Năm lên 6 tuổi, Leo Messi gia nhập CLB quê nhà Newell's Old Boys – hay "Nuls" như cách gọi ngắn gọn của người Argentina – một cột mốc trọng đại trong cuộc đời cậu bé Messi khi ấy. Newell's Old Boys như "CLB sinh thành" của Messi. Chiếc áo đấu Newell's chính là món quà sinh nhật đầu tiên trong đời Messi nhận được từ gia đình. Cả hai anh trai của anh đều chơi cho đội trẻ của CLB này. Và bản thân Messi từng đến sân nhà của CLB ở Rosario để xem Diego Maradona có trận ra mắt trong màu áo Nuls vào tháng 10 năm 1993.
Trận đấu đầu tiên của Messi cho Newell's là một chiến thắng 6-0, và theo sử liệu từ Liên đoàn bóng đá Rosario, anh ghi được 4 bàn ngày hôm ấy. Anh trở thành "tô-tem" cho lứa thế hệ nổi tiếng của bóng đá Argentina trong lịch sử, "La Maquina del '87", hay "Cỗ máy '87", gồm những cầu thủ cùng sinh ra vào năm 1987. Thế hệ ấy, từ những đứa trẻ đá sân 7 người cho đến khi lên 11 tuổi, bất bại trong 3 năm liền.
Câu chuyện cũng không khác khi thế hệ này bước sang tuổi 11 và được lập thành đội bóng 11 người. Messi và những người bạn sinh năm '87 tiếp tục càn quyết các sân đấu ở Argentina, cho đến tận những giải đấu ngoài biên giới, như trên đất Peru. Năm 2000, Newell's vô địch giải trẻ với cách biệt đến 20 điểm. Gonzalo Mazzia, một thành viên của đội bóng bấy giờ, kể rằng: "Trong 5 hay 6 mùa giải, chúng tôi chỉ thua trận đúng 3 lần."
Đôi lúc, thủ thành của Newell's thảnh thơi đến độ anh ngồi bẹp xuống trước khung thành ngắm nhìn đồng đội hủy diệt các đối thủ. Họ ghi 10, 12 đến 15 bàn mỗi trận, khiến một số đối thủ đặt ra giới hạn tỷ số là 6-0. Chỉ cần Newell's ghi được 6 bàn, trận đấu được dừng lại, để tránh nỗi đau thêm dày.
Adrian Coria, người huấn luyện Messi vào năm cuối trước khi anh lên đường sang Barcelona vào năm 13 tuổi, khẳng định "ít nhất" Messi đã ghi trên 500 bàn cho Newell's trong suốt những năm đó.
Franco Falleroni, một trong những đồng đội trên hàng công của Messi thời đó, kể lại: "Cậu ấy thường phát điên lên mỗi khi không ghi bàn. Messi từ bé đã đầy khát khao. Kể cả khi đội bóng chiến thắng 7-0, nhưng chỉ cần bản thân không ghi được bàn, Messi vẫn cáu. Và đừng hỏi chuyện gì xảy ra nếu cậu ấy không được chuyền bóng. Bạn có thể thấy rõ điều đó trên gương mặt Messi. Đó là cá tính nổi bật của cậu ấy. Messi luôn muốn có bóng."
Falleroni vẫn đang số ở quê nhà Chabas, cách Rosario 2 giờ đồng hồ đi bằng xe buýt. Thuở còn bé, Falleroni và Messi nhanh chóng trở thành bạn bè của nhau tại Newell's. Messi hay đi cùng Falleroni. Họ khuynh đảo trên sân chưa đủ, tiếp tục khuynh đảo trên PlayStation. Trên những con đường của Chabas, chính cha của Falleroni đã dạy lái xe cho Messi – năm anh 11 tuổi. "Cha tôi có một chiếc Peugeot 306. Chúng tôi phải lót thêm một cái gối trên ghế xe để Leo với được vô-lăng," Falleroni thuật lại.
Phía nam Rosario – nơi Messi lớn lên – thời kỳ đó không có nhiều xe cộ. Người dân vùng này phải làm lụng vất vả mới sống được qua ngày. Song, nó không đến nỗi tồi tàn, thiếu cả điện lẫn nước như Villa Fiorito của Buenos Aires những năm '60, nơi Maradona trưởng thành. Diego khi còn bé đã phải bới móc những bãi phế liệu để nhặt từng mẩu kim loại hay giấy bạc trong gói thuốc lá kiếm từng đồng peso.
Messi, trái lại, không thiếu thốn gì. Nói cách khác, anh được ăn học chu đáo. Nhiều người Argentina nói rằng Messi sẽ không bao giờ sánh bằng Maradona, nếu anh không mang về được chức vô địch World Cup cho đất nước. Họ thích một Maradona gian giảo, một Maradona "viveza", nghĩa là "gian manh".
"'Viveza' được dạy trên đường phố," Ramiro Martin, tác giả quyển sách "Messi: Un Genio en la Escuela del Futbol" cho biết. "Cuộc sống ở Argentina, nghĩa là phải biết gian manh, thậm chí phải biết lừa gạt để đạt được mục đích. Chúng tôi gọi đó là 'viveza criolla'. Và dù là người Argentina, nhưng tôi không thấy tự hào về điều đó."
Trên con đường chạy dọc khu nhà nơi Messi sống thuở bé, là những căn nhà sát nền một đến hai tầng, với những tấm vải dầu che trên mái và những bức tường không sơn. Nhiều người không có việc làm ngồi trước cửa nhà trên những chiếc ghế nhựa, người ăn xin tập trung quanh những trụ đèn giao thông và tiếng chó sủa vang lên khắp chốn.
Ở những góc đường, quanh các trụ điện và dải tường rào là lem nhem những hình vẽ về CLB Newell's, hoặc Rosario Central, đại kình địch cùng thành phố – hai đội bóng làm nên một trong những trận derby lớn nhất Argentina. Có rất nhiều những bức tranh tường về Messi, đứa con kiệt xuất của thành phố. Nhưng chỉ có thể tìm thấy một hình vẽ trên bức tường phía sau trường tiểu học cũ của Messi, và một hình vẽ khác là khắc họa anh trước World Cup 2014, nằm gần CLB bóng đá Grandoli – đó là nơi Messi chơi bóng chính quy được vài mùa giải trước khi gia nhập Newell's.
Nhà của gia đình Messi được cha và ông nội của anh tự xây vẫn còn tồn tại đến ngày nay. Căn nhà ấy không bao giờ bị bán. Phải đến năm 2010, mẹ và (chị) em gái anh mới rời đi, theo như lời kể từ quyển "Misterio Messi: Los Secretos del Mejor Jugador del Mundo" của hai tác giả Seabastian Fest và Alexandre Julliard. Căn nhà của ông bà anh cũng nằm gần đó ở góc đường.
Lucia, một người láng giềng cạnh căn nhà của cha mẹ Messi kể: "Messi là một cậu bé rất ít nói. Muy tranquilo. Khổ nỗi, cậu ấy thường phá giấc ngủ trưa của tôi khi lúc nào cũng đá bóng vào tường."
Sau vài mùa giải chơi cho Newell's, CLB tổ chức một cuộc gặp cho Messi với bác sĩ Diego Schwarzstein chuyên điều trị rối loạn tuyến nội tiết, để chữa trị chứng thiếu hormone tăng trưởng của anh. Các đồng đội vẫn thường gọi Messi là "pulga", nghĩa là con bọ chét, nhưng Messi không thích thế như tiết lộ của Sergio Maradona, một trong những đồng đội cũ của Messi.
Newell's như đặt hết hy vọng vào Schwarzstein: "Messi là cầu thủ hay nhất chúng tôi có được." Lần đầu Messi gặp Schwarzstein, năm đó anh 9 tuổi. Đó là ngay ngày sinh nhật của bác sĩ này, ngày 31 tháng 01 năm 1997.
Messi là một trong cứ khoảng 20.000 người mắc phải chứng thiếu hormone tăng trưởng. Anh chỉ cao khoảng 1m2 khi anh gia nhập Newell's, tức thấp hơn 15-20cm so với tiêu chuẩn. Còn lại, cơ thể Messi hoàn toàn bình thường, và chứng bệnh có thể chữa được.
