Trong bài viết "Cực đoan" ở trên quên khuấy đi mất sự kiện trính chị: Thảm sát năm 2010. Ở thời điểm đó mình cũng chỉ như thằng cu [MENTION=13183]Barcamania191[/MENTION] lúc chập chững bước vào diễn đàn.
Nhưng trong suy nghĩ của mình từ đó cho đến khi ... quên mất tiêu vụ thảm sát thì vẫn chỉ tồn tại trong đầu câu: "Lý do to hơn mục đích". Trận thua Inter chắc chắn là nỗi đau sâu đậm nhất tại C1 trong khoảng thời gian từ 2005->2012 và hệ quả là những chai sạn từ trận đấu đó đã giúp mình và nhiều người bớt đau khi thua Chelsea rất rất nhiều.
Môt cuộc thảm sát để ngày ngày vào diễn đàn đỡ phải đọc những dòng chữ sỉ nhục đau lòng.
Một cuộc thảm sát để xóa đi cái bực tức và nóng bức, ngột ngạt trong lòng.
Cuối cùng, bài viết của lão Den chỉ mang tính kể lại và không thể hoặc không dám đưa ra kết luận cuối cùng của việc ban 1500 nick liền một lúc là đúng hay sai... trong thời điểm mà diễn đàn Barcamania Việt Nam khi đó chỉ có khoảng 3000 đến 3500 thành viên (nếu mình nhớ không lầm), hệ quả tất nhiên kéo theo việc diễn đàn vắng như chùa bà đanh trong vài tháng sau và chưa thể khôi phục cho tới thời điểm này.
Chung quy lại chúng ta nhận ra rằng FCBVN dù chất lượng nhưng cũng chỉ là một tổ chức và để duy trì mạng sống, nó cần ... thành viên. Cho đến lúc chúng ta nhận ra điều đó, một cuộc chiến khác lại ập tới và biết đâu đấy, nó có thể đã không xuất hiện nếu cuộc thảm sát không diễn ra hoặc dù cho nó có xuất hiện, FCBVN vẫn ở một vị thế lớn hơn rất nhiều hiện tại.
Cuộc đời không ai biết được chữ ngờ.
... Nhưng với em những gì chị Mai đã, đang và sẽ làm luôn khiến em trân trọng nhất. Cuộc sống mà không có những người bạn thật tẻ nhạt biết bao, và ai mang đến cho chúng ta những người bạn Barcamania - Chị Mai chứ ai