúng ta theo cái cách rất đơn giản giống như khi họ đánh bại MU trong trận chung kết Champion league. Hay giống như cách họ dành tặng người Madrid một bàn tay nhỏ trong chuyến làm khách tại Camp Nou của thầy trò Mourinho.
Chúng ta chưa bao giờ chú ý, nhưng bất ngờ, chúng ta có Xavi trong phòng khách của mình hay Iniesta đang chạy ở sân sau. Đội bóng này sống với chúng ta, họ ở bên cạnh chúng ta trong mọi khoảnh khắc. Họ trở nên vĩ đại ở ngay cả trong tình cảm mà chúng ta dành cho họ.
Chúng ta nói rằng "Tôi thích" Barcelona trên Facebook bởi vì chúng ta không thể nói "Tôi yêu" họ. Chúng ta không thể nói chúng ta yêu Barca. Đó là tình yêu dành cho bóng đá, và nó sẽ chuyển hoá thành tình yêu dành cho một đội bóng giống như Barca. Bởi vì bóng đá và Barca là một.
Chúng ta nói rằng Barca là một trong những đội bóng xuất sắc nhất mọi thời đại bởi vì thi thoảng chúng ta ngại phải nói ra những điều phản biện lại những ý kiến, rằng họ là đội bóng xuất sắc nhất mọi thời đại. Chúng ta đã rất vui khi biết rằng La Masia sẽ mở một học viện tại Argentina. Làm ơn, hãy làm ơn tìm kiếm những tài năng của chúng tôi và biến họ thành những Messi mới. Chúng tôi không biết làm theo bất kỳ một cách nào khác. Không chỉ ở Argentina, ở những nơi mà hệ thống đào trẻ của chúng ta đang gặp phải vô vàn khó khăn, nó còn xảy ra cả ở Mexico, Brazil hay Venezuela. Ở đây, chúng tôi chơi một thứ trò chơi khác.
Ở Mexico, những chiếc áo Barca trở nên phổ biến như bất kỳ những thứ khác. Ở những quốc gia khác, chúng ta nhìn thấy chúng ở trên những con phố, điều đó giống như chúng là đồ vật phổ biến nhất trên thế giới này. Chúng ta nhìn thấy chúng ở bãi biển, cho dù đó là ở Mar del Plata, Dakar hay Phuket. Chúng ta nhìn thấy những chiếc áo
Blaugrana, và cả màu cam, vàng, xanh, tất cả những sắc màu Barca. Tất cả chúng đều thuộc về Barca, một đội bóng đã chinh phục tất cả.
Nhưng liêu bạn có biết điều này? Đây là có thể là thời điểm mà Barca trở nên đáng ghét. Chính xác, đó có thể là một biến chuyển bất thường, nhưng tôi không thể nghĩ ra bất kỳ điều gì khác để làm với đội bóng này và điều đó giống như là một hình phạt đối với chúng ta. Ngoại trừ các fan hâm mộ Barca, tất nhiên rồi, chúng ta có thể không phải tự hỏi mình rằng "Có phải chúng ta cảm thấy tốt hơn trước khi có hiệu ứng Barcelona?"
Bởi vì có một góc nhìn khác trong sự quyến rũ của họ. Góc nhìn của những người còn lại trong số chúng ta phải trải qua. Messi, ở Argentina, đó không phải là một thế giới bóng đá khác với khi anh ở Barca. Anh muốn phần còn lại của đội bóng trở thành những cầu thủ đó. Rồi sau đó, anh cảm thấy nản lòng. Những người yêu thích anh cũng vậy, họ buồn theo Messi, hoặc vì anh. Các cule' cũng rất có thể đã buồn cho anh.
Nhưng hiệu ứng Barca không chỉ có vậy với Messi, ở một khía cạnh khác, nó bắt đầu với anh ấy. Tây Ban Nha đã bị chỉ trích rất mạnh mẽ trong kỳ World Cup vừa qua tại Nam Phi, bởi vì họ không giống Barca. Xavi, Iniesta và các đồng đội đã để thua Thuỵ Sĩ trong trận đầu ra quân, và sau đó là chiến thắng 1-0 và một lối chơi thiếu tốc độ được TBN thể hiện trong gần như cả giải đấu. TBN không phải là Barca. Không ai nhận ra sự thật đó chi vì đơn giản họ là những nhà vô địch thế giới. Và Dani Alves, anh ấy là cái gi? Một hậu vệ phải? Một cầu thủ chạy cánh? Một chiếc phi cơ? Anh ấy cũng là một nỗi thất vọng khi chơi cho đội tuyển Brazil. Trái bóng không tìm đến anh ấy theo cái cách thường thấy. Sự ăn ý của các đồng đội cũng không giống với khi anh ở Barca. Cả về những áp lực và những đường chuyền cũng khác nhau.
