Trong những ngày gần đây đã có quá nhiều thông tin cho vấn đề ra đi của Villa, và cùng với đó là nhiều ý kiến khác nhau cho tương lai của El Guaje tại Barça.
Tôi xem các tiêu đề của các bài viết liên quan đến câu chuyện đó thay vì đọc nội dung của nó. Tôi không thường bổ sung thông tin bóng đá bằng các bài viết đa số mang tính cảm quan và tự nhận xét tình hình của người viết, ngoại trừ nội dung tình cảm dành cho cá nhân nào đó. Tôi cũng để ý rất nhiều đến các cảm nhận của đa số người đọc về vị trí của Villa sau kì nghỉ đông này và thực buồn cho cái cách mà họ nhìn nhận về một cầu thủ đáng ra phải được trân trọng.
Có người xem, có người thì chẳng bao giờ xem Barça đá nhưng vẫn đưa ra rất nhiều ý kiến "nực cười" mà tôi không thể hiểu họ đang suy nghĩ như thế nào nữa. Họ cho rằng Villa ra đi càng sớm càng tốt, tôi cũng có thể hiểu được khi giờ anh không còn được như xưa nhưng đằng sau ý kiến đó họ muốn anh ra đi vì lý do nào nữa. Nào là giờ câu lạc bộ bán anh lúc này sẽ kiếm được nhiều tiền hơn, nào là anh chẳng có đóng góp ấn tượng nào cho Barça trong 2 mùa gần đây.
Nhưng tất cả có chịu mở to mắt và kết nối những suy nghĩ trong đầu của mình hay không từ những gì mà Villa đã cống hiến cho câu lạc bộ này. Lúc đặt chân tới Camp Nou, Villa đã giúp cho Pep có nhiều lựa chọn trên hàng công và chia sẻ việc ghi bàn cho Messi và mọi thứ diễn ra thật đẹp trước mắt mọi người, trong đó có các Cule. Chúng ta mơ về những điều tốt đẹp các danh hiệu và nó cứ thế diễn ra trước mắt, tưởng chừng như mọi thứ không có quá nhiều khó khăn trong thành công chớp nhoáng ấy. Nhưng tới khi khó khăn không còn ẩn trong cái vinh quang vài năm trước đó và nó tìm đến Villa thì mọi thứ đã rõ ràng hơn đến chuyện đối xử của người hâm mộ dành cho anh.
Một vài người xem thì không còn dành niềm tin khi anh ra sân, đó cũng là lẽ thường khi mà anh đã không được như xưa, tuy vậy vẫn có nhiều người có cảm giác hắt hủi và mong muốn anh ngồi chơi trên băng ghế dự bị. Họ xem anh là cầu thủ đã hết giá trị, mà mong muốn Barça tống cổ anh cho một câu lạc bộ nào đó để đem lại nguồn thu lớn từ một hợp đồng béo bở tưởng chừng như quá hời ấy. Những suy nghĩ như vậy chẳng khác nào xem Villa là một món hàng một loại đồ chơi theo cảm hứng của mọi người. Khi có được phong độ tốt họ tôn vinh anh, ca ngợi bằng nhiều mỹ từ, là niềm tự hào của câu lạc bộ nhưng đến khi anh chấn thương và trở lại thì thay vào đó là những suy nghĩ thiếu đúng đắn, và coi anh là một món đồ đã hư và không còn quá nhiều giá trị. Khi có trong tay món đồ mình không còn dùng được nữa thì họ chỉ muốn ném nó đi và cố kiếm lấy những gì còn có thể kiếm chác được. Thật buồn cho cái cách mà ai đó đã tồn tại cái tư tưởng đó trong thể thao, đặc biệt là ở một câu lạc bộ như một gia đình.
Cái viễn cảnh mà Sandro Rosell đến và nói với Villa rằng: Câu lạc bộ sẽ bán anh sang một câu lạc bộ khác, bởi vì chúng tôi sẽ kiếm được nhiều tiền hơn. Thay vì trình độ của anh đang xuống dốc; nó chỉ có thể xảy ra trong điều ước của những anti Barça và những người không có lòng tin thật sự. Có thể anh sẽ ra đi nhưng hãy để anh đi theo cái nhìn ngưỡng mộ, một sự tri ân của chúng ta dành cho những đóng góp không biết mệt mỏi ấy. Hoặc Villa sẽ viết tiếp câu chuyện tình của mình ở Barça nếu niềm tin của mọi người vẫn không phai mờ ngay từ những giây phút đầu tiên. Và tôi chỉ muốn các Cule thật sự hãy yêu quý những gì đội bóng đem lại, những cầu thủ khoác áo câu lạc bộ này luôn cố gắng họ sẽ không bao giờ bỏ cuộc trừ khi chúng ta đặt lòng tin vào những cảm nghĩ cá nhân nhất thời ấy. Không mong đợi gì hơn ở các Cule ngoài tình yêu vĩnh cửu dành cho Barça và chỉ cần một điều thế thôi, dường như điều đó đơn giản nhưng bạn có làm được không?
or post as a guest
Be the first to comment.