Càng ngày, sự cấm cản của gia đình với tôi về niềm đam mê bóng đá càng trở nên gay gắt. Cả tháng rồi, cứ tối đến, bố tôi lại rút dây mạng. Cả tháng rồi, tôi không thể xem trực tiếp các trận đấu của Barcelona - đội bóng mà tôi yêu thích. Đêm nay, tôi lại thức, ngồi trông ngóng, cập nhật tỉ số trận đấu giữa Barça - Celta. Ấy vậy mà đội bóng của tôi lại thua 0-3 ngay từ hiệp 1, do sự mất tập trung của hàng phòng ngự. Tôi tắt điện thoại, nhắm nghiền mắt. Áp lực học hành đã khiến tôi rã rời, lại gặp phải chuyện như vậy, tôi cảm thấy vô cùng khó chịu, bức bối: " Bóng đá cũng thật biết cách khiến người ta buồn lòng! ". Trằn trọc một lúc lâu, tôi đột nhiên cảm giác như mình đang lạc vào thế giới khác, vẫn là của tôi, nhưng không phải ở hiện tại.
Dường như tôi đang đi trong dòng thời gian...
Không rõ là chuyện gì đang xảy ra khiến cho cảnh tượng trước mắt tôi bị nhạt màu, nhưng vẫn đủ rõ nét để tôi nhìn thấy chính mình của hơn hai năm trước. Khi đó, tôi đang ngồi trong phòng, tay cầm gói snack Poca, chăm chú nhìn vào quảng cáo đang phát trên tivi về loại snack mà tôi thích nhất ấy. Bất chợt, tôi của hiện tại bắt gặp ánh mắt rất quen thuộc, hiền lành mà đáng yêu, ngày đó, tôi từng cho rằng thật " hút hồn ". Tim tôi như hẫng lại một nhịp.
Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Leo Messi...
Người đàn ông trong đoạn quảng cáo tôi vô tình nhìn thấy hôm ấy là thần tượng lớn nhất của tôi trong đời. Tôi vì người ấy mà cỗ vũ đội tuyển Argentina tại World Cup 2014, vì người mà theo dõi tất cả các trận đấu của Barcelona - CLB mà người đã gắn bó cả một thập kỉ. Giật mình nhớ đến chấn thương của Messi sau trận gặp Atletico Madrid khiến anh không thể thi đấu cả tháng nay, tôi mới thấy xót xa quá, tôi nhớ anh quá. Nước mắt tôi bỗng dâng trào.
Mải lau đi những giọt nước mắt, đến khi tôi ngước lên, hình ảnh trong căn phòng nhỏ có chiếc tivi cũ của tôi đã không còn. Thay vào đó, tôi thấy tôi - đang ngồi trước màn hình máy tính, mở to mắt như không muốn bỏ lỡ bất cứ một giây phút nào.
Đêm mùa thu năm ấy thật đẹp và ngập tràn niềm vui. Thực ra làm sao mà tôi nhớ rõ tiết trời khi đó, chỉ biết rằng niềm vui đã đến từ trận đấu đầu tiên tôi theo dõi Messi chơi cho CLB. Đó là trận đấu mở màn của Barça tại La Liga 2014/15, gặp đội bóng "chiếu dưới" Elche. Barça đã dễ dàng vượt qua Elche với tỉ số 3-0 nhờ cú đúp bàn thắng của Messi, bàn còn lại do Munir lập công. Khoảnh khắc Messi cười rạng rỡ ôm lấy đồng đội ăn mừng bàn thắng, tôi như bừng sáng cả trái tim mình. Tình yêu vốn dĩ là một thứ tình cảm kì lạ của con người, vừa lung linh, vừa khó đoán. Chỉ một hình ảnh của Messi thuở đó, đã khiến tôi dành tình yêu cho Barça đến tận bây giờ. Thật chẳng có một lí do nào rõ ràng, cho nên mãi về sau, tôi vẫn chỉ biết nói rằng: muốn yêu, thì cứ thế là yêu!
Tôi lại được kéo đến một khoảng thời gian khác...
Vẫn là không gian đêm tối, trong căn phòng của mình. Tôi nghe rõ tiếng khóc nấc lên từ chiếc chăn được trùm kín. Đã xảy ra chuyện gì vậy? Tôi đưa mắt nhìn sang màn hình máy tính ở cạnh, đúng lúc bảng tỉ số trận đấu hiện ra : Barcelona 2-2 Sevilla. Thì ra, tôi của thời điểm đó đang khóc...
Kí ức về trận hòa khi ấy lại ùa về trong tôi. Messi đi bóng cắt ngang khung thành Sevilla rồi tung cú cứa lòng chân trái sở trường, giúp Barça vượt lên dẫn trước khá sớm. Sau đó, Neymar còn có cú sút phạt tuyệt đẹp nâng tỉ số lên 2-0 cho Gã khổng lồ xứ Catalan. Dẫn trước 2 bàn, Barça có phần chơi chủ quan và thiếu tập trung. Hậu quả là để Sevilla gỡ hòa 2-2, Barça đã đánh rơi mất 2 điểm quý giá tại hiểm địa Sanchez Pizjuan.