Trong quyển hồi ký về Messi của nhà báo Guillem Balague, Quique Dominguez, một trong những HLV tại Newell's của cầu thủ người Argentina từng chia sẻ: "Cậu ấy gần như không có lồng ngực, như thể ngực bị xói mòn, trông rất rùng rợn." Bác sĩ Schwarzstein giải thích cụ thể hơn, rằng ngoại trừ vấn đề chiều cao, thể trạng và cơ thể Messi đều cân đối.
Mỗi ngày, Messi từ mình tiêm ống xơ-ranh để trị bệnh – phương pháp này không gây đau đớn và chỉ như vết muỗi đốt. "Tôi đã tận mắt thấy Messi tự tiêm thuốc vào chân cậu ấy, ngay trong nhà của cha mẹ tôi. Mũi tiêm rất nhỏ, nhưng dài thế này," vừa nói, Falleroni vừa miêu tả bằng ngón tay. "Cậu ấy về nhà rồi cất đống thuốc vào thùng lạnh, lấy chúng ra rồi tự tiêm vào đùi."
Giữa Schwarzstein và Messi dần hình thành một mối quan hệ thân tình hơn trong suốt 4 năm cầu thủ của Barcelona được điều trị ở quê nhà, trước khi quá trình này được chuyển giao cho CLB của Tây Ban Nha. Sự gắn kết giữa họ đến từ những chủ đề về bóng đá, khi Schwarzstein là một fan cuồng của bóng đá, cũng như là hội viên của chính CLB Newell's. Khi Messi sang Barcelona đầu năm 2001, anh để lại một chiếc áo đấu Newell's có đính kèm chữ ký cho vị bác sĩ này.
Tiếp xúc Messi đủ lâu, Schwarzstein nhìn thấy ở cậu bé khi ấy một tính cách nổi trội: "Cậu ấy là một đứa bé dễ thương. Messi không hề nhút nhát như người ta thường nói. Chỉ cần bắt chuyện được với cậu ấy, thường là thông qua những câu chuyện bóng banh, Messi sẽ nói chuyện thoải mái với bạn. Cậu ấy chỉ là người hướng nội mà thôi. Một kiểu người thích giữ những thứ của bản thân cho riêng mình, vì nếu tỏ ra mở lòng, cậu ấy sẽ sợ nói những điều không nên. Leo không nhút nhát, cậu ấy chỉ khép kín." Những đồng đội cũ của Messi tại Newell's cũng khẳng định điều tương tự. Rằng Messi là hòa đồng và thân thiện với bạn bè chung quanh.
Sergio Maradona từng chơi tại Newell's ở "thế hệ '88', cùng vị trí trên sân như Messi – tức đá phía sau hai tiền đạo trong vai trò của một số 10, hay một "enganche" như trong thuật ngữ bóng đá Argentina, kể lại: "Thời kỳ đó, ai cũng nói về hai chúng tôi. Là Messi và tôi – Messi thế hệ '87 và Maradona thế hệ '88." Điều thú vị là cả hai đều được Schwarzstein điều trị chứng thiếu hormone tăng trưởng.
Maradona kết thân với Messi trong những năm tháng đó. Năm 1999, anh từng cùng "La Maquina del '87" đến Buenos Aires cho một giải đấu trẻ. "Messi rất khiêm tốn," Maradona chia sẻ. "Chuyện Messi là cậu bé nhút nhát, rụt rè chỉ là bịa đặt. Khi ở cùng gia đình hay bạn bè, Messi rất vui vẻ và hoạt náo. Báo chí hay những người không hiểu rõ Messi đều dán một cái mác không đúng về cậu ấy. Ký ức Messi trong tôi luôn là một cậu bé vui tính, biết quan tâm, lễ phép, giản dị và khiêm tốn. Cậu ấy không bao giờ có vấn đề với bất kỳ ai."
