Sau đêm kỳ diệu ở Roma đêm 27/05/2009 Barça đã đi vào lịch sử với cú ăn 3 vĩ đại, chừng đó thôi có lẽ đã làm các Cules trên thế giới bội thực niềm vui rồi. Với các tài năng xuất chúng tại thời điểm hiện tại không biết Barça sẽ còn đoạt được bao nhiêu danh hiệu trong thời gian tới. Chợt nhớ lại 3 năm về trước với Frank Rijkaard thì Barça cũng sở hữu không ít tài năng khi giành cú đúp La Liga và Champions League với những tên tuổi như Ronaldinho, Deco, Eto'o...đã làm người ta điên đảo, vội vã so sánh với Dream Team của Johan Cruyff, hay trở lại xa hơn 1 chút là 10 năm trước
1 - Barcelona (1999/2000 - 2008/2009) 10 năm nhìn lại
Như vậy là một mùa giải lịch sử sắp kết thúc. Chỉ còn 1 trận đấu với Deportivo vào rạng sáng ngày hôm nay nữa thôi (2h - 31/05/2009, sáng chủ nhật) là người ta sẽ biết được Barça sẽ lập nên 1 loạt các kỷ lục hay không. Nhưng điều đó không quan trọng. Sau đêm kỳ diệu ở Roma đêm 27/05/2009 Barça đã đi vào lịch sử với cú ăn 3 vĩ đại, chừng đó thôi có lẽ đã làm các Cules trên thế giới bội thực niềm vui rồi. Với các tài năng xuất chúng tại thời điểm hiện tại không biết Barça sẽ còn đoạt được bao nhiêu danh hiệu trong thời gian tới. Chợt nhớ lại 3 năm về trước với Frank Rijkaard thì Barça cũng sở hữu không ít tài năng khi giành cú đúp La Liga và Champions League với những tên tuổi như Ronaldinho, Deco, Eto'o...đã làm người ta điên đảo, vội vã so sánh với Dream Team của Johan Cruyff, hay trở lại xa hơn 1 chút là 10 năm trước. Đội hình Barça khi đó vẫn còn vị HLV trẻ đầy tài năng Pep Guardiola với tư cách là cầu thủ, đội hình của Louis Van Gaal gồm 1 loạt các tài năng như Rivaldo, Figo, Kluivert...Rõ ràng đó là 1 minh chứng không thể phủ nhận như nhiều người vẫn nhận định "ở Barça nhân tài thời nào cũng có". Xét lại 1 thập kỷ trở lại đây đội hình của Barça có thể được chia làm nhiều thế hệ qua nhiều đời HLV. Có lẽ chúng ta nên chia làm 3 giai đoạn chính. Thứ nhất là thời kỳ của Louis Van Gaal, thứ 2 là thời kỳ của Frank Rijkaard và cuối cùng là của Pep Guardiola.
Thời kỳ Louis Van Gaal (1999-2003) - Joan Gaspart và thời kỳ đen tối
Đây là thời kỳ có thể nói là thất vọng với Barça. Mùa giải 1998-1999 vẫn còn men say ngây ngất sau 2 chiến thắng liên tiếp trong 2 năm ở giải quốc nội. Sở hữu trong đội hình toàn những nhân vật cực khủng là Rivaldo, Kluivert, Figo, Pep Guardiola, Luis Enrique hay Frank De Boer. Thậm chí đầu mùa giải L.V. Gaal còn tậu được 1 tài năng hứa hẹn sẽ bùng nổ ở cánh là Simao và 1 cầu thủ dày dạn kinh nghiệm khác là Litmanen. Thế nhưng phong độ xuất sắc của Deportivo năm đó đã không cho L.V. Gaal có cơ hội đuổi kịp thành tích của người đồng hương Johan Cruyff. Barça của Val Gaal chỉ cán đích thứ 2 ở mùa giải đó tại La Liga và ở Champions League họ cũng bị loại bởi 1 đội bóng khác ở Liga tại bán kết đó là Valencia. Khi mà vị chủ tịch đáng kính Josep Lluís Núñez phải "thoái vị" nhường ngôi cho Joan Gaspart thì cũng là lúc Val Gaal phải khăn gói ra đi. Nhưng cái cách mà Joan Gaspart lên nắm giữ chức vụ cao nhất tại Barça đáng để cho người dân xứ Catalan sau này muốn cho vào quên lãng. Đây thực sự là giai đoạn shock nặng của