1) Emilio Butragueno là giám đốc của Real Madrid hiện thời. Vào giữa thập niên 80 của thế kỷ trước, bất cứ bà mẹ nào cũng muốn mẫu chàng trai như ông trở thành con rể của họ. Gương mặt sáng sủa, tóc vàng, phong thái lịch thiệp, ăn nói hoà nhã. Butragueno như một thiên thần. Ông lại còn biết đá bóng, và đá rất giỏi. Cùng với Hugo Sanchez, hai người họ làm nên bộ đôi tấn công nức tiếng trong nhiều mùa giải tại Real Madrid. Sanchez luôn ao ước rằng thế hệ Los Blancos ngày đó sẽ được đặt theo tên ông. Nhưng lịch sử chọn người đồng đội của Sanchez. Thiên thần biết đá bóng.
Sanchis, Martin Vazquez, Michel, Pardeza và Butragueno: 5 con người trẻ tuổi phất cao ngọn cờ La Fabrica vượt vũ môn lên đội một. Ngày 14/11/1983, Julio Cesar Iglesias viết 90 dòng trên trang báo El Pais giới thiệu về một lứa cầu thủ mới, với phong cách lạ, đang hiện hình tại Real Madrid. "La Quinta de 'El Buitre'", là cách Iglesias miêu tả về nhóm ngũ quái đó, cũng là tên nháp của bài báo. Các biên tập viên lắc đầu với dòng tiêu đề, thật quá lố khi đề cao một đám trẻ, họ bảo vậy. Iglesias chỉnh lại, tên chính trở thành "Amancio y la quinta de 'El Buitre'". Tên của HLV Amancio được thêm vào. Nhưng người có công giúp 5 con người trẻ ấy sải rộng đôi cánh, là Di Stefano. Còn "El Buitre" chính là biệt danh của Butragueno.
Thời kỳ này, lịch sử Tây Ban Nha trải qua một cuộc "La Movida Madrilena", trào lưu phản văn hoá cũ, xuất phát từ Madrid trong những năm 80. Sau cái chết của Franco, một xã hội mới nổi lên, trên con đường tiến đến dân chủ. Với đại chúng, "Là Movida" là một cuộc cách mạng của âm nhạc, văn học, điện ảnh và nghệ thuật. Nhưng với lịch sử Real Madrid, đó còn là cuộc cách mạng của bóng đá. "Là nhánh thể thao trong thời kỳ quá độ lên nền dân chủ." Jorge Valdano, một tên tuổi khác của Real Madrid, đã miêu tả về thế hệ mới "La Quinta del Buitre". "La Movida đã tồn tại, và La Quinta cũng như thế." Tên tuổi Butragueno làm nên cả một thế hệ Real Madrid kiêu hùng. Một thế hệ định hình cả thời đại và được kiến tạo bởi thời đại.
2) Enrique Castro Gonzalez 'Quini' là chân sút vĩ đại nhất trong lịch sử Sporting Gijon. Đầu quân cho Barça ở tuổi 31, những người từng hoài nghi rằng ông đã ở bên kia sườn dốc sự nghiệp, lại chính là những người được hưởng niềm vui nhiều nhất mà Quini mang lại. Trong 4 năm khoác áo đội chủ sân Camp Nou, Quini giành thêm 2 danh hiệu Pichichi, nâng bộ sưu tập này lên thành 5 danh hiệu (chưa tính đến 2 danh hiệu tương tự, dù ở giải hạng hai). Nhưng Quini không chỉ được nhớ đến như là một trong những kẻ dội bom ghê gớm nhất lịch sử bóng đá Tây Ban Nha. Tháng 3/1981, một chiếc xe tải van mang biển số trộm M9955AX, dừng ngay cạnh Quini tại một trạm xăng. Hai người đàn ông ra khỏi xe, bất ngờ chĩa khẩu súng Colt 45 cũ về phía Quini: "Cấm nói tiếng nào, lên xe!" Quini bị bắt cóc gần 1 tháng, trước khi được giải cứu bởi cảnh sát. Những tên bắt cóc ông từng đòi tiền chuộc 100 triệu pesetas từ Barça, nhận án tù 5 năm và phải bồi thường 5 triệu pesetas. Quini mắc hội chứng Stockholm – quý mến, cảm thông với kẻ bắt cóc. Còn Barça thì mất chức vô địch Liga vào tay Real Sociedad.
3) Manuel Fernandez 'Pahino' là tay săn bàn trứ danh trong lịch sử La Liga giữa thế kỷ 20. Ông từng ghi hơn trăm bàn trong màu áo Celta de Vigo, và hơn trăm bàn trong màu áo Real Madrid. Pahino thích đọc sách của Tolstoy và Dostoevsky, nhưng chúng là sách cấm vào thời của ông. Để thoả mãn sự ham thích, ông phải tuồn sách bí mật từ Catalunya. Là người Tây Ban Nha, nhưng Pahino khoác áo đội tuyển quốc gia rất ít. Ông lý giải rằng vì mình "quá ư là cánh tả".
or post as a guest
Be the first to comment.