Gỡ rối tơ lòng
Lân này thì phải nhờ anh em tư vấn giúp Mỏng thôi.:
Mỏng không biết phải cư xử sao nữa. Robert dù bi thương, nhưng vẫn qua gặp Mỏng, dù Mỏng có lạnh lùng cỡ nào, nhưng ông ấy vẫn kiên trì. Nhìn mặt ông có nhiều vẻ lo âu, nhiều khó khăn vì phải sống một mình và phải lo toan bao nhiêu là thứ nhưng vẫn cố gắng tươi cười và luôn lo lắng cho Mỏng. MỖi bước đi của Mỏng, đi đâu, làm gì Ông đề dõi bước theo, lo lăng và chăm sóc.
Bưa nay ông lấy hết can đảm một lần tỏ tình và quỳ xuống cầu hôn, nhưng Mỏng đã nhẫn tâm quay lưng bỏ đi về, dù biết ông đang bị đau, không thể làm việc .... MỎng biết ông đã khóc, tuy nhiên Mỏng vẫn không thể quay lại và an ủi ông. Khi MỎng bị thương, hay ốm đau Ông liền có mặt giúp đỡ, nhưng khi Robert bị thương thì Mỏng chẳng thèm hỏi thăm ( không phải là cố ý ).
Bây giờ, mặc dù đã dứt khoát, nhưng Mỏng cảm thấy áy náy và day dứt vì đã ngoảnh mặt làm ngơ khi người khác đang gặp chuyện. Lúc nào trong đầu Mỏng cũng hiện ra hình ảnh một người đáng thương, Mỏng cảm thấy như mình có lỗi và quá độc ác.....
Bây giờ phải làm sao đây?