các Cules với việc ngôi sao của họ - Luis Figo đã sang Real Madrid - Một sự thật! Sĩ diện với tuyên bố rằng sẽ có những bản hợp đồng có giá trị và 1 huấn luyện viên đủ tầm để trị dàn sao của Barça còn tồn tại khi đó. Thế nhưng những gì mà người ta thấy Joan Gaspart làm được đó là cách đi đêm dơ bẩn (cách mà nhiều người dùng để nói về ông khi đó) để có được Emmanuel Petit, rồi vội vã đàm phán với Arsenal với giá cắt cổ để tìm người lấp chỗ trống Luis Figo để lại - 1 cầu thủ ít ra cũng đáng để hy vọng đó là Marc Overmars (Cầu thủ Hà Lan thứ 6 trong đội hình) cùng với 2 bản hợp đồng cực ngớ ngẩn là Dutruel và Alfonso. Tuy nhiên đó chưa phải là cái kết của màn hài kịch để nói về Joan Gaspart. Hồi kết của màn kịch được đưa ra quả là kịch tính và bất ngờ cho người hâm mộ khi mà Serra Ferrer được công bố là HLV trưởng của Barcelona. Và sản phẩm mà Serra Ferrer tạo ra cho người hâm mộ là cách thi đấu chệch choạc, rệu rã của đội bóng xứ Catalan. Tưởng chừng sự khởi đầu quá hoàng tránh ở vòng bảng Champions League bằng chiến thắng 4 sao trước Leeds sẽ khiến người ta tin tưởng Serra Ferrer sẽ thổi được Barça luồng sinh khí mới. Tuy nhiên 2 thất bại liên tiếp trước Besiktas và AC Milan đã dìm Barça xuống gần bét bảng. Trong trận đánh quyết định trên đất Anh mặc dù nỗ lực tuyệt vời bằng bàn thắng san hòa 1-1 của Rivaldo ở phút 94 cũng không thể giúp Barça thoát khỏi 1 sự thực phũ phàng - Bị đẩy xuống chơi ở UEFA Cup khi mà ở vòng cuối cùng AC Milan đã nhả để Leeds giành chiến thắng bất chấp Barça đè bẹp Besiktas với 5 bàn không gỡ. Và số phận của Serra Ferrer được định đoạt bởi chính giải đấu này. Bế tắc suốt 180' trước Liverpool ở bán kết UEFA Cup đã chính thức loại Barça khỏi đấu trường mà họ hy vọng nhất trong mùa giải. 4 ngày sau Serra Ferrer nhận được thông báo từ Joan Gaspart: "Anh đã bị nghỉ việc" và người được chỉ định vào ngồi chiếc ghế vốn rất lung lay lúc này là Carles Rexach. Những cố gắng sau đó của vị huấn luyện viên này chỉ giúp được cho Barça đứng ở vị trí thứ 3 tại La Liga và thất bại tại bán kết cúp nhà Vua trước Celta Vigo. Dường như lùi để tiến và đã trót hứa từ khi lên nhậm chức. Ngay khi mùa giải 2000-2001 kết thúc, ngài chủ tịch CLB đã huy động hết tất cả hầu bao để sắm về những cầu thủ mới. Chỉ cần nhìn danh sách mua sắm thôi đã có thể tưởng tượng được đội hình Barça mùa sau khủng khiếp như thế nào rồi. Thủ môn - Bonano. Hậu vệ trái - Coco, cặp trung vệ - Andersson và Christanval. Hàng tiền vệ vốn đã mạnh lại có thêm Rochemback và Geovanni. Cầu thủ Nam Mỹ cuối cùng và cũng là đắt giá nhất, có tiếng nhất là chàng tiền đạo răng thỏ Saviola. Bạn sẽ tưởng tượng ra sao với bộ 3 nguyên tử Rivaldo - Saviola - Kluivert. Cả Châu Âu họ nói thế đấy. Và sự thật với đội hình ấy cũng đã làm mưa làm gió được không biết bao nhiêu khung thành đối phương. Ở đấu trường Champions League với bộ 3 nguyên tử ấy Barça đã xuất sắc đứng đầu ở cả 2 bảng đấu. Thế nhưng 1 lần nữa Barça lại phải dừng bước ở bán kết bởi 1 đội bóng TBN mà lần này là Real Madrid. Lại thêm 1 mùa giải trắng tay. Như 1 điều tất yếu đó là Carles Rexach sẽ phải ra đi vào cuối mùa bóng 2001-2002.