Messi và Maradona cùng chơi ở giải đấu Buenos Aires vào những ngày cuối tháng 7 năm 1999. Họ đi bằng xe buýt đến đó trong 4 giờ đồng hồ và ở cùng gia đình tại nơi sắp xếp của CLB chủ nhà là Defensores de Villa Ramallo. Newell's chiến thắng chớp nhoáng trước các đối thủ bằng những tỷ số 10-0, 3-0 hay 7-0. Ở cả hai trận bán kết và chung kết, họ đều thắng với tỷ số 5-0, trong đó Messi và Maradona đều ghi bàn. Messi kết thúc giải đấu với 15 bàn tổng cộng.
Maradona cũng có tài năng xuất sắc như Messi. Chỉ có điều, sự nghiệp của anh đầy lận đận. "Vấn đề của tôi là sự kỷ luật," anh bảo thế. CLB của Tây Ban Nha là Villarreal từng theo đuổi Maradona năm anh 11 tuổi, nhưng cha anh từ chối đề nghị vì cho rằng khi đó anh còn quá trẻ.
Khi Maradona đủ trưởng thành để thi đấu chuyên nghiệp, anh bắt đầu bôn ba khắp các giải đấu của Nam Mỹ như một lính đánh thuê. Ở những nơi anh đến, anh đều trở thành cha của những đứa bé. Maradona có 4 người con – một ở Mexico, hai ở Bolivia và một ở Argentina. "Xét ở khoản đó, tôi đích thị là Maradona," anh vừa nói vừa cười.
Maradona từng phải rời Mexico trong chóng vánh. Anh khoác áo cho một đội bóng bán chuyên thuộc sở hữu của một tay buôn ma túy ở một giải đấu 12 đội của Mexico. Những ông chủ của các CLB này thường cá cược vào các đội bóng của họ. Khi đội của Maradona đến Ciudad Juarez làm khách, họ không tài nào ngủ được khi cứ đêm xuống là đầy tiếng súng. Maradona khiến con gái ông chủ đội bóng mang thai – đứa bé gái được sinh ra và giờ đã lên 7. "Tôi phải trở về Argentina nếu không họ sẽ giết tôi," Maradona thú nhận. Cũng theo lời kể từ Maradona, một trong những HLV của đội bóng và gia đình ông ta từng bị sát hại, chỉ vì họ thua ở chung kết.
Gustavo "Billy" Rodas cũng từng là một ngôi sao ở Newell's thế hệ '86. Anh có màn ra mắt đội một vào năm 16 tuổi. Đây cũng là một cầu thủ không thể có được sự nghiệp ứng với tài năng thời trẻ. Nguyên nhân nằm ở những tác động từ xã hội.
Sergio Almiron, người từng cùng Argentina vô địch World Cup năm 1986, có giai đoạn làm Giám đốc kỹ thuật tại học viện đào tạo trẻ của Newell's, vào thời điểm cả Messi và Rodas còn chơi cho đội trẻ của CLB. Ông chỉ ra vai trò của gia đình đã tác động tích cực thế nào đến sự nghiệp của Messi.
"Leo được lo lắng cần thiết để khôn lớn. Billy thì không như vậy. Khi 14 hay 15 tuổi, vì gia đình quá nghèo, cậu ấy phải đến khách sạn ở Riviera để ăn sáng, ăn trưa và ăn tối. Sau này, Billy ở cùng với mẹ ở một căn hộ. Nhưng mẹ của Billy không thể quản nổi cậu ta. Cậu ấy chỉ thích ra ngoài đá bóng cùng chúng bạn hàng xóm, và vướng vào quá nhiều rắc rối. Cậu ấy từng rời bỏ CLB, sau này tôi mang cậu ấy trở lại, nhưng Billy lại mất tích. Rồi trở lại, và lại ra đi."
"Messi thì khác. Cha mẹ cậu ấy luôn bên cạnh và chăm lo cho. Họ muốn những thứ tốt nhất cho con cái. Họ hy sinh mọi thứ cho Messi. Và kết quả giờ đây được thấy rõ. Ở Argentina, bạn có bạn bè tốt lẫn bàn bè xấu, bên cạnh ma túy và rượu chè. Chỉ có gia đình mới có thể giúp bạn tránh xa những điều tồi tệ."