Vì vậy, bộ máy Barca chứng tỏ rằng các linh kiện sẽ gặp phải sự cố khi bị tách rời khỏi nhau, nhưng chúng sẽ tự động làm việc hiệu quả khi được sắp xếp với nhau. Đã bao nhiêu lần rồi chúng ta nghĩ về Messi, sau mỗi thất bại của anh cùng đội tuyển quốc gia, sẽ trở lại giống như một vài loại virus với hệ điều hành của đội bóng xuất sắc nhất thế giới. Chúng ta đã từng nghĩ
"Barca sẽ không có phiên bản nào sau những gì đã xảy ra". Nhưng họ thì không, họ vẫn làm việc như chưa có gì xảy ra, với những cái đầu ngẩng cao và trái bóng dính vào chân.
Pep Guardiola không muốn ra đi vào thời điểm này bởi vì đó có thể là khởi đầu sự thất bại của ông. Ông có thể giành được rất nhiều danh hiệu nữa, nhưng những đội bóng sau này của ông sẽ luôn luôn, luôn luôn bị so sánh với Barca của chính ông hiện tại. Và Barca hiện tại cũng bán ra bí kíp "Làm thế nào?". Và ở đó, Roma đã ký hợp đồng với Luis Enrique, và sau đó là Bojan Krkic. Hãy tạo ra một bản sao của Barca. Nhưng họ đã không làm được điều đó. Không ai có thể làm được.
Và chúng ta tiếp tục phân tích từng cầu thủ Barca một, họ sẽ chỉ là những cầu thủ bình thường khi tài năng của họ không cùng hội tụ về một đội bóng. Sức mạnh siêu nhiên của họ chỉ xuất hiện khi họ khoác trên mình chiếc áo
Blaugrana, trong một vị trí của vũ trụ. Cả hành tinh chỉ có được sự liên kết khi ở Camp Nou. Phần còn lại giống như một hố đen khổng lồ tự đốt cháy bản thân nó. Barca là Bigbang. Chúng ta không thể bắt đầu chiếm lấy cuộc chơi khi họ đã thay đổi nhịp độ. Chúng ta còn cách đội bóng này hàng năm ánh sáng nhưng chúng ta cũng cảm thấy thật gần.
Và bây giờ chúng ta đã có được điều đó, trong khi các đội đang cố gắng học theo Barca, và thất bại một cách đáng thương, vì Pep đang thay đổi cái cách mà Barca chơi bóng, ông vẫn đang sáng tạo. Ông đang đặt nhiều tham vọng vào sơ đồ 3-4-3 và đang thử nghiệm nó. Ngày nay, Pep có thể được so sánh với Steve Jobs trong giới hạn của sự sáng tạo. Pep quyết định và cả thế giới theo sau ông, cố gắng bắt kịp ông, cố gắng copy phong cách của ông, và không ai thành công. Rất có thể trong mua giải tới Pep sẽ sử dụng Mascherano như một tiền đạo, hay Messi như một trung vệ. Và sau đó chúng ta sẽ sử dụng họ vào những vị trí đó tại đội tuyển quốc gia. Và điều đó sẽ là độc nhất. Và chúng ta sẽ lại tiếp tục nói về sự khác nhau khi họ chơi cho Barca và chơi cho đội tuyển quốc gia.
Chết tiệt, Barcelona. Họ mê hoặc chúng ta, làm chúng ta không thể hài lòng với bất kỳ thứ gì mà chúng ta thích trước đó. Họ làm chúng ta tin rằng bóng đá rất đơn giản, các cầu thủ đều là siêu nhân, những thử thách khó khăn nhất lại chính là những trở ngại dễ dàng vượt qua.
Chết tiệt, Barcelona. Tôi ước rằng tôi chưa bao giờ xem đội bóng này thi đấu. Nhưng rồi tôi nghĩ rằng sẽ có những điều mà tôi không thể mơ tới. Những điều đó giống như tình yêu của tuổi mới lớn, bạn cảm thấy thú vị với những nỗi đau tưởng tượng, những điều mà chúng ta không thể tạo ra nó. Chúng ta sẽ không bao giờ là Barca.
Chết tiệt, Barcelona. Tôi yêu em rất rất nhiều.... Tôi ghét em rất nhiều vì em đã làm tôi trở nên như vậy!
Theo totalbarca.com