Một trận đấu đã cho thấy ngoài cách biệt về tỉ số còn là minh chứng cho sự hiệu quả trong kế hoạch dài hạn của Tito cho những vòng đấu tiếp theo.
Đối với trận đấu này thì Tito cần một sự vững chắc ở hàng thủ và tất nhiên những tình cảm hay sự mong mỏi mà các Cule mong đợi vào suất đá chính của Bartra phải "nằm dưới" chiến thuật mà ông đã xây dựng từ đầu mùa. Những con người đã đem lại niềm tin trong các trận đấu đã qua có thể là những mùa giải trước đã khiến ông phải cân nhắc cho vị trí trung vệ. Adriano đã quen thuộc bên vị trí hậu vệ cánh trái, kinh nghiệm chinh chiến cũng đã nhiều năm và đầu mùa này anh còn đảm nhận vị trí trung vệ bất đắc dĩ, còn Busquets ngoài khả năng thu hồi và cầm trịch anh cũng đã có màn thể hiện tốt ở vị trí trung vệ trong màu áo đội tuyển. Vì thế Tito cần người có khả năng đem lại sự tự tin cần thiết và mức an toàn phù hợp. Sự khó khăn tạo ra áp lực và vị HLV trưởng cần một sự lựa chọn khả thi nhất, và theo ông đó chính là yếu tố xoay quanh thời gian.
Những người hâm mộ đều cảm thấy lo lắng và bất an khi những trận đầu Villa không có tên trong đội hình chính và số phút ra sân từ băn ghế dự bị cũng không nhiều ngay cả khi anh đã trở lại với những bàn thắng thì Tito cũng không tạo nhiều đất diễn cho tiền đạo số 7 này. Nhưng Tito có lý của ông và đã tuyên bố Villa cần làm quen lại cảm giác bóng càng nhiều càng tốt, vì trong ban lãnh đạo và ngay cả Villa cũng hiểu rõ rằng sau chấn thương anh không thể có được phong độ cao nhất và cần tích lũy thêm thời gian để lấy lại được những gì đã mất. Tito kiên nhẫn tung Villa trong những phút cuối, cũng một phần không tạo ra áp lực quá lớn cho anh và giúp El Guaje lấy cảm giác, một số trận anh được đá chính và tất nhiên để đảm bảo kế hoạch đó thì hầu như anh chỉ đá được một hiệp. Trận đấu rạng sáng nay cũng thế và khi Villa đã ổn định hơn cảm giác ghi bàn đã trở lại như bao lần khác, chớp nhoáng và đầy tinh tế sau khoảng thời gian tích lũy vừa qua. Khi cơ hội chưa đến hãy kiên nhẫn, đặt niềm tin vào bản thân thì thời gian không còn là vấn đề.
Cũng trước trận Celtic mọi người đã quá bất bình khi không cho Bartra ra sân, và câu trả lời Tito là "Tôi là người xếp đội hình. Tại sao các bạn cứ hỏi rất nhiều về Bartra thế nhỉ?". Tito có lý của mình dựa trên kinh nghiệm của cầu thủ và sự thể hiện của họ trong các buổi tập để sắp xếp chiến thuật, và ông cũng thấy được khả năng của Bartra nhưng yếu tố của mỗi trận đấu sẽ quyết định ai ra sân. Ông không bằng Pep về sự khích lệ các cầu thủ nhưng biết cách chọn người cho từng thế trận trên sân. Tito đặt kế hoạch của mình vào thước đo thời gian, nếu Bartra và các cầu thủ khác biết kiên nhẫn và đặt niềm tin vào cơ hội mà HLV tạo ra thì họ sẽ được thể hiện bản thân mình. Không thể nói là Tito không biết trân trọng lứa cầu thủ trẻ mà đáng lẽ ra những gì ông đang làm là tạo điều kiện rõ nét, biết chắt chiu và tạo nên sự ổn định cho phong cánh chơi bóng của họ.
“Barça là hình mẫu về điều này. Tôi không biết những đội bóng khác có làm như Barça không, nhưng ở CLB chúng tôi, đây đã là một nét văn hóa có từ thời Cruyff và Rexach. Trong hầu như tất cả các trận đấu, có khoảng 7 hay 8, thậm chí là 10 cầu thủ ra sân đều là do chúng tôi tự đào tạo lấy. Và một ngày nào đó con số sẽ là 11 cầu thủ. Nhưng mục tiêu cuối cùng là kết quả, câu hỏi là liệu với 11 cầu thủ ‘cây nhà lá vườn’ đội bóng có gặt hái chiến thắng hay không.” đây là câu nói của Tito và tôi tin đây là bước đi đúng của ông, không nên đặt sức nặng lên các cầu thủ trẻ khi trong đội vẫn còn những con người đã chinh chiến lâu năm. Điều gì đến rồi sẽ được thỏa nguyện, trận đấu rạng sáng nay lần lượt các cầu thủ trẻ đã ra sân và tất nhiên không có áp lực nào làm yếu mềm các đôi chân của họ cả. Vài vòng nữa thôi khi Bartra, Jonathan đã quen với lối chơi của đội và chịu được sức ép thì không ngần ngại Tito sẽ cho họ chạy trên sân và thể hiện hết khả năng của mình. Những phút được thi đấu ít ỏi không phải không có ý nghĩa gì, mà to lớn hơn đó sẽ là tiền đề cho sự tự tin, khả năng của mỗi người sẽ được phát huy tốt nhất, tất nhiên không phải sau vài ba trận đấu. Đó là cả một chặng đường. Một chặng đường như Messi đã làm chẳng hạn.
Còn với việc xếp Song đá trung vệ từ đầu mùa và một vài trận đá đúng vị trí tiền vệ phòng ngự đã giúp cho kế hoạch của Barça không bị rối trước các trận đấu. Song cần thời gian và Tito không ngần ngại để anh ra sân, chứ không phải là trung vệ trẻ Bartra. Đến một vùng đất khác ta không khỏi mệt mỏi và cảm giác khó thích nghi với điều kiện khí hậu bản địa và bạn cần thời gian để làm điều đó, ai cũng vậy thôi. Tito hiểu được vấn đề tương tự và muốn Song làm quen với phong cách chơi mới và điều quan trọng là anh đã có khá nhiều thời gian chơi bóng chuyên nghiệp ở những giải đấu lớn và xuất phát từ lối chơi tương đồng ở Arsenal, nên việc thích nghi sẽ nhanh hơn so với Bartra. Nếu Song không được thường xuyên ra sân trong những vòng vừa qua thì khó có ai sẽ lấp hàng thủ chắp vá này, khi Song chỉ mãi quen chơi ở vị trí tiền vệ. Và thời gian là yếu tố quan trọng, trong thời khắc nào đó có thể việc lựa chọn chiến thuật là quyết định sai lầm nhưng sẽ là cột mốc cho sự thành công sau này. Ta cần thời gian, cũng nên đặc cược vào tương lai vào những gì mà Barça đang làm ở mùa giải này. Sau những trận để lọt lưới liên tục thì hôm nay nó là con số không, và mọi thứ đang đi đúng theo kế hoạch.
or post as a guest
Be the first to comment.