Người tiếp quản chiếc ghế tiếp theo trong mùa bóng mới lại là 1 người mới mà cũ - Louis Van Gaal. Cuộc đổ bộ xuống Camp Nou lần này không hào nhoáng như cách ông làm cách đây 5 năm về trước. Mà là 1 cuộc đổ bộ âm thầm trên bầu trời u ám của Camp Nou... Sau mùa World Cup 2002 đại thành công thì phù thủy Rivaldo đã rũ áo ra đi theo tiếng gọi của AC Milan. Nhưng Barça cũng không mất nhiều thời gian để tìm người thay thế và người nhạc trưởng mới đó là Riqueme. Tuy nhiên những gì mà ông thầy người Hà Lan này cố gắng thay đổi đã không có tác dụng. Nhìn cách Barça vây hãm Juventus trên sân Camp Nou 1 cách bất lực tại vòng tứ kết lượt về Champions League rồi bị loại oan nghiệt ở những phút cuối khiến không Cules nào mà không cảm thấy xót xa. Và kịch bản giống như mùa bóng 2000-2001 đó là Barça lại phải sa thải HLV trưởng để tìm người khác lên thay - R.Antic. Việc thay ngựa giữa dòng đã nói lên sự bất lực của 1 đế chế. Lúc này Barça bị người ta ví như "gã khổng lồ chân đất". Không xót xa sao được khi mà 1 thế hệ tài năng nhưng không một lần vươn tới được cái đích cuối cùng. Không xót xa sao được khi với những con người như vậy phải chịu trắng tay trong 4 năm liên tiếp. Rất may, có lẽ lịch sử phải cảm ơn vì Joan Gaspart đã hết nhiệm kỳ để lãnh đạo 1 câu lạc bộ giàu truyền thống đến như vậy. 1 điều chắc chắn rằng ông không thể trúng cử ở nhiệm kỳ thứ 2 được. Mà thay thế vào đó 1 người xứng đáng hơn. Một vị luật sư trẻ tuổi - mở ra 1 chương mới trong lịch sử của câu lạc bộ đã tồn tại hơn 100 năm với bề dày truyền thống và chiều dài lịch sử hào hùng của mình....
Thời kỳ Frank Rijkaard (2003-2008) - Phục hưng
Vị chủ tịch đã nói ở trên chúng ta đều biết đó là Laporta. Một chiêu bài xưa hơn cả Diễm đó là những lời hứa hẹn khi trúng cử chức chủ tịch là sẽ đem về cho CLB 1 gương mặt đáng đồng tiền bát gạo. Và vị chủ tịch họ "Hứa" này đã hứa như hát rằng sẽ mang về David Beckham??? Có lẽ danh tiếng của Beckham khi đó đủ sức thuyết phục được người khó tính nhất. Và đúng là chủ tịch họ "Hứa" khi phút chót ông mang về Ronaldinho. Thậm chí còn có nhiều người lúc đó hoài nghi và không hiểu mua Ronaldinho về làm gì. Có lẽ sau này họ mới thấy rằng họ là những con Gà mái mơ ngây thơ giữa cuộc sống hiện đại. 1 loạt hợp đồng bom tấn được ký sau đó. Phong độ cao tại World Cup 2002 đã giúp cho Rustu có mặt tại sân Camp Nou ở ngay đầu mùa giải đầu tiên mà Frank Rijkaard được dẫn dắt - Vị HLV người Hà Lan này trước đó cũng gây tốn không biết bao nhiêu giấy mực trên các mặt báo bởi vì việc chọn HLV cho chiếc ghế nóng ở sân Camp Nou vào những thời điểm đó luôn gây sự chú ý cho tất cả. Thế rồi từ Monaco đồng chí Marquez cũng được triệu tập, rồi 2 chuyên gia ở 2 cánh là Quaresma và Van Bronkhost cũng xuất hiện. 1 chủ tịch mới đồng nghĩa với 1 kỷ nguyên mới. Người ta hy vọng như vậy. Chấn thương giai đoạn đầu mùa bóng của Ronaldinho đã khiến Barça ở thời điểm này có những bước đi chập chững như những đứa trẻ. Người nào mắt kém có lẽ phải soi kính lúp mới biết được Barça đứng ở vị trí bao nhiêu trên bảng xếp hạng La Liga lúc đó - không thể tin được. Còn Frank Rijkaard vẫn còn đang loay hoay đi tìm giải pháp cho đội hình tối ưu nhất. Có lẽ quyết định đúng đắn và mang tính bước ngoặt nhất là vị HLV người Hà Lan này tin tưởng vào 1 cầu thủ đàn em người Hà Lan khác trong vụ chuyển nhượng mùa đông - Davids - Một công nhân cày giữa sân bóng chính hiệu. Sự xuất hiện của anh chàng đeo kính có sức khỏe như bò tót này đã làm Barça lột xác ở giai đoạn còn lại của mùa bóng. Mặc cho Barça thua Celtic ở UEFA Cup người ta vẫn chú ý vào Barça lúc đó với phong độ khủng khiếp ở La Liga. Có David là thắng, không có là thua. Báo chí tung hô như vậy, lúc này Barça được cả Châu Âu nhìn vào với ánh mặt ngạc nhiên tột độ. Ronaldinho đá như lên đồng, trong thế giới khô cằn đó trong khi Zidane đã có dấu hiệu của tuổi tác thì bỗng dưng xuất hiện 1 tài năng kiệt xuất là chàng Vẩu đây. Tự nhiên thế giới biết đến với kiểu giật bóng sát đường biên ngang mà đã thành thương hiệu của Ronaldinho. Anh chạy, anh chuyền, anh biểu diễn và anh sút...thế nào cũng được và cái kết quả quan trọng nhất là Barça thắng trận. Có David, có Ronaldinho thì Barça từ việc chỉ biết đến kết quả thi đấu lẹt đẹt đã biết biết đến những trận thắng, thắng ít thôi thì ít ai nghi ngờ, nhưng thắng 1 lèo tới chục trận là mấy chú Real giật thót tim, vã mồ hôi hột. Và họ đã chết thực sự khi bị Barça đánh bại trên sân Bernabeu. Barça soán ngôi vị thứ 2 là thậm chí còn có hy vọng chức vô địch La Liga lần đầu tiên sau 5 năm mùa giải trắng tay. Tới lúc này thì Rijkaard đã thực sự tìm cho mình được sơ đồ ưng ý nhất là 4-3-3. Cánh trái là của Ronaldinho, cánh phải là của Luis Garcia. Đá cắm luôn là Saviola. Còn 3 tiền vệ không thoát khỏi vị trí của Xavi, David và Cocu. Hàng hậu vệ là tứ anh tài Reiziger - Puyol - Marquez - Van Bronkhost. Rõ ràng Rijkaard biết đây chưa phải là đội hình mạnh nhất và ông chắc hẳn đã đang ấp ủ 1 kế hoạch khủng khiếp cho tương lai gần. Mùa giải kết thúc với vị trí thứ 2 ở La Liga cũng là phần thưởng cực kỳ quý báu cho Barcelona. Người ta không còn nhắc tới những cụm từ có liên quan tới việc trắng tay 5 năm liên tiếp nữa mà người ta bắt đầu hy vọng vào tương lai tốt đẹp cho Barça trong mùa bóng tới.