Tháng 7 này, Maradona sẽ khăn gối lên đường một lần nữa. Anh sẽ chơi cho một đội bóng ở Bolivia vào mùa giải tới, thoát được nỗi ám ảnh từ những hậu vệ Argentina. "Nền bóng đá Argentina đầy những xung đột. Mọi thứ rất bạo lực. Bóng đá ở Mexico thì khác, nó mềm mại, nhanh hơn và chiến thuật hơn. Đối phương không ngại phạm lỗi hay chơi xấu. Các hậu vệ ở Argentina sẽ làm mọi cách để triệt tiêu bạn: từ nhổ nước bọt, dùng tay chọc đít, cho đến tìm cách đâm bạn bằng những vật nhọn. Mọi thứ thật khủng khiếp, bạn không thể tin nổi đâu!"
"Nhưng bóng đá Argentina là vậy."
Nhưng với Messi, đối đầu trước những hậu vệ đá rát không thành vấn đề. "Cho dù quả bóng còn to hơn Messi, cậu ấy không bao giờ lùi bước. Cậu ấy không bao giờ khóc. Họ càng đá người Messi, cậu ấy càng chơi hay hơn. Messi rất có gan. Cậu ấy chỉ muốn có quả bóng, để rê dắt nó, để tiến về trước," cũng lời của Maradona.
Trong những trận đấu trước đại kình địch Central của Newell's, Messi luôn bị chơi xấu. Có lần trong một trận derby nọ, Messi thực hiện động tác "sombreros" – gắp bóng cầu vồng qua đầu đến năm lần. Nhìn thấy vậy, từ trên khán đài, cha của một hậu vệ bên phía Central tức giận hét lớn: "Giết nó! Hạ nó đi!"
Falleroni nhớ lại ở Rosario từng có một cầu thủ rất hằn học với Messi. Cầu thủ này cảm thấy phát ngán với việc ai nấy cũng nói Messi sẽ trở thành một Diego Maradona mới. "Hắn ta từng hỏi 'Messi là thằng nào? Chúng mày nói nhiều về nó lắm rồi đấy. Giỏi mang nó ra đây!' Vậy là chúng tôi tổ chức một trận đấu nhỏ. Trong đúng một pha bóng, Messi xâu kim tên này đến hai lần. Tin không? Hai lần xâu kim trong cùng một pha bóng. Từ đó về sau, hắn không còn dám hé nửa lời."
HLV Adrian Coria tin rằng một trong những điểm làm nên sự xuất sắc của Messi là khả năng bùng nổ của anh. "Maradona là thần tượng của tôi. Leo có cách chơi bóng cũng giống như ông ấy. Leo biết cách để bùng nổ. Cậu ấy có thể bùng lên từ 0 đến 100 trong tích tắc, giống như một động cơ. Điểm khác là Leo loại bỏ một cầu thủ lại phía sau chỉ bằng một động tác. Để có được nguồn năng lượng làm điều đó, cậu ấy phải tập luyện rất vất vả, đặc biệt là ở thể lực. Thường thì những cầu thủ có kỹ thuật và khả năng khống chế bóng tốt lại không có tốc độ. Nhưng Leo thì vừa có kỹ thuật, vừa có tốc độ. Điều đó khiến cậu ấy trở nên khác biệt."
Khi "thế hệ '87" chọn ra thủ quân của đội, thường thì Messi được chọn, đôi lúc là Lucas Scaglia, anh họ của Antonella Roccuzzo, mẹ hai cậu con trai của Messi. Roccuzzo và Messi sẽ kết hôn tại Rosario vào ngày 30 tháng 6 tới, tức một tuần sau sinh nhật tuổi 30 của Messi. Cả hai đã biết nhau từ khi họ mới 5 tuổi.
"Leo từ xưa đến mãi sau này đều luôn chỉ mê Antonella," Falleroni kể, "mặc dù khi họ còn nhỏ, cô ấy có bao giờ chú ý nhiều đến Messi đâu. Nhưng chúng tôi thừa biết Messi chết mê chết mệt vì Antonella. Tôi còn nhớ một ngày nọ, khi chúng tôi đến nhà của Lucas ở Funes vào dịp cuối tuần, Antonella cũng có mặt ở đó, và cứ mỗi lần Messi nhìn thấy cô ấy, cậu ta lại đỏ mặt!"