Một trận hòa không tai hại đến mức khiến cho Barça bị mất ngôi đầu tại bảng xếp hạng La Liga 2014/15, Messi thì lại có bàn thắng, vậy tôi đã khóc gì cái gì?
Tôi còn chưa kịp nhớ lại lí do, quang cảnh trước mắt tôi đã lại thay đổi. Đây là trường học...
Giờ ra chơi. Tôi thấy mình đang ngồi yên lặng một góc, không nói một lời nào. Cô bạn thân nhất của tôi, chắc hẳn đã nghe tin Barça mới bị cầm hòa, liền chạy lại an ủi, hỏi han:
" - Từ sáng giờ lớp trưởng chưa nói câu nào nhỉ? Barça của cậu hòa thôi mà buồn đến thế sao? Madridista lớp mình cũng nhìn sắc mặt cậu mà không dám buông lời trêu chọc đâu đấy. - cô bạn cười nhẹ như muốn giúp tôi thoải mái hơn.
- Cậu chưa biết. Lịch thi đấu sắp tới của Barça là cực nặng. Ngay sau trận đấu với Sevilla, các anh sẽ phải đá 2 trận tứ kết Champions League với PSG, kẹp giữa là cuộc đụng độ với Valencia - đội bóng đang nằm trong Top 4 La Liga. Đây đúng là một cú vấp vô cùng đáng tiếc. Tớ... thực sự rất lo lắng, lo đến phát khóc lên... "
Nghe rõ từng câu, từng chữ mình từng nói khi đó, tôi bỗng cảm thấy xúc động đến lạ. Thì ra, đã có những giây phút, tôi bận lòng lo lắng cho Barça hơn tất thảy những điều xảy ra trên đời...
"Chuyến đi xuyên thời gian" này tiếp tục đưa tôi đến một địa điểm mới. Đây là nhà trọ ngay cạnh trường Chuyên Sư phạm Hà Nội, và tôi đang ở một mình...
Đêm ấy diễn ra trận chung kết Champions League giữa Barcelona - Juventus, và sáng sớm hôm sau tôi sẽ phải thi môn Anh chuyên, với hi vọng đỗ được vào ngôi trường cấp 3 mà tôi yêu thích nhất. Ôi không...
Tôi đã quyết định ngồi ôn bài cho đến khi trận đấu bắt đầu. Học bài mà trong lòng vừa bồn chồn, vừa háo hức, chỉ mong thời gian trôi qua thật nhanh...
"Phút 90+7! Vàoooo... Barça phản công nhanh. Neymar ghi bàn thắng ấn định tỉ số 3-1 ngay trước khi trận đấu kết thúc. Như vậy, chức vô địch Champions League mùa giải 2014/15 đã chính thức thuộc về FC Barcelona!!!"
Tôi thấy mình hất tung tập tài liệu ôn thi, chạy nhảy khắp gian phòng mà không dám gào thét. Làm sao ăn mừng thành tiếng được khi các bạn cùng tham dự kì thi tuyển sinh năm đó, người đang ngủ, người còn đang ôn bài, ai ai cũng lộ rõ vẻ mệt mỏi. Không được lớn tiếng la hét, dường như cảm xúc trong tôi bị dồn nén lại, lan tỏa khắp thân mình. Khoảnh khắc Barcelona giương cao chiếc Cup C1 sau những năm tháng chờ đợi và khao khát, cả người tôi run lên. Trong tôi không còn một chút áp lực. Barça thắng rồi, động lực quá lớn, hi vọng tôi cũng sẽ " thắng " thôi...
Chứng kiến tất cả, bất giác, tôi mỉm cười nhớ lại...
Buổi sáng hôm ấy, tôi đã lấy ra chiếc logo Barça bằng nhựa, nhẹ nhàng đặt vào túi áo bên ngực trái, rồi tự tin bước vào phòng thi...
Thực ra, kì thi năm ấy, tôi đã không đủ điểm đỗ vào lớp chuyên Anh của trường Chuyên Sư phạm. Điểm Anh và Anh chuyên của tôi rất cao, nhưng điểm Toán, Văn lại chưa đủ để giúp tôi đạt được nguyện vọng. Thế nhưng, nếu chỉ xét cái ngày Barça trở thành đương kim vô địch Champions League, đó vẫn là ngày mà mọi điều tốt đẹp nhất đã đến với tôi trong đời. Bản thân tôi biết, nếu chiến thắng không thuộc về Barça, những điều tự tin và kiêu hãnh không còn, tôi sẽ không thể đạt được đến điểm 7 của đề Anh chuyên. Bản thân tôi biết, Barça có ảnh hưởng đến cảm xúc, suy nghĩ và cả cuộc sống của tôi đến nhường nào. Đôi khi chỉ cần một mình tôi biết...
Tôi chủ định sẽ chỉ đi tới một mốc thời gian nữa thôi. Tôi cần phải quay về nghỉ ngơi để sáng mai còn đi học sớm nữa chứ...