Mùa giải 2004-2005 đánh dấu bước chuyển biến quan trọng dưới triều đại Frank Rijkaard. Nhận thức được đã đến lúc phải có cuộc cách mạng triệt để. Laporta để Rijkaard thỏa sức mua sắm. Bằng chính sách mua bán khôn ngoan của mình, Barça nhanh chóng có được 1 anh chàng cầu thủ kiến thiết giữa sân từng giành chức vô địch Champions League và vào tới chung kết Euro 2004 đó là Deco, con báo đen Eto'o cũng xuất hiện với mức giá cao ngất ngưởng. Các sự bổ sung còn lại cũng đáng đồng tiền bát gạo. Giuly thế chỗ Luis Garcia, 2 hậu vệ cánh cũng được chào đón ở Camp Nou là Belletti, Sylvinho. Rồi 2 ông già Edmilson và Larsson cũng gõ cửa. Tất cả những nhân tố mới đó sau này Rijkaard đã chứng tỏ cho mọi người thấy rằng ông không nhầm. (Con đường tới chức vô địch Champions League sau này của ông năm 2005-2006 đều mang dấu giầy của những tân binh này). Và không thể không nhắc tới 1 vị trí được bổ sung trong đội hình chính của Barça lúc bấy giờ là anh chàng mặt non choẹt Messi. Với bộ khung đã có sẵn từ mùa giải trước. Eto'o bùng nổ, Deco năng động và Ronaldinho luôn cho thấy anh đang chơi bóng đích thực. Trận hòa trên sân Levante đã đem lại chức vô địch La Liga đầu tiên sau 6 năm. Các cầu thủ Barça ăn mừng như lần đầu tiên họ vô địch La Liga vậy. Thành công nối tiếp thành công Barça đã bảo vệ thành công chức vô địch La Liga năm sau đó và đặc biệt là sau 14 năm họ đã lên ngôi cao nhất ở Châu Âu. Barça đã trở thành đội bóng chơi hay nhất trong năm 2006.
Nhưng dường như đã là quy luật và được nhiều người dự báo. Không còn danh hiệu nào để phấn đấu nữa. 2 danh hiệu cá nhân cao quý nhất trong 2 năm liên tiếp 2004, 2005 cùng với những chiếc cúp vô địch La Liga, World Cup, Champions League...Ronaldinho đã ở trên đỉnh cao của sự nghiệp. Nhiều kẻ ghen ghét Barça chờ đợi sự suy sụp của tài năng này. Mùa bóng tiếp theo 2006-2007 không phải là quá tệ với cá nhân anh nhưng với sự thất thường và xuống phong độ 1 cách bất ngờ của tập thể đội bóng đã làm cho Barça xuống dốc không phanh. Cán đích ở vị trí thứ 2 bằng điểm với Real Madrid nhưng kém thành tích đối đầu đã giúp cho đại kình địch lên ngôi. Trước đó nhà Đương kim vô địch Champions League khởi đầu lẹt đẹt ở vòng bảng và đã bị Liverpool hạ gục ở vòng Knock out đầu tiên. Nhằm vớt vát lòng tin tới người hâm mộ bằng cách chiêu mộ được Henry, Abidal, Touré và G. Milito ở đầu mùa giải 2007-2008 nhưng với phong độ sa sút 1 cách cực kỳ tệ hại của Ronaldinho đã làm cho Barça về đích còn ì ạch hơn cả mùa bóng trước. Cán đích với vị trí thứ 3 và bị loại bởi MU trong trận bán kết Champions League như 1 giọt nước làm tràn ly. Frank Rijkaard ý thức việc mình sẽ bị sa thải, ai cũng đoán trước được điều đó. Kết thúc 1 chu kỳ thành công, giờ đã đến lúc vị HLV người Hà Lan này ra đi để nhường chỗ cho những người khao khát hơn. Nhưng trước khi ông chia tay sân Camp Nou chắc chắn người hâm mộ không thể quên được những thời khắc đáng nhớ khi người dân được thỏa sức hò hét ăn mừng trên các đường phố khi đội bóng con cưng của mình giành các chức vô địch, họ sẽ không quên được ông, ông đã là một phần của lịch sử. Hơn nữa họ cũng cần phải cám ơn ông khi ông đã giúp 1 viên ngọc thô ngày nào giờ đây đã trở thành viên ngọc lấp lánh trong bóng đá thê giới hiện tại. Viên ngọc thô ngày ấy và long lanh tới bây giờ là Leo Messi....
