Chỉ một năm sau ngày ra mắt ở Camp Nou, không ai hay giờ chia ly lại đến sớm như thế đối với Zlatan Ibrahimovic. Không có hoa và nước mắt cho người ra đi, mà chỉ có những nụ cười cho anh, và cả Barça nữa, cũng hệt như ngày Ibra đến. Nhưng nụ cười ấy không phải vì sự tự hào, vì chinh phục được những điều vĩ đại. Họ cười vì đó là sự giải thoát cho cả hai bên.
1. Ngày Samuel Eto'o đi và Ibra đến, đã có những sự hoài nghi diễn ra quanh vụ áp-phe lớn nhất trong lịch sử của Barça. Nhưng Laporta và Pep Guardiola không bận tâm những điều ấy, họ nghĩ răng đã đẩy đi được một kẻ khó chịu và thay thế bởi một ngôi sao . Nhưng như một sự duy tâm bí ẩn nào đó, những lời nghi kỵ, những tai tiếng và cả sự ra đi oan ức của Eto'o ngay trước màn ra mắt hoành tráng của tiền đạo người Thụy Điển như báo trước một điều gì đó chẳng lành...
Ibra có những phẩm chất dành cho Barça. Đấy là lối chơi ngẫu hứng, là những cú đánh gót cho đồng đội hay những đường kiến tạo hoàn hảo như một số 10. Và nếu một điều gì đó mà một cầu thủ Barça làm được (trừ Messi) thì Ibrahimovic hoàn toàn có thể làm được như thế, thậm chí thỉnh thoảng anh còn trình diễn nghệ thuật hơn rất nhiêu. Người ta chê hàng tiền đạo của Barça thấp nhưng có được Ibra, Barça hãnh diện tuyên bố họ không những chỉ biết chơi bóng là là mặt đất, mà còn sẵn sàng đưa nó lên cao để ghi bàn. Nhưng tất cả những phẩm chất ấy vẫn không thể cứu vãn nổi sự thất bại, bởi Ibra thiếu điều tưởng như đơn giản nhất : tốc độ. Cần phải biết rằng phong cách của Barça chơi tốc độ là thế, nhưng vẫn luôn bị huyền thoại Johan Cruyff chê là chậm thì người ta mới thấu được ở xứ Catalunya, sự nhanh nhạy quan trọng như thế nào.
Ở Barça, nhịp điệu trong những đường lên bóng bắt đầu từ Xavi, chuyển qua Iniesta và kết thúc ở hàng tiền đạo. Ở đó Messi sẽ khuấy đảo hàng phòng ngự đối phương trước khi chuyền những đường bóng dọn cỗ cho đồng đội ghi bàn, hoặc các vệ tinh khác chờ cơ hội từ đồng đội. Nhưng để đón được cơ hội ăn bàn, người ta phải có sự chớp nhoáng cần thiết của một "sát thủ". Eto'o sinh ra để làm điều ấy, nhưng Ibra thì không. Chỉ một điểm yếu duy nhất, nhưng hậu quả nhãn tiền: Ibra không thể chơi tiqui-taca với các đồng đội ở Camp Nou, anh tỏ ra chậm chạp!
2. Ẩn đằng sau dáng vẻ cao to lực lưỡng và rắn chắc với chiều cao 1,92m, ở Ibrahimovic luôn có cái gì đó làm cho người ta cảm thấy mong manh và bất ổn. Anh không phải một "sát thủ" bẩm sinh như Ruud Van Nistelrooy, hay David Villa. Tha thẩn và bất cần như một người nghệ sĩ, đó mới chính là Ibra..
