"Ai nấy cũng có một số phận riêng," Abidal bảo vậy. Và số phận của cầu thủ bóng đá nổi tiếng này giờ do chính anh tự định đoạt, Abidal cảm ơn Chúa mỗi ngày vì đã cho anh cái quyền ấy. Niềm tin, và tinh thần chiến đấu đã giúp Abidal thoát khỏi địa ngục không chỉ 1 lần, mà là đến 2. Anh đã có thể hồi phục sức khoẻ và đứng hiên ngang một lần nữa.
Tháng 3 năm 2011, tương lai với Abidal trông thật mờ mịt. Cầu thủ người Pháp, khi đó còn đang ở Barcelona, được chẩn đoán mắc phải căn bệnh ung thư gan. Khoảnh khắc ấy không chỉ thay đổi cuộc đời anh, mà còn biến anh thành một con người khác.
"Tôi đã rất bàng hoàng," Abidal nói với "Human to Hero" (Chuyên mục thể thao thế giới trên CNN). "Nhưng cảm giác đó không kéo dài lâu, vì tôi là người có tinh thần thép. Tôi là một chiến binh. Tôi nói chuyện thẳng thắn và rõ ràng với các bác sĩ cũng như bác sĩ phẫu thuật. Tôi nói với họ rằng nếu trong cơ thể tôi có cái thứ gì xấu, tốt hơn hết là hãy lấy chúng ra khỏi thật nhanh."
"Trở lại là chuyện không hề đơn giản, nhưng như tôi từng nói, chính thể thao đã ban cho tôi tinh thần thép để chiến đấu. Thì chắc chắn rằng cũng nhờ nó, mà tôi càng thêm mạnh mẽ trong cuộc chiến của bản thân."
Cuộc chiến với căn bệnh ung thu của Abidal đã khiến cả thế giới khi ấy phải sửng sốt. Hậu vệ người Pháp, người được cả xứ Catalunya yêu quý bởi những đóng góp cho thành công chung của Barça, nhận được sự ủng hộ và động viên từ khắp nơi trên thế giới. Ngay đến cả những cầu thủ và chủ tịch của Real Madrid, đối thủ không đội trời chung của Barça, cũng công khai bày tỏ sự ủng hộ dành cho Abidal khi anh đang trên giường phẫu thuật chỉ vài ngày sau khi được chẩn đoán mắc phải ung thư.
Nhiều đội bóng khoác lên người các cầu thủ những chiếc áo thun cầu mong Abidal sớm bình phục, Twitter và Facebook tràn ngập những thông điệp bình an, trong khi truyền hình chiếu đi chiếu lại cảnh người hâm mộ Barça hô vang tên Abidal vào phút thứ 22 của mỗi trận đấu – số áo 22 của Abidal tại Barça đã trở thành một biểu tượng lỗi lạc. Sự ủng hộ lan rộng đã chứng minh giá trị vô giá của Abidal.
"Tôi nhớ mọi thứ," Abidal nói. "Khi ở trong bệnh viện, chúng ta không thể thực sự thấy hết những gì đang diễn ra bên ngoài. Nhưng những gì diễn ra ngoài kia chắc chắn đã giúp tôi và cho thấy rằng tôi được Barça và Catalunya yêu mến."
"Tôi muốn nói với mọi người rằng 'Dù đang bệnh, nhưng tôi sẽ không để bản thân đi xuống. Tôi sẽ làm mọi thứ để trở lại và cố gắng kết thúc mùa giải cùng CLB.'"
Đa phần những ai sống sót sau cuộc chiến với bệnh tật đều cảm thấy được giữ lấy mạng và có sức khoẻ là đủ hạnh phúc, nhưng với Abidal đơn giản thế là không đủ. Một chiến binh, theo định nghĩa của Abidal là phải bằng mọi cách chiến đấu trở lại, không chỉ lấy lại sức khoẻ mà còn phải ở một tầm cao cho phép anh một lần nữa được khoác lên mình màu áo lam-đỏ Barcelona.
"Tôi lúc nào cũng có tinh thần chiến đấu," Abidal chia sẻ. "Phải, tôi từng có bệnh, nhưng tôi vẫn còn cơ hội để chơi thể thao ở đỉnh cao. Giữ bệnh tật và thể thao có điểm chung, đó là bạn không thể nản chí. Tôi tự nói với bản thân là ngay cả khi tôi bị bệnh, tôi không thể để bản thân bị đánh bại. Tôi nói 'Ta sẽ chiến đấu vì bản thân, vì vợ ta, vì con cái ta, vì cha mẹ ta và vì tất cả những người xung quanh ta.'"
Abidal đã khiến mọi người phải kinh ngạc khi chỉ một thời gian ngắn sau ca phẫu thuật, anh bắt đầu trở lại tập luyện với hy vọng trở lại thi đấu một cách ngoạn mục trước khi kết thúc mùa giải 2010-11. Nghị lực phi thường của Abidal đã thực sự giúp anh trở lại trong màu áo Barça, khi anh vào thay người trong trận đấu trước Real Madrid ngày 03 tháng 5.
