Câu lạc bộ ấy không chỉ là một đội bóng, Barcelona không chỉ là một huyền thoại, một tượng đài, một tình yêu quê hương cao cả và là nơi gửi gắm những tình cảm lớn lao của người dân xứ Catalonia.
Trong mỗi trận đấu của đội bóng tại thánh địa Nou Camp, có cả một biển người mang trên mình chiếc áo đỏ xanh của đội bóng. Sân bóng ấy là nơi người ta thoả thuê nói tiếng Catalan, thoả thuê hát các bài hát Catalan cách mạng trong những thời kì khủng bố của chính quyền Franco phát xít. Năm 1925, chính quyền Madrid từng cấm Barca thi đấu trong 1 năm vì CLB tỏ ra hờ hững với chế độ quân sự. Quá uất ức với quyết định đấy, chủ tịch Gamper suýt tự sát. Những năm tháng nội chiến ác liệt, Barca là nơi nương náu của những người yêu hoà bình, chiến đấu vì tự do của Catalonia. Một nửa đội bóng sang Mexico lánh nạn, một nửa còn lại khoác trên mình cây súng và đứng về phe cộng hoà chống lại Franco.
Chính chủ tịch Joseph Sunyol, một người Cộng hoà đã hy sinh một cách anh dũng và năm 1963 trước mũi súng của kẻ thù. Mỗi chiến thắng của Barca trước Real sau đó được coi là một sự trả thù của xứ Catalan với chính quyền Franco. Chiến thắng lớn nhất của chúng ta trước Real là vào năm 1974 ngay trên Bernabeu với tỷ số 5-0 trong khi Franco đang hấp hối trên giường bệnh. Một cuộc trả hận lớn lao do Cruyff cầm đầu mà người ta nói nó đã góp phần kết liễu tên phát xit này vào năm 1975. Thực tế cho thấy, những cuộc đối đầu Barca - Madrid còn hơn cả một cuộc thị uy của tinh thần dân tộc. Cuộc chiến Barca - Real bắt đầu từ những năm 50, việc Real nhờ vào bàn tay của chính quyền để nẫng tay trên Di Stefano là một cú hích lớn lao.
Cuộc đua ấy không bao giờ ngừng. Từ Hunggary, Barca có Kocsis và Czibor thì Real có Puskas; từ nam mỹ, Barca có Evaristo thì Real có Di Stefano. Nhưng trong các cuộc đối đầu, Barca giành chiến thắng nhiều hơn và Real mãi là kẻ đi sau trong cuộc bám đuổi này. Đã thế, người ta lại còn hạ nhục Real bằng nhiều cách. Tờ El Mundo Deportivo thậm chí còn rêu rao rằng người thành lập Real là một người xứ Catalan. Và những cầu thủ bỏ Barca mà sang real thì bị căm hận đến xương tuỷ, lúc đó, tình yêu đã biến thành lòng thù hận.
Thủ môn nổi tiếng Zubizarreta, người đã giành được 12 danh hiệu trong 8 năm đầu quân cho Barca khẳng định: "Barca còn hơn cả một đội bóng, người dân ở đây khoác lên mình chiếc áo đỏ xanh với cả một niềm tự hào. Thành công không chỉ là một trận thắng, mà quan trọng là thắng như thế nào! phải thắng bằng cả trái tim và tâm hồn. Đấy mới là Barca."
(Theo Website của Lê Quốc Việt)
Trong mỗi trận đấu của đội bóng tại thánh địa Nou Camp, có cả một biển người mang trên mình chiếc áo đỏ xanh của đội bóng. Sân bóng ấy là nơi người ta thoả thuê nói tiếng Catalan, thoả thuê hát các bài hát Catalan cách mạng trong những thời kì khủng bố của chính quyền Franco phát xít. Năm 1925, chính quyền Madrid từng cấm Barca thi đấu trong 1 năm vì CLB tỏ ra hờ hững với chế độ quân sự. Quá uất ức với quyết định đấy, chủ tịch Gamper suýt tự sát. Những năm tháng nội chiến ác liệt, Barca là nơi nương náu của những người yêu hoà bình, chiến đấu vì tự do của Catalonia. Một nửa đội bóng sang Mexico lánh nạn, một nửa còn lại khoác trên mình cây súng và đứng về phe cộng hoà chống lại Franco.
Chính chủ tịch Joseph Sunyol, một người Cộng hoà đã hy sinh một cách anh dũng và năm 1963 trước mũi súng của kẻ thù. Mỗi chiến thắng của Barca trước Real sau đó được coi là một sự trả thù của xứ Catalan với chính quyền Franco. Chiến thắng lớn nhất của chúng ta trước Real là vào năm 1974 ngay trên Bernabeu với tỷ số 5-0 trong khi Franco đang hấp hối trên giường bệnh. Một cuộc trả hận lớn lao do Cruyff cầm đầu mà người ta nói nó đã góp phần kết liễu tên phát xit này vào năm 1975. Thực tế cho thấy, những cuộc đối đầu Barca - Madrid còn hơn cả một cuộc thị uy của tinh thần dân tộc. Cuộc chiến Barca - Real bắt đầu từ những năm 50, việc Real nhờ vào bàn tay của chính quyền để nẫng tay trên Di Stefano là một cú hích lớn lao.
Cuộc đua ấy không bao giờ ngừng. Từ Hunggary, Barca có Kocsis và Czibor thì Real có Puskas; từ nam mỹ, Barca có Evaristo thì Real có Di Stefano. Nhưng trong các cuộc đối đầu, Barca giành chiến thắng nhiều hơn và Real mãi là kẻ đi sau trong cuộc bám đuổi này. Đã thế, người ta lại còn hạ nhục Real bằng nhiều cách. Tờ El Mundo Deportivo thậm chí còn rêu rao rằng người thành lập Real là một người xứ Catalan. Và những cầu thủ bỏ Barca mà sang real thì bị căm hận đến xương tuỷ, lúc đó, tình yêu đã biến thành lòng thù hận.
Thủ môn nổi tiếng Zubizarreta, người đã giành được 12 danh hiệu trong 8 năm đầu quân cho Barca khẳng định: "Barca còn hơn cả một đội bóng, người dân ở đây khoác lên mình chiếc áo đỏ xanh với cả một niềm tự hào. Thành công không chỉ là một trận thắng, mà quan trọng là thắng như thế nào! phải thắng bằng cả trái tim và tâm hồn. Đấy mới là Barca."
(Theo Website của Lê Quốc Việt)