Ajax Amsterdam, Juventus, Inter Milan và cả Barcelona là những đội bóng lớn. Nhưng như trò đùa của số phận, những đội bóng từng in dấu bước chân khổng lồ Ibra đã đi qua ấy không bao giờ trở thành vĩ đại, nếu có anh! Ngày Barça lên đỉnh thế giới với 6 chiếc Cúp, Ibra là người của Inter. Thời khắc Jose Mourino cùng Inter mở Champagne mừng Champions League sau 38 năm chờ đợi, anh không ở đó. Và cả Ajax và Juve nữa cũng đều chung một hệ lụy: nơi nào có Ibra, nơi ấy thật khó trở thành miền đất hứa. Điều ấy hẳn không phải là sự ngẫu nhiên!
Là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất trong thế hệ của mình, nhưng chưa bao giờ "nhà ảo thuật" Ibrahimovich bước lên đến đỉnh cao nhất của sự nghiệp. Chơi bóng phiêu lãng là bản năng, và vẽ nên những bàn thắng kì ảo dường như chỉ có trong trí tưởng tượng là sứ mệnh của "số 9" . Nhưng cái chất nghệ sĩ ấy cũng là điểm yếu không thể khắc phục. Ibra như người lữ hành một mình một ngựa đi trên một con đường, một phong cách riêng bất chấp một tập thể đội bóng gắn kết thế nào. Ở những trận đấu lớn, khi chất thơ cần phải dẹp bỏ nhường chỗ cho "chất thép", cho tính kỉ luật và tinh thần đồng đội thì Ibra lạc lõng, bơ vơ và tầm thường, thậm chí anh như không hề tồn tại!
Cristiano Ronaldo chỉ cần 4 năm ở Manchester United để trở thành một trong những ngôi sao sáng nhất. Lionel Messi cũng đã lên đỉnh ở tuổi 22. Nhưng Ibra bao năm qua vẫn thế, từ khi còn là cậu bé ở FC Malmo quê nhà đến những đội bóng vĩ đại nhất, chẳng nơi đâu và chẳng bao giờ Ibra vượt qua cá tính của mình, và chìm đắm trong vòng luẩn quẩn những câu hỏi của một kẻ không bao giờ tin tưởng tuyệt đối vào sức mạnh của mình: lớn hay bé, vĩ đại hay tầm thường...
3. Còn nhớ ở trận đấu với Zaragoza lượt về mùa giải trước, Messi sau khi lập cú hattrick đã kiếm được quả penalty phút cuối trận. Thay vì tự mình thực hiện, Leo nói với các đồng đội "Ibra cần nó" và nhường cho tân binh của Milan. Món quà của Leo đã giúp Ibra giải tỏa cơn khát bàn thắng trong hơn ba tháng trời câm lặng. Bởi thế, khi chỉ trích Guardiola lúc vừa rời khỏi Camp Nou có lẽ Ibra cũng chẳng nhận ra rằng, người ta chẳng bận tâm đến những lời nói ấy. Messi, Pep và những đồng đội ở Barcelona, đã làm tất cả những gì có thể để giúp anh.
Và khi AC Milan dang rộng vòng tay chào đón người cũ của Inter, Pep và cả những cầu thủ khác của Barça hẳn thở phào. Barça chịu lỗ, chắc chắn vậy và cũng chưa phải đã xong, bởi 1 năm sau Ibra có thể sẽ quay trở về . Nhưng ít nhất hãy tạm như thế đã !
Phận đời vốn lắm chữ duyên, ở Catalan người ta đã quá vội vàng gượng ép chữ duyên ấy thành một "cuộc hôn nhân" sớm với tiền đạo người Thụy Điển. Và kết cục đổ vỡ như lẽ đương nhiên. Tiếc cho số tiền 66 triệu euro "mua duyên" ấy, và những danh hiệu khác có thể ùa về nếu đầu tư thương vụ khác. Nhưng biết sao được, bởi trong cuộc sống này nhiều khi thay vì dựa vào những sự hợp lý và cân nhắc kĩ càng, người ta cứ thích cuốn theo một xúc cảm nhất thời và đầy bất trắc, những sự kết duyên chóng vánh, những cuộc tình mù "hờ hững có mà như không"...
Hoàng Hải
or post as a guest
Be the first to comment.