Thời kỳ Pep Guardiola (2008-????) - Ca khúc khải hoàn
Có lẽ không cần phải nói nhiều về anh chàng trẻ tuổi này. Do mới dẫn dắt được 1 năm nhưng đã làm nên một mùa giải đại thành công như năm vừa rồi nên tớ cũng không muốn tâng bốc nhiều về giai đoạn này. Bởi biết dùng bao nhiêu mỹ từ để nói về anh chàng này cho đủ. Thời kỳ của Pep có thể nói về những con số, những cái đầu tiên và những cái cuối cùng mà thôi. Khi Pep lên nắm quyền, chưa ai thấy nhược điểm của anh chàng này về tài cầm quân cả. Lần đầu cho Henry và cũng là lân cuối cho Sylvinho. Giọt nước mặt hạnh phúc của Sylvinho tại Roma đêm 27/05 mới đây thôi đã là 1 tấm gương cho thế hệ trẻ trong đội hình Barça noi theo. Và cũng xin chúc mừng Henry, hóa ra anh cũng có con mắt tinh đời khi thoát khỏi cái ao làng Arsenal, cái vũng bùn Premiership để đến với xứ sở bóng đá thực thụ. Anh đã thừa nhận mình đã là người con của xứ Catalan này rồi. Anh còn mạnh mồm tuyên bố "Tôi còn thấy mình mạnh hơn ở Arsenal". Rõ ràng ai cũng biết anh nói đùa, nhưng câu nói đùa đó đã cho thấy được sự cởi mở, sự hồ hởi, sự háo hức của anh khi được chơi bóng ở Barcelona. Xin chúc mừng Piqué - đứa con của lò đào tạo CLB. Cũng giống như Henry, Piqué đã cho thấy Premiership chỉ là một giải đấu giải trí không hơn không kém. Một mùa giải lịch sử, thế giới tôn vinh Barcelona, tôn vinh cái đẹp. Họ phải cảm ơn Barcelona đã đập nát cái vẻ bề ngoài hào nhoáng bấy lâu nay của Premiership và giờ đây người ta bắt đầu cá cược lương của Messi là bao nhiêu, Eto'o đi hay ở, ai sẽ là người đầu tiên về sân Camp Nou mùa sau....thậm chí họ còn theo dõi Pep tối nay đi với ai, đi giày thương hiệu nào?, Messi có tới hộp đêm hay không, cắt tóc lúc nào..vân vân và vân vân. Rõ là bây giờ là thời đại của Barça.
Dưới mỗi một thời kỳ thì Barça đều sở hữu chủ nhân của những QBV và danh hiệu FiFa. Đó là Rivaldo, Ronaldinho, còn giờ đây rất có thể là Leo Messi!
2 - Ai là cầu thủ xuất sắc nhất 10 năm qua và được mến mộ nhất 10 năm qua
Mục đích của tớ khi lập topic này cũng là để biết cảm tình của các bạn với những cầu thủ yêu quý của chúng ta. Bạn yêu quý nhất là ai? Theo bạn ai là cầu thủ xuất sắc nhất trong 1 thập kỷ qua của Barcelona
Trước hết về những cảm nhận của cá nhân tôi. 10 năm trôi qua đối với tình yêu dành cho Barça thực sự là những bước thăng trầm như những nốt nhạc vậy. Chứng kiến Barça bị cứa nhát dao thứ 4 bởi cái chân trái của Lopez ở phút 90 trong trận đấu mà bị Valencia của Mendieta dẫn dắt vùi dập tới tận 4-1 ở bán kết lượt đi Champions League mà không khỏi đau xót. Còn đau đớn hơn khi giấc mơ lội ngược dòng giống như cách Barça vượt qua Chelsea ở lượt trước còn nguyên giá trị thì đến trận lượt về đã tan thành mây khói, điều đó đã biến thành 1 hiện thực đó là Barça sẽ trắng tay trong mùa bóng năm đó bởi Deportivo chơi quá hay. Rồi thời gian trôi đi, lần lượt Overmars, Saviola rồi Riquelme cập bến Camp Nou. Nhưng những gì mà họ làm được chỉ là con số 0 tròn trĩnh, khoác trên mình chiếc áo số 10 - cái bóng của Rivaldo để lại là quá lớn để Riquelme thực hiện trọng trách gánh vác khỏi con tàu Barça đang bị đắm. Đó là số phận của Riquelme, anh chỉ đứng ở sân Camp Nou đúng 1 mùa bóng. Tất cả những gì mà người ta kỳ vọng vào anh là sự bất lực trước 1 rừng hậu vệ chơi có tổ chức và kỷ luật của Juventus dưới sự dẫn dắt của nhạc trưởng Pavel Nedved. Barça bị đá văng khỏi tứ kết Champions League sau đó bởi bàn thắng cuối cùng trận đấu trong 1 pha phản công quá mẫu mực của Juventus. Thế rồi Riquelme bị rơi dần vào quên lãng. Đây quả là thời điểm thử thách tình yêu dành cho Barça lớn nhất. Barça càng bị người ta ghẻ lạnh như vậy thì mình lại càng cảm thấy yêu quý hơn. Thật ghét những chú nào mới hâm mộ ngày hôm qua thì hôm nay đã kêu gào 1 câu lạc bộ khác, thật ghét những tên đạo đức giả. Và chẳng uổng công mình đã "đồng hành cùng Barça". Rijkaard gõ cửa, Ronaldinho cập bến. Một chương mới mở ra từ đây. Nếu ai hỏi mình khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong giai đoạn này thì mình sẽ nói đó là cú lắc mông kinh điển của Ronaldinho trong trận đấu - Một cuộc đấu đúng nghĩa giữa Barça với Chelsea giữa 1 rừng hậu vệ tại lượt về vòng Knock out Champions League. Điều đầu tiên nói tới đó là 1 cú sút thành bàn, hơn nữa nó là 1 cái tát chí mạng vào lối chơi của Chelsea. Đấy mới gọi là đẳng cấp, trong hoàn cảnh bị dẫn tới 3 bàn chóng vánh như vậy không phải ai cũng làm được điều đó, nó như là thông điệp gửi tới mọi người "trong bất kỳ hoàn cảnh nào tôi vẫn chơi bóng". 5 năm chơi bóng đỉnh cao tại Camp Nou là những năm tháng đẹp và đáng nhớ với Ronaldinho. Trong 1 trận đấu bế tắc, có khi chỉ 1 pha biểu diễn, 1 nụ cười có thể sẽ truyền cảm hứng đến toàn đội, và Barça lại chiến thắng, Ronaldinho là như vậy đấy. Không cần phải nói nhiều về nghệ sĩ sân cỏ này. Tôi chọn Ronaldinho là cầu thủ xuất sắc nhất trong 10 năm trở lại đây của Barça. Với Barça hiện tại Messi đang nổi lên như 1 vị thánh, so sánh giữa 2 tài năng này quả là khập khiễng. Mỗi người đều có điểm mạnh riêng của mình đều có những khoảnh khắc đi vào lịch sử bóng đá thế giới. Còn bạn sẽ chọn ai là người xuất sắc nhất của Barça trong 10 năm trở lại đây?
Còn để nói về cầu thủ mà được yêu mến nhất trong 1 thập kỷ qua thì tôi xin được chọn 1 cầu thủ với cái chân trái kỳ diệu, 1 cái chân trái phù thủy, anh sút phạt, anh sút bóng không cần đà, anh dê dắt, anh cá nhân...công có tội có, nhưng khoảng thời gian anh gắn bó với sân Camp Nou không thể phai mờ trong tâm trí của tôi. Nói về tình yêu với Barça thì tôi còn gắn bó trước thế hệ Louis Van Gaal vài năm nhưng tôi lập topic này chỉ để nhận xét về 1 thập kỷ qua của Barça, chính vì thế tình cảm mà tôi gắn bó với anh chàng này là cả 1 quá trình từ lúc anh mới gia nhập đội bóng xứ Catalan cho đến lúc anh chuyển sang AC Milan. Chính Nick trên diễn đàn này đã nói lên anh là ai. Một cầu thủ xuất chúng 1 thời. Tôi chọn Rivaldo, còn các bạn? Hãy chia sẻ suy nghĩ của mình về cầu thủ mà các bạn yêu thích nhất?
