Đêm cũng đã khuya nhưng tôi không thể nào chợp mắt được. Vừa hồi phục sau một tai nạn giao thông, đáng ra mình có thể ngủ rất ngon. Nhưng tôi muốn kể cho các bạn nghe về những suy nghĩ, tâm sự của mình.
Tôi đến với FCB vào năm 2005 khi FCBSG lúc đó vừa thành lập từ nòng cốt của các chàng trai đại học Thủy Lợi CS II với sự dẫn dắt của HLV Hiển Denpietrau (bản thân tôi lại là thành viên tuyển trường ĐH Hutech). Thú thật, từ lúc biết xem bóng đá (khác với chơi à nha ) tới giờ, tôi yêu MU trước khi yêu Barca, thậm chí, tôi tham gia cũng chủ yếu vì niềm đam mê lớn nhất của mình là bóng đá; tôi hô hào vận động mọi người mặc dù bản thân của tôi vẫn chưa thấm thía hết khẩu hiệu “ Mes que un club”. Tôi đã cùng FCBSG trải qua giải Fan League I và II trong những năm tiếp theo đó, sau đó, khi anh Den về Bắc, thậm chí tôi đã từng cùng 1 số thành viên còn lại như Liên Cissy, Bảo Bình, Vinh… nổ lực để giúp hội tiếp tục hoạt động. Đã có những thời điểm năm 2007, tôi đảm nhận cả vị trí HLV kiêm đội trưởng của FCBSG (lúc đó chúng ta chủ yếu đá 11 người), nhưng vì thiếu kinh nghiệm và tài chính, chúng tôi đã không thể giúp hội tồn tại.
Khi rời Sài Gòn, hành trang mang theo cùng tôi trong những ngày quân ngũ đầy nắng, gió và nước mắt tại Tây Nguyên là một chút canh cánh trong lòng với những gì mình chưa thực hiện được với FCB. Tháng 7 năm 2010, trước khi xuất ngũ 1 tháng, tôi liên lạc được với anh Sơn Deco. Biết tin hội đang hoạt động rất tốt, nỗi mong chờ ngày xuất ngũ càng thêm thôi thúc tôi vì có thêm nỗi mong chờ ngày trở lại với FCB. Và tôi đã trở lại, nhưng mới chỉ là nghĩa đen mà thôi. Tôi đã từng cảm thấy mình vẫn còn xa lạ, lạc loài với mọi người nhiều. Tôi chủ yếu chỉ xuất hiện trên sân bóng, còn hầu hết ít tham gia các hoạt động khác cùng anh em. Nhưng dần dần tôi càng nhận ra và thấm thía nhiều hơn rằng: FCB không chỉ là một đội bóng, chúng ta nên là một tập thể, một cộng đồng yêu Barca, yêu bóng đá. Những ngày trên giường bệnh, tôi càng nhận ra và cảm động biết bao trước tình cảm, sự yêu quý mà các hội viên đã dành cho mình. Sự quan tâm của anh Deco, anh Hùng, anh Quyết, Hana, Tsan, Kingtrex, Creus, Ms Mỏng, Channy, chị Thụy….(hic, mỏi tay quá, đếm hết :baifu_lamsaoday:được rồi nên ba chấm cho lẹ) thực sự là động lực tinh thần rất lớn để tôi nhanh chóng hồi phục, để lại được sát cánh cùng mọi người. Tôi dần cảm nhận được mong muốn, mục đích, định hướng mà FCB vươn tới. Tôi, bạn và tất cả chúng ta, hãy cùng nhau chung tay phát triển FCBSG nói chung và FCBVN nói riêng nhé. Tôi yêu Barca, yêu FCBVN, yêu FCBSG và yêu tất cả các cules.