Barca- Khi nhà vô địch chẳng là gì tại xứ sở sương mù.
Barca- "Quả bom sex" của thế giới bóng đá
Ít nhất trong 3 mùa giải trở lại đây, các cule' cũng như những tín đồ thực sự của bóng đá đẹp đều phải ngã mũ thừa nhận "Barca đẹp và quyến rũ quá", rồi cho đến những người coi Barca là cái gai đối với đội bóng thân yêu của họ cũng nhận xét một cách tâm phục khẩu phục rằng "Tôi ghét thằng Messi nhưng phải công nhận là giờ Barca quá mạnh". Thế nhưng vẫn thấp thoáng đâu đó tại những bàn nhậu, trên những trang báo mạng hay diễn đàn, hoặc cũng rất có thể là tại 1 xó xỉnh nào đó mà người ta chỉ có thể xem bóng đá qua radio hay đọc báo, có một câu nói khá là nổi tiếng đại loại thế này "Barca ấy à, chỉ bắt nạt được mấy đội vớ vẩn ở Tây Ban Nha thôi, sang đến ngoại hạng Anh thì chắc là toàn xếp ở nửa cuối bảng xếp hạng". Đọc đến đây, tôi, và có lẽ là cũng thêm 1 số cule' nữa, sẽ có 1 thứ cảm xúc của sự bồng bột đó là cảm thấy đội bóng của mình bị xúc phạm. Không hiểu bọn họ xem bóng đá kiểu gì hay không đủ khả năng để cảm nhận bóng đá. Nhưng không, họ cũng có cái lý của họ đấy chứ.
Liệu các cầu thủ Barca có chịu được bao nhiêu trận đấu như thế này?
Hãy xem lại những khó khăn nhất định mà các chàng trai Catalunya gặp phải trong serie El classico vừa rồi. Đối thủ là 1 đội bóng Tây Ban Nha, được dẫn dắt bởi 1 vị HLV xuất chúng đến từ Bồ Đào Nha- nơi mà đến giờ tôi mới biết nó còn được gọi là địa ngục, nhưng hơn hết đó là 1 đội bóng chơi theo phong cách của người Anh. Họ có sức mạnh, họ chạy nhanh, họ chuyền dài tốt và khả năng phạm lỗi của họ rất xuất sắc. Còn Barca thì đã làm được gì, chúng ta chuyền bóng, chúng ta di chuyển, chúng ta phối hợp và để rồi chúng ta nằm sân. Để đổi lấy được chiến thắng, chúng ta đã lăn xả, chỉ còn chưa đến mức đổ máu mà thôi. Chúng ta có bàn thắng và kèm theo đó luôn là danh hiệu "diễn viên chính xuất sắc nhất". Đã không có chỗ cho sự thông cảm và thấu hiểu, bởi vì giới truyền thông đã lấy nó đi mất rồi. Với người Anh, có lẽ máu có thể đổ, chân có thể què, xong không theo kịp chân lý đó là 1 thằng hèn. Thà chém nó gãy chân chứ không được tránh né khi nó chém mình. Liệu Barca có làm được gì khi trải qua 38 trận đấu như thế?
Họ tự hào khi giải đấu của họ có Big 4, trong khi La liga thật sự nhàm chán khi chỉ có Barca và Real là tranh nhau ngôi vô địch. Ở La liga các đội bóng chỉ cần gặp 2 ông lớn là thua, còn ở giải của họ thì mỗi mùa có đến 6 đội có khả năng lên ngôi vô địch. Hiểu thế cũng được thôi, nhưng liệu có phải 6 đội tranh nhau sẽ hấp dẫn hơn là 2 đội? Phải giải thích thế này, để xem các đội tranh giành cup thì giải Anh hay hơn, còn để xem các đội đá bóng thì giải đấu của 2 đội hay hơn nhiều. Còn vì sao mà La liga chỉ có Barca là Real thống trị ấy à? Đơn giản thôi, hầu hết các đội bóng Tây Ban Nha có lối đá thoáng hơn, dù là 1 clb lớn hay nhỏ thì họ đều có xu hướng chơi tấn công và ít toan tính hơn, từ đó sự khác biệt về đẳng cấp giữa các clb mới thực sự được bộc lộ. Còn ở giải giới hạn, cứ cho là hấp dẫn đi, nhưng thật khó có thể tìm được ra sự khác nhau giữa quá nhiều điểm tương đồng trong lối chơi như vậy. Một giải đấu mà được coi là hấp dẫn nhất, mà những cầu thủ như Walcolt hay Wilshere được gọi là thần đồng thì không biết có phải nó đã quá thiếu những tài năng hay không. Có 1 phép so sánh thế này, đó là việc đập đá và những phát minh khoa học. Đó chính là sự khác nhau giữa La liga và Giới hạn Anh. Chúng ta không thể bắt các nhà khoa học hoàn thành xuất sắc công việc đập đá, đó là lí do vì sao mà các bạn ở Giới hạn Anh khẳng định rằng Barca mà đá ở Premier league thì chẳng là cái quái gì cả.
[ame]http://www.youtube.com/watch?v=GnBpe2tBSdM&feature=related[/ame]
Đây là câu trả lời của chúng ta
Thật may mắn khi chúng ta được thi đấu ở La liga và chúng ta là những nhà vô địch.