Mới đây, tiền đạo Thierry Henry đã có cuộc trả lời phỏng vấn phóng viên Javier Giraldo của SPORT về khoảng thời gian thi đấu trong màu áo Blaugrana.
Cũng đã gần một tháng kể từ khi anh tuyên bố giã từ sự nghiệp, anh có cảm thấy nhớ bóng đá không?
Để gọi là nhớ thì có lẽ là chưa. Theo lịch thi đấu của giải MLS [Major League Soccer] thì mùa giải đã kết thúc và tôi coi như khoảng thời gian này đang là kì nghỉ xả hơi sau một mùa giải bình thường. Khi giải trở lại vào tháng Ba thì tôi sẽ phải ở nhà để theo dõi, và lúc đó có lẽ mới thấy chút lạ lẫm. Nhưng tôi tin quyết định của mình là sáng suốt. Hai mươi năm thi đấu đỉnh cao quả là một điều không dễ dàng gì: Mỗi từng ngày, từng giờ, từng phút bạn luôn phải tập trung cho công việc. Tôi đã may mắn khi được thi đấu cho những đội bóng tuyệt vời và chẳng có gì để lấy làm hối tiếc.
Còn những kỷ niệm của anh ở Barça thì thế nào?
Đó là những kỷ niệm khó phai. Ai cũng biết tên tuổi tôi gắn liền với Arsenal, đó là điều không thể phủ nhận. Nhưng với Barça thì đó là một điều hoàn toàn khác. Tôi nhận ra được ý nghĩa của khẩu hiệu 'Més que un club' trong mùa giải thứ hai của mình ở CLB. Tôi đã đừng nghe về điều này trước đó, mọi người cũng có giải thích với tôi về điều này, nhưng tôi không thực sự hiểu cho lắm. Bạn phải sống cùng nó thì mới có thể hiểu thấu đáo được những ý nghĩa bên trong. Tôi đã chứng kiến một Barça mạnh nhất thế giới, nhưng có lẽ tôi học được nhiều hơn từ một Barça rệu rã, ở mùa giải đầu tiên của mình tại CLB. Bạn phải trải qua những khó khăn thì mới cảm nhận được thành quả của mình khi đạt được, và tôi đã làm được điều đó với cú ăn ba cùng Barça. Không bao giờ tôi có quên được những danh hiệu đó. Tôi đến Barça để tìm kiếm những danh hiệu, và Champions League là mục tiêu mà tôi luôn khao khát.
Quá trình chuyển giao giữa Rijkaard-Guardiola có để lại trong anh điều gì không?
Tôi học được rất nhiều điều ở mùa giải đầu tiên của mình tại Barça. Một mùa giải tồi tệ. Nhưng chính điều đó đã cho tôi thấy được bản thân mình có thể làm được tốt hơn nữa. Thích ứng tại một CLB mới luôn là điều khó khăn với bất kì ai, đặc biệt khi đó là đội bóng có những Ronaldinho, Messi, Eto'o hay Deco. Arsenal luôn rộng cửa chờ tôi quay về, nhưng tôi muốn thử sức mình tại Barça và điều đó thực sự có ý nghĩa đối với tôi. Rất nhiều cầu thủ đã phải rời CLB chỉ sau một mùa giải gắn bó, và bản thân tôi cũng đã nghĩ đến chuyện đó sau khi mùa giải đầu tiên kết thúc. Mọi thứ trở nên ngột ngạt. Sau đó, tôi đã nói chuyện với Pep, và chính nhờ anh ấy, tôi đã quyết định ở lại Barça. Tôi sẽ không tha thứ cho bản thân mình nếu khi đó tôi quyết định rời Barça.
Người hâm mộ đã có khoảnh khắc tuyệt vời tại Bernabeu trong chiến thắng 2-6...
Đó là một trận đấu khó quên. Tôi biết mình không phải là một culé 'ruột', nhưng vào ngày diễn ra trận đấu đó tôi thực sự cảm thấy mình là một Barcelonista. Tôi cảm nhận được tình cảm của người hâm mộ dành cho đội bóng rất nhiều. Tôi đã nghĩ: "Chúng tôi thậm chỉ chả giành được La Liga". Nhưng mọi người ăn mừng chiến thắng đó như việc vô địch một danh hiệu. Đó là lúc mà tôi cảm nhận được ý nghĩa thực sự của khẩu hiệu 'Més que un club'. Barça như là một thứ tôn giáo, một nền văn hóa, một cái gì vượt quá khỏi một CLB thông thường. Và dĩ nhiên, sau Arsenal, Barça chiếm một phần không nhỏ trong tim tôi. Vào mỗi cuối tuần tôi đều tìm kiếm kết quả thi đấu của Arsenal và Barça.
Ai là người đã giải thích cho anh về ý nghĩa của khẩu hiệu 'Més que un club'?
Lúc tôi mới chuyển đến Barça, Samuel Eto'o đã nói với tôi rằng: "Khi Barça giành chiến thắng, sẽ có những điều khó có thể tưởng tượng nổi xảy ra, và cậu chẳng thể so sánh điều này với bất kỳ CLB nào khác đâu".
Nhưng anh chuyển đến sau khi đã giành rất nhiều danh hiệu với Arsenal...
Vâng, nhưng đây là một chuyện khác. Barça là Barça. Và giờ tôi có thể nói được vì sao CLB này lại có ý nghĩa với tôi: những buổi luyện tập, những câu hỏi của báo chí, của huấn luyện viên, áp lực khi khoác trên mình màu áo Blaugrana. Tôi không rõ những câu lạc bộ khác ở Tây Ban Nha như thế nào, nhưng ở Barça bạn phải thực sự chuẩn bị tinh thần trước khi mặc trên mình màu áo ấy. Tôi cảm thấy rất vui vì được góp một phần nhỏ để viết nên lịch sử Barça. Và tôi luôn tự hào khi nói mình đã từng là một phần của CLB ấy.
Mặc dù đã có những khoảnh khắc tuyệt vời, nhưng anh có cảm thấy mình thiếu sự 'gần gũi' với người hâm mộ?
Có lẽ mọi người có cảm giác như vậy vì tôi ít khi trả lời báo chí. Không phải là tôi thiếu tôn trọng với báo chí, mà chỉ đơn giản là tôi không thích điều này. Tôi chỉ muốn tập trung cho công việc của mình. Dẫu vậy, tôi đã từng nói điều này khi chia tay Barça và giờ tôi xin nhắc lại lần nữa: Tôi luôn coi mình là một culé... Luôn là vậy, chừng nào người hâm mộ còn dành tình cảm cho tôi.
Anh đã thi đấu cho Barça ba năm, nhưng anh đã có thể gắn bó lâu hơn. Chấn thương có phải là rào cản giữa hai bên?
Trong ba tháng cuối thi đấu cho Barça, tôi đã thi đấu ít hơn. Tôi thực sự mắc phải một chấn thương ở lưng, nhưng có một điều tôi phải thừa nhận rằng: Pedro xứng đáng được ra sân và đó cũng là một lý do mà tôi không thi đấu thường xuyên. Tuy nhiên, điều làm tôi ngạc nhiên là người hâm mộ đã gọi tên tôi trong buổi lễ ăn mừng chức vô địch La Liga (2009/10), họ hô vang tên của tôi. Điều này làm tôi rất cảm động khi tôi đã nghĩ rằng người hâm mộ có lẽ sẽ chỉ nhớ đến mỗi Pedro. Ngạc nhiên đến mức thú vị.
or post as a guest
Be the first to comment.