3 - Bầu chọn đội hình ưng ý nhất trong 10 năm qua
Kể ra thử nghĩ 1 đội hình hay nhất trong 1 thập kỷ qua cũng thật thú vị. Các bạn thử bình chọn xem? Theo tớ thì đội hình năm nay của Pep cũng quá xứng đáng là đội hình hay nhất. Nhưng mỗi người đều có suy nghĩ riêng và cách chọn riêng của mình. Sau đây là đội hình riêng của cá nhân tớ. Đội hình này dựa theo bộ khung mà Frank Rijkaard đã để lại. Chơi quá nhuần nhuyễn và được Pep kế thừa. Đội hình 4-3-3
Thủ môn: Trong 10 năm qua từ Bonano tới Rustu...rồi Valdés. Có quá nhiều thủ môn, nhưng anh chàng Valdés có lẽ xứng đáng nhất đứng vào vị trí này.
Hậu vệ phải: Có các ứng cử viên là Reiziger, Puyol, Belletti...nhưng ấn tượng nhất vẫn là dành phiếu cho Alves. Công thủ quá tốt bên hành lang phải.
Trung vệ 1: Đầu tiên phải nghĩ tới ngày Puyol - Một tượng đài của sân Camp Nou. Có lẽ anh sẽ gắn bó trọn đời với Barcelona.
Trung vệ 2: Thật khó chọn giữa Frank De Boer, Abelardo, Marquez. Nhưng tớ sẽ chọn Frank De Boer với khả năng phòng ngự và phát động tấn công cực kỳ tốt.
Hậu vệ trái: Đây là sự lựa chọn đau đầu nhất. Bởi vì chẳng thấy ứng cử viên nào sáng giá cả. Có lẽ nên vá Van Bronkhost vào.
Tiền vệ trụ: Sự cạnh tranh giữa Cocu, Pep Guardiola, Edmilson thậm chí cả Marquez. Tớ chọn Pep Guardiola, khả năng bao quát quá tốt của ông xứng đáng đứng vào vị trí này.
Tiền vệ công 1: 1 phiếu cho Xavi, không còn gì để phàn nàn nữa, cùng lứa với Puyol, có lẽ anh cũng gắn bó trọn đời với Barça giống như Maldini vậy.
Tiền vệ công 2: Đây là sự lựa chọn khó khăn khi Deco, Iniesta, Riquelme, Geovanni hay Luis Enrique và Rivaldo cũng có thể đá được ở vị trí này. Với những gì đã thể hiện ở thời Barça trong thời gian vừa qua, tớ vote cho Iniesta.
Tiền đạo cánh trái: Điều đầu tiên tớ nghĩ tới ngay Ronaldinho, không có ai phù hợp hơn anh ở vị trí này.
Tiền đạo cánh phải: Có quá nhiều tài năng ở vị trí này. Toàn hàng khủng: Figo, Rivaldo, Messi, Marc Overmars, Simao, Quaresma. Có thể hơi bất ngờ nhưng tớ chọn Rivaldo, khả năng đảo cánh bằng chân trái quá "tởm" sẽ làm loạn hành lang phải của đối thủ.
Tiền đạo giữa: Đó là Eto'o, Saviola, Kluivert. Nhưng thử 1 suy nghĩ táo bạo nếu cho Messi đá trung tâm như Pep vẫn áp dụng thử xem? Thử tưởng tượng anh chỉ quấy rối ở giữa thu hút tới 2 hay 3 cầu thủ theo đuổi thì 2 cánh là Ronaldinho và Rivaldo sẽ là nỗi ám ảnh cho bất kỳ đội bóng nào, chưa kể Xavi hay Iniesta có thể tung ra những quả chọc khe chết người giúp tuyến trên thừa khả năng sút tung lưới. Messi sẽ được đá ở giữa .
Sau đây là đội hình của tớ.
-------------------Víctor Valdés--------------------
Alves---------Puyol-------D.Boer-----V.Bronkhost
--------------------Pep Guardiola--------------------
--------------------------Xavi-------------------------
-------------------------Iniesta-----------------------
Rivaldo-----------------Messi-----------Ronaldinho
Dự bị: Thủ môn - Bonano. Hậu vệ: Reiziger, Sergi, Aberlado, Marquez. Tiền vệ: Cocu, Deco, Riquelme. Tiền đạo: Overmars, Eto'o, Figo
Còn đội hình trong mơ của các bạn thì sao?
• rivaldo_2911 (FCBVN)
or post as a guest
Be the first to comment.