Bây giờ mọi thứ đã qua rồi, nói mãi về chiến thuật cũng chẳng được gì, hơn nữa, quan trọng nhất, là họ chẳng nghe được. Fan với nhau ngồi nói nghe lại càng buồn. Tôi không dám nói Barca trong tim tôi, (vì dĩ nhiên, tim tôi nó cần chỗ trống để hoạt động, Barca lớn quá), cũng không thể nói tôi yêu Barca thế nào, mà chỉ có thể nói là nếu Barca thua , tôi sẽ buồn, buồn đến mức đây là đên thứ hai mà tôi vẫn khó ngủ, bứt bối trong người lắm. Buồn đến mức tôi sẽ ngay lập tức chuyển kênh khi thấy tin thể thao hoặc thấy thứ gì liên quan đến bóng đá trong thời gian qua, vì tôi không muốn thấy người ta nói này nói nọ về Barca, tôi cũng không đọc báo mạng, chỉ lên diễn đàn đọc comment của mọi người. Có thể nói, tôi bịt tai lại để ăn cắp nhạc ngựa, làm vui.
Phép màu rất khó xảy ra, và tôi cũng không thuộc loại người tin vào phép màu, nhưng trận lượt về, tôi vẫn sẽ xem, xem với tất cả hy vọng có thể. Vậy thôi.