Chỉ 25 ngày sau, anh chơi trọn 90 phút trong trận chung kết Champions League của Barça trước Manchester United (3-1) ở Wembley, và Abidal đã vinh dự là người đầu tiên nâng cao chiếc cúp vô địch của Barça – một khoảnh khắc anh không bao giờ quên.
"Khoảnh khắc ấy quá đặc biệt," Abidal nhớ lại. "Không nhiều người trong số những nhà vô địch Champions League chúng tôi được trao cơ hội nâng cao chiếc cúp. Tôi đã được cơ hội ấy, là món quà nghĩa cử của toàn đội dành cho. CLB và các cầu thủ ấy đã cùng tôi trải qua những thời khắc khó khăn. Đó hoàn toàn là một đặc ân và một vinh dự. Tôi luôn biết ơn các đồng đội về nghĩa cử đó."
Tuy nhiên, chưa đầy 1 năm sau đó, Abidal một lần nữa được chẩn đoán mắc phải căn bệnh ung thư gan. Tháng 3 năm 2012, anh được các bác sĩ thông báo rằng mình cần được cấy ghép gan do những vấn đề không được giải quyết hết ở ca phẫu thuật một năm trước.
Người đồng đội và cũng là người bạn thân thiết Dani Alves đã tình nguyện hiến tặng gan cho Abidal, nhưng hành động này sẽ tác động đến sự nghiệp của cầu thủ người Brazil. Nhận thấy tác động đó, Abidal đã quyết định nhận gan hiến tặng từ người anh họ Gerard thay vì từ Alves.
Abidal một lần nữa làm nên một cuộc trở lại quả cảm, khi anh trở lại thi đấu vào ngày 06 tháng 4 năm 2013, thời điểm Barça giành lại ngai vàng ngai vàng La Liga từ Real Madrid. Tuy vậy, những suy nghĩ về việc nối dài 6 năm gắn bó của Abidal tại Camp Nou nhanh chóng bị dập tắt khi CLB thông báo không ký hợp đồng mới với anh. Nhưng, số áo 22 vẫn tiếp tục là sợi dây liên kết anh với Barça khi Alves quyết định bỏ số áo 2 để chuyển sang khoác áo số 22.
"Với Dani, hành động đó thật đặc biệt, chúng tôi sống cạnh nhau, vợ tôi lại rất thân với vợ cậu ấy. Tôi thích cách Dani quan niệm về mọi thứ và ngược lại," Abidal chia sẻ về người bạn thân. "Chúng tôi có tình cảm rất tốt và có cùng tính cách. Ai cũng biết về ý định hiến gan của Dani đối với tôi. Dani sẽ mãi là một người rất quan trọng với cuộc đời tôi."
Sau khi giành 15 danh hiệu tại Barça, Abidal trở về nơi anh bắt đầu sự nghiệp cầu thủ trước đây – Monaco. Anh từng bắt đầu sự nghiệp thi đấu của mình ở Công quốc này, trước khi thi đấu cho Lille và CLB quê nhà Lyon, nơi anh từng giành chức vô địch Ligue 1 trong cả 3 mùa giải ở đó trước khi gia nhập Barça với giá 16 triệu USD vào năm 2007.
Phong độ thi đấu mùa giải hiện tại xem ra đã giúp Abidal đảm bảo một chỗ trong đội hình tuyển Pháp tham dự World Cup 2014 – không tệ với một người từng suýt mất đi mạng sống (!).
"Trở lại Monaco mang đến cho tôi cơ hội để khép lại vòng tuần hoàn," Abidal nói. "Trở lại Monaco với tôi mà nói là một sự lựa chọn không dễ dàng, nhưng lại rất quan trọng bởi vì đây là nơi tôi bắt đầu và tôi muốn các con mình cảm nhận điều đó. Tôi vẫn còn những tấm hình chụp khi tôi còn trẻ để cho các con xem. Monaco là CLB đã cho tôi rất nhiều, CLB cho tôi sự bắt đầu và tôi muốn đền đáp lại."
Từ "đền đáp" cũng là từ mà Abidal thích sử dụng nhiều nhất mỗi khi nói về gia đình mình hoặc khi nói về những người có ít đặc quyền trong xã hội. Là một tín đồ Hồi giáo thành kính cầu nguyện cứ 5 lần mỗi ngày, Abidal tin rằng anh có trách nhiệm phải bên cạnh thế hệ trẻ và hướng chúng vượt qua những hoàn cảnh khó khăn, không thể kiểm soát nổi trong cuộc đời.
Là một thủ lĩnh, Abidal muốn là tấm gương trong lẫn ngoài sân cỏ, nhưng đến cuối cùng anh vẫn sẽ là một chiến binh, một nhà hiền triết. "Với tôi, điều quan trọng là cho dù trong bất kỳ tình huống nào cũng không được quan niệm rằng chúng ta tồn tại ở đây chỉ là vì tình cờ. Ai trong chúng ta trên Trái Đất này cũng đều có một sứ mệnh, và sứ mệnh của tôi là giúp đỡ mọi người. Căn bệnh tôi từng mắc phải cũng không phải là sự tình cờ. Trong suy nghĩ của tôi, đó là cách Chúa thử thách tôi."
Theo CNN
or post as a guest
Be the first to comment.