Sự thất bại trong việc chiêu mộ Verratti mùa hè năm ngoái là chìa khóa để mọi việc ngày hôm nay trở lên tốt đẹp hơn, với nhiều lựa chọn hơn và ít bốc đồng hơn.
Sau diễn biến của 'bộ phim' mang tên Neymar khiến khán giải phải thốt lên Ôi thần linh ơi thì câu lạc bộ hiểu ra sự cần thiết phải chia tay cậu ta, sự choáng ngợp khi cầm trong tay một sấp tiền, sự điên rồ khi chịu sức ép mua bán trong phiên chợ tháng tám và mọi người ai ai cũng ám ảnh bởi cái tên Barça. Nhưng với các sếp lớn điều này được họ lấy làm bài học đừng nên lặp lại hiệu ứng Verratti, có nghĩa, sẽ có một mùa hè làm khoảng đệm để đánh giá nếu không có gì quá đặc biệt xảy ra thì mọi việc cứ thế mà làm. Bằng cách suy nghĩ này trong mùa hè năm nay chúng ta có một kế hoạch A, một kế hoạch B và một kế hoạch C nữa. Thế nên, khi ta mong muốn có Willian (kế hoạch A kéo dài đến tận phút cuối), đội bóng sở hữu là Chelsea không chấp nhận cái giá ít hơn 70 triệu và ta đã mua Malcom - một kế hoạch B có ý nghĩa kinh tế hơn và cũng trẻ hơn. Khi ta hiểu rằng PSG sẽ không bán cho ta Rabiot (kế hoạch A cho vị trí trung tâm), ta tiếp tục triển khai kế hoạch B là Arturo Vidal. Robert đã lấy dây trói chặt Arthur và Lenglet. Nếu mọi thứ xảy ra như chúng ta đều hy vọng thì không ai sẽ nhớ đến tiểu tiết. Nếu ta không giành được chức vô địch Champions League, họ có thể chỉ trích rằng ta chỉ là đội bóng của những kế hoạch B.
Xavier Bosch (Mundo Deportivo)
or post as a guest
Be the first to comment.