Hiện hữu trước mắt tôi bây giờ là màn ảnh nhỏ với trận đấu vòng cuối cùng của La Liga mùa giải 2015/16, giữa Barça - Granada. Đã là phút 87, tỉ số của trận đấu là 3-0 nghiêng về Barça. Với kết quả này, Barça sẽ chính thức bổ sung vào bộ sưu tập danh hiệu của mình chiếc Cup vô địch La Liga thứ 24. Tôi đưa mắt nhìn quanh, muốn xem lại khuôn mặt rạng rỡ của " cô bạn " mang tên " tôi trong quá khứ " khi đó như thế nào mà chẳng thấy. Mà hình như hôm đó, cả nhà tôi về quê ăn giỗ, chỉ còn mình tôi ở lại để đi học...
Một phút sau, tôi đã thấy "cô bạn" đi vào phòng, mang theo hai chiếc cốc thủy tinh mà ông bố thường dùng để uống bia, một chai Pepsi, đặt ngay trước bàn và ngồi xuống đối diện với màn hình máy tính. Cô rót đầy cả hai cốc.
"- Ly này ta mừng cho Messi cùng toàn thể các anh đã vượt qua đại kình địch Real Madrid đúng 1 điểm duy nhất để lên ngôi vô địch La Liga năm nay!!!
- Ly này ta mừng cho anh Suarez chính thức giành danh hiệu Vua phá lưới La Liga khi bỏ xa người đứng thứ hai những 5 bàn thắng! Nào, cạn ly !!! "
Chỉ với ba hơi, tôi đã uống cạn hai cốc nước ngọt đầy ụ. Đặt cốc xuống bàn đánh " cạch " một cái, tôi ngồi đó cất tiếng cười lớn, cười một cách sảng khoái. Tôi đứng đây cũng cười. Hai tiếng cười của chúng tôi hòa lại với nhau, tưởng như là một trong những tiếng cười hạnh phúc nhất cuộc đời này...
Xung quanh tôi phút chốc chỉ còn lại một màu đen huyền ảo. Có vẻ như năng lượng để "phiêu lưu" đã hết, tôi không thể nhìn thấy thêm được "cảnh quay" nào khác. Nhưng sao thế này? Tôi cũng không thể tìm thấy con đường trở lại căn phòng của tôi ở thực tại. Trước mắt không có một chút ánh sáng. Vô vọng, tôi ngồi thụp xuống. Dù không hiểu được mọi thứ diễn ra xung quanh, nhưng tôi vẫn bình tĩnh đến lạ. Nghĩ lại tất cả những gì tôi vừa thấy trong "dòng thời gian", sao mà lòng tôi an yên thế. Và rồi, tôi nhẹ nhàng cất lên tiếng nói: " Em ơi, dù cho có bất cứ chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, xin em, hãy giữ lấy trái tim Blaugrana, vẹn nguyên như thuở ban đầu. Xin hãy giữ lại khoảng trời đỏ-xanh nơi em ở đấy.. ". Nhắm mắt, gối đầu lên tay mình, tôi thiếp đi lúc nào không hay...
Chuông báo thức kêu lên inh ỏi. Ánh sáng tràn ngập vào trong căn phòng. Tôi giật mình tỉnh giấc. Tất cả chỉ là giấc mơ ư? Giấc mơ này chân thực đến mức tôi cảm nhận được cả nước mắt lẫn tiếng cười ư? Mốc thời gian cuối cùng tôi nhìn thấy trong giấc mơ chính là khoảnh khắc Barça giành chức vô địch La Liga 2015/16 sau những chuỗi ngày thăng trầm, đầy khó khăn và vất vả. Phải chăng đó chính là điềm báo cho về mùa giải năm nay, rằng dù có thất bại, có sai lầm ở một vài trận đấu, Barça nhất định sẽ trở lại mạnh mẽ hơn rất nhiều, để rồi cuối mùa lại được chạm tay vào Cup vô địch?
Tôi ngay lập tức lấy lại được tinh thần và năng lượng để chuẩn bị cho một ngày mới. Nhanh chóng bật dậy khỏi giường, tôi mỉm cười tươi rói chạy xuống nhà làm đồ ăn sáng. Bỗng nhiên, như phát hiện ra điều gì đó không đúng lắm, tôi đứng khựng lại, chau mày. Tôi thở dài rồi lắc đầu đầy tiếc nuối mà tự trách mình : " Đã mất công mơ, sao không mơ thấy mình được xem bóng trực tiếp ở sân Camp Nou luôn cho rồi? ".
Dù ở bất cứ miền kí ức nào, Camp Nou vẫn luôn là giấc mơ mà cả đời tôi muốn hướng tới...
● Đơn vị tổ chức: Cộng đồng Barçamania Việt Nam (FCBVN)
● Nhà tài trợ: Ngân hàng TMCP Sài Gòn - Hà Nội (SHB)
● Thẻ SHB-FCB MasterCard Debit dành riêng cho Barçamania Việt Nam: http://www.fcbarcelona.com.vn/fcbvn/cong-dong/the-shb-fcb-mastercard-debit-danh-rieng-cho-barcamania-vietnam.fcbvn
or post as a guest
Be the first to comment.