Những lúc Messi không nghĩ về Antonella, anh đều nghiền ngẫm về bóng đá. Quả bóng luôn ám ảnh Messi. Cũng quyển hồi ký về Messi của tác giả Balague kể: Dù tập luyện hay thi đấu, Messi luôn tỉ mẩn trong khâu chuẩn bị. Cho dù mới chỉ 5 tuổi và còn chơi cho Grandoli, Messi đã có thói quen này. Anh thường lau chùi đôi giày sạch sẽ trước mỗi trận đấu bằng bàn chải và vải, quấn băng quanh mắt cá chân (một phương pháp quen thuộc của người Argentina để bảo vệ đôi chân trước cá piranha) trước khi ra sân.
"Messi đã suy nghĩ như một cầu thủ chuyên nghiệp từ bé. Một niềm tin mãnh liệt, một đam mê cháy bỏng," Bruno Milanesio, người từng chơi hậu vệ tại Newell's thời Messi, cho biết. "Cậu ấy phát cuồng vì bóng đá. Từ khi còn rất nhỏ, Messi đã luôn nghĩ về quả bóng, làm thế nào để rê bóng vượt qua cầu thủ, làm thế nào thoát khỏi một tình huống. Mỗi ngày, cậu ấy tập luyện để thành thạo hơn. Messi luôn muốn nhiều, nhiều hơn nữa. Cậu ấy đặt bóng đá lên trên mọi thứ."
Tuy nhiên, thời kỳ đó, không ai dám nghĩ Messi sẽ trở thành Messi của ngày hôm nay. "Cậu bé Messi chơi bóng đã cho thấy rất nhiều tiềm năng," Almiron nói. "Có thể có trận Messi ghi đến 7 bàn, nhưng không một ai có thể tưởng tượng ra một ngày cậu ấy sẽ trở thành cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. Cậu ấy bấy giờ vẫn còn quá nhỏ. Trong bóng đá, có những cầu thủ từ 7 đến 14 tuổi mà bạn nhìn vào sẽ nghĩ, họ rồi sẽ thành những cầu thủ xuất sắc. Nhưng đến khi những cầu thủ này lên 17, 18 tuổi, họ dần biến mất. Không thể nào biết được một Messi mới 8, 10 hay 12 tuổi rồi lại trở thành Messi của bây giờ."
Cha của Messi, ông Jorge, người đóng vai trò tối quan trọng trong sự phát triển của anh, đã luôn kèm cặp Messi suốt những năm tháng anh ở Barcelona thời niên thiếu, và trở thành người quản lý cho chính anh sau này, lại luôn có niềm tin vào thành công của cậu con trai. Song, ông không bao giờ công khai khoe khoang.
"Mọi ông bố đều tin con trai họ là Diego Maradona, song không phải ai cũng trở thành như thế," Ruben Horacio Gaggioli, người đại diện cầu thủ trong việc mang Messi đến Barcelona, chia sẻ. "Với Jorge Messi, ông ấy không bao giờ nói rằng con trai mình rồi sẽ trở thành cầu thủ xuất sắc nhất thế giới, hay trở thành một cầu thủ vĩ đại. Nhưng ông tin chắc con trai mình là một cậu bé đặc biệt – đặc biệt nhưng có vài vấn đề về tăng trưởng. Ông đã từng có những nghi ngại về thể hình Messi, nhưng ở khía cạnh chơi bóng, ông không bao giờ mất niềm tin vào con trai. Jorge rất chắc chắn sự nghiệp của con trai sẽ ổn."
Messi khi còn bé ở Newell's chỉ là một trong rất nhiều những cầu thủ Argentina được các CLB châu Âu săn đón. Ở Rosario bấy giờ xuất hiện đầy những tin tức, chẳng hạn trường hợp của Leandro Depetris, trẻ hơn Messi một tuổi và được AC Milan mang về vào mùa hè năm 2000, khi anh mới 12 tuổi.
