Chung kết U19 ĐNA: Cảm xúc và tự hào, những Wonderboy!
Tự hào. Đó là cảm xúc chắc không chỉ của riêng tôi khi trải qua trận đấu này. Không tự hào sao được khi 11 chàng trai của chúng ta đã thi đấu hoàn toàn trên cơ 13 cầu thủ của đội bạn. Trước sức ép từ 30.000 CĐV, với lối đá mà đến ngay cả Pepe ở cùng độ tuổi chưa chắc đã đạt đến đẳng cấp ấy, vậy mà các chàng trai mới ở độ 17, 18 của chúng ta đã thi đấu đầy tự tin, lấn lướt hoàn toàn đối thủ, ngay cả khi liên tục phải nằm đo sân. Điều đáng tự hào nhất, không chỉ là kỹ chiến thuật và sự ăn ý tuyệt vời của các cầu thủ, mà còn là tinh thần cố gắng và thái độ rất fair play - những dấu hiệu của một thế hệ cầu thủ có đủ cả tài, đức trong tương lai.
Cảm xúc. Trận đấu này đưa tôi trở về những cảm xúc tuổi ấu thơ cùng bộ truyện Subasa. Cũng giống vậy, mỗi lần gặp nhau là lối đá mềm mại của đội Nanka lại bị lối đá thô bạo của đội Meiwa của Kojiro khuất phục. Phải đến khi đội trưởng Subasa xuất hiện thì tình thế mới được xoay chuyển, lối đá đẹp mới chiến thắng. Phiêu hơi xa một chút nhưng hôm nay nếu có mặt đội trưởng Lương Xuân Trường, tình hình đã khác?
Ở một góc nhìn khác, trận thua này có thể còn mang ý nghĩa tích cực. Trải qua 6 chiến thắng thuyết phục cùng một lối đá đẹp, đối thủ trận này, cách thua trận này sẽ giúp những chồi non của chúng ta thấm thía hơn về sự khắc nghiệt của bóng đá chuyên nghiệp, để không thả mình quá sớm, để quyết tâm luyện tài hơn nữa. Ở thời điểm chỉ còn hơn 1 năm nữa là "ra trường", chuẩn bị được hòa mình vào biển lớn thì những bài học đầu đời như thế này là vô cùng quan trọng với tâm lý của các em. Hy vọng các em sẽ đón nhận trận thua này với thái độ tích cực, lấy đó làm động lực để phấn đấu tốt hơn nữa. Hôm nay các em đã không thể lên ngôi vô địch, nhưng các em đã trở thành nhà vô địch trong lòng những người hâm mộ nước nhà rồi. Và có lẽ điều đó còn quan trọng hơn nhiều cái chiến thắng xấu xí kia. Cố lên, tương lai của bóng đá nước nhà chính là các em!