Barça và Real Madrid đã cống hiến một trận đấu hấp dẫn nhưng chắc chắn khán giả Camp Nou không cảm thấy hài lòng. Khí thế sôi sục hô vang đòi độc lập trên các khán đài với mong ước các cầu thủ dưới sân chuyển hoá thành chiến thắng đã bị Real dội một gáo nước lạnh. Cả đến khi toàn sân hân hoan khi Messi nâng tỷ số với một cú sút phạt đẹp như vẽ thì Real tiếp tục biết cách trừng phạt niềm vui của cả xứ Catalan.
Xét một cách công bằng, Real Madrid là đội bóng đã giành được nhiều thứ sau trận đấu hơn Barça.
Dập tắt một đêm hội ở Camp Nou
Real Madrid đã chặn đứng chuỗi trận toàn thắng của Barça ngay tại Camp Nou qua đó cho dù vẫn bị bỏ xa tới 8 điểm nhưng con đường phía trước còn quá dài và họ đã thể hiện một tinh thần thép và tính đồng đội khá cao. Một đội bóng chất lượng như thế chắc chắn sẽ khiến chúng ta mất ăn mất ngủ và chỉ mong chờ vào một ngày đẹp trời họ sa chân trước các đội bóng yếu hơn cũng như tự nhủ bản thân ta hoàn toàn có thể rơi vào tình huống đó. Ngoài việc chặn đứng Barça có cơ hội quá lợi để gia tăng cách biệt thì Real đã mang một khí chất rất thủ đô tới Catalan. Họ đã đâm nhát giáo đầy lạnh lùng đúng bản chất chính trị cầm quyền của trung ương vào trái tim hừng hực của mảnh đất đòi độc lập. Họ đã biến cơ hội lợi dụng niềm vui bóng đá nếu Barça thắng trận trở thành một ngày hội có một không hai trong tình cảnh nhạy cảm đòi độc lập của Catalan thành một đêm của giảng đạo với sức mạnh và quả đấm thép vào thành trì chính cho Catalan. Bóng đá đã giúp và làm thay việc thuyết phục Catalan nhiều hơn kinh tế, tài chính và các chính trị gia. Đó là chiến thắng tinh thần mà đội quân của Mourinho đóng vai thập tự chinh dâng lên làm quà cho Hoàng gia Tây Ban Nha.
Nhưng thời gian vẫn còn dài...
Cho dù khán giả hô vang khẩu hiệu đòi độc lập kỷ niệm năm 1714 thì gần như sự tác động đến trận đấu là không lớn vì ngay sau đó vài phút Real đã mở tỷ số. Kết quả cuối cùng cũng làm giảm sự hưng phấn của khán giả và dập tắt các động cơ chính trị. Nhưng vấn đề nóng này vẫn tồn tại và không chỉ Real Madrid mới là đội phải nghe đến những khẩu hiệu đó mà nó sẽ lặp lại với mọi đội bóng được hoàng gia bảo trợ với nhiệm vụ nhờ truyền hình gửi đi khắp nơi. Ta có thể dập tắt được đám cháy nhưng không thể dìm được đám khói. Real Madrid đã xuất sắc cầm hoà Barça chỉ là giọt nước nhỏ dội vào không khí mù mịt và nó không thể làm thay hết công việc của Hoàng gia.
Và Barça sẽ trở lại
Các cầu thủ Barça có vẻ thông suốt tư tưởng của chủ tịch Rosell là miễn bình luận và tỏ thái độ trong chính trị. Họ đã tập trung hoàn toàn vào trận đấu và cống hiến một đêm diễn đầy cảm xúc. Đầu tiên, chính Real Madrid đã chỉ giúp cho Barça rằng các vị trí hậu vệ có vấn đề thật sự. Alves là cái tên còn sót lại duy nhất của những cầu thủ chính thức nhưng chính phong độ phập phù từ đầu mùa của Alves đã phải dừng lại ở chấn thương. Ơn trời, chấn thương vào thời điểm này của Alves sẽ giúp Tito tạo cơ hội cho Montoya được ra sân nhiều hơn và đầu tư cho tương lai tốt hơn khi ta nhận ra Alves rất thiếu động lực với trái bóng. Giá như xà ngang không phát hiện ra cú tên lửa của Montoya và đánh chặn nó trước khi vào mành lưới thì chắc chắn báo chí ngày hôm nay đã quên đi Alves. Alves sẽ trở lại nhưng rồi chúng ta đang thắp lên hy vọng về người có khả năng tấn công thế chỗ của Alves trong tương lai.
Khi Montoya vào sân, Barça đá với 2 chữ M và 2 chữ A ở hàng hậu vệ. Cả 4 cái tên đều là dạng nghiệp dư cho đến bán chuyên nghiệp và cuối cùng là học việc. Ấy thế mà sự điên rồ từ ý tưởng đó của Tito chỉ bị thủng hai bàn đã khiến tất cả bất ngờ. May mắn. Chắc chắn may mắn đã giúp chúng ta không thua nhiều hơn và thành thực mà nói Real đã có nhiều cơ hội để vùi dập Barça ngay từ đầu trận nếu may mắn không đứng về phía chúng ta từ các pha dứt điểm của Benzema, Ramos hay Di Maria. Bóng bổng từ phạt góc gần như đùa với hàng thủ. Bóng xẻ cánh hay đan chéo gần như cười hai trung vệ bất đắc dĩ. Cho dù may mắn chưa mỉm cười với Real nhưng sự lúng túng của hàng thủ đã tự làm giúp công việc cho Real. Ở đây ta không nhắc đến sự yếu kém của hàng thủ vì họ đá thế đã là quá tốt rồi. Cái ta nhắc đến chính sự ngạo nghễ mà Tito đã mang lại cho Siêu kinh điển. Adriano đá trung vệ ư? Chắc đứa trẻ 10 tuổi đá Play Station sẽ lăn ra mà cười phá lên trước mặt Tito. Hâm hết chỗ nói. Thế nhưng mà vẫn cứ...ngon lành cành đào đấy chứ. Cho dù bàn gỡ 2-2 là kết cục tất yếu vì yếu tố vị trí chưa tốt nhưng ta vẫn nên vỗ tay khen ngợi hàng thủ chắp vá của Barça đã thi đấu không quá tệ và nhất là trước một Real mạnh nhất nhì hành tinh này thì việc đó càng khiến ta sảng khoái. Hàng thủ yếu nhất của ta đã được thực tập một buổi đáng giá nhất và chỉ có một HLV điên rồ như Tito mới nghĩ ra chiêu này. Hoá ra ông ta cũng không quá cầu toàn như ta đã từng nói với nhau.
Alves tiếp tục góp vui với các đồng đội trong bệnh viện. Tính ra không phải quá tệ cho Barça khi nghĩ thử xem đây chưa phải giai đoạn căng thẳng cuối mùa giải. Chỉ bằng tài thợ hàn của Tito xoay sở trong thời kỳ này đã giúp Barça vẫn có lợi thế lớn thì ta hoàn toàn tự tin khi vào các giai đoạn căng thẳng với đầy đủ các anh tài có mặt trong đội hình. Lúc đó, Barça sẽ thực sự trở lại.
or post as a guest
Be the first to comment.