Falleroni kể: "Depetris năm 11 tuổi còn nổi tiếng hơn cả Messi. Không ai biết Messi là ai cả. Chỉ có chúng tôi mới biết. Thậm chí đến cả Chủ tịch của Newell's là Eduardo Jose Lopez còn không biết về Messi lúc đó. Tôi còn nhớ có lần Depetris chơi ở một giải đấu tại Cordoba trước Newell's trong trận chung kết. Depetris đối đầu Messi và đội của Depetris thắng. Sau trận đấu, tất cả phóng viên, ký giả đều vây quanh Depetris. Không một ai đến gần Messi. HLV Coria không thể tin nổi vào cảnh đó. Trong mắt chúng tôi, Messi xuất sắc hơn Depetris rất, rất nhiều. Song, không ai quan tâm Messi cả."
Chỉ có Barcelona là biết. Tháng 02 năm 2000, một đoạn băng hình về Messi tìm đến Jose Maria Minguella, người đại diện nổi tiếng của Barcelona, để mở đầu cho công cuộc 2 năm khép lại bằng việc Messi trở thành cầu thủ của Barcelona. Messi cùng cha bay đến Barcelona trong 2 tuần cho một buổi kiểm tra bóng đá vào tháng 9 năm 2000. Không một ai ở Newell's biết chuyện này. Thậm chí, có tin đồn ở Rosario nói rằng Messi bị viêm gan.
"Một tháng trôi qua mà không ai nhìn thấy Messi," Falleroni thuật lại. "Chúng tôi tập luyện mà không có thông tin gì về Messi. Toàn bộ CLB đều đặt ra câu hỏi 'Chuyện gì với Messi vậy?' Chúng tôi rất thân với gia đình cậu ấy, thế là cha tôi cũng gọi điện tới. Mẹ cậu ấy, bà Celia nghe máy. Cha tôi hỏi 'Thằng Leo nó gặp chuyện gì à? Sao nó không đến sân tập.' Bà ấy mới nói rằng cậu ấy không đến được vì bị ốm. Thêm một tuần nữa trôi qua, và họ vẫn cứ nói Messi chưa khỏi bệnh. Tất cả đều là nói dối! Cậu ấy đã biến mất."
"Sau một tháng, cậu ấy trở lại, trông cao to hơn một chút. Thật lạ lùng! Chúng tôi hỏi 'Leo, cậu không sao chứ?' Và cậu ấy trả lời 'Mình khỏe lắm.' Chúng tôi lại tập luyện cùng nhau, nhưng rồi đến một ngày, mẹ cậu ấy tới sân tập và nói 'Leo, đi thôi. Chúng ta phải đi ngay.' Messi đáp lại 'Không. Con muốn ở lại thêm nữa với các bạn của con.' Nhưng mẹ của Messi nắm lấy tay và dẫn cậu ấy đi. Họ không bao giờ xuất hiện lần nữa."
"Sau đó một tuần, chúng tôi hay tin Messi đã ở Barcelona. Họ đã làm mọi thứ trong bí mật. Barcelona buộc cậu ấy không được nói ra điều gì nửa lời với bất kỳ ai."
Với Milanesio, anh không ngạc nhiên khi một cậu bé mới chỉ 13 tuổi lại có thể giữ kín bí mật – một mơ ước với hầu hết mọi đứa trẻ – khỏi những bạn bè thân nhất. "Ở tuổi đó, Messi đã suy nghĩ như một cầu thủ chuyên nghiệp."
Điều bất ngờ lớn nhất, như Maradona nói, không phải là việc Messi được chơi cho một siêu CLB như Barcelona, mà là anh đã tiến về phía trước thật nhanh. Messi có màn ra mắt đội bóng Catalunya năm 16 tuổi trong trận đấu trước Porto vào tháng 11 năm 2003, và từ thời điểm đó trở đi, anh không ngừng khiến cả thế giới phải bất ngờ, khi Messi đã 30 tuổi.
Richard Fitzpatrick (Bleacher Report)
or post as a guest
Be the first to comment.