Thư gửi anh Perez.
Anh Perez thân mến, lâu lắm rồi em mới lại được viết thư cho anh. Anh cho em gọi là anh Pé như những ngày còn gian khó anh nhé.
Ngồi xem qua tivi trận đấu mà đội bóng anh làm Chủ tịch hôm nay, em rất buồn và muốn viết vài dòng để an ủi anh. Anh đừng buồn anh Pé ạ, bóng đá chỉ là trò chơi có thắng và có bại. Mà anh cũng buồn để làm gì khi anh đã làm hết sức mình vì đội bóng anh gắn bó. Có trách em chỉ trách cái lịch sử đã đè nặng lên đôi vai và gắn cho nó cái mác Kinh điển thật vô ý. Ai cũng đều chứng kiến sự cố gắng đến hết mình vì đội bóng khi anh xoay sở khắp nơi để cứu đội bóng khỏi vỡ nợ và đều đặn đưa về giới thiệu với đám cổ đông những con người xuất sắc nhất ai ai cũng mơ ước. Anh hãy nhớ đến lúc họ ghen tức đến thèm thuồng những cầu thủ của anh để tự hào về giá trị của đội. Gần 300 triệu anh bỏ ra mùa này và hơn thế ở mùa trước đã khiến tên tuổi đội bóng anh tràn ngập các hang cùng ngõ hẻm đến mức ở tận Xômali chiến sự vẫn ngóng tin đội bóng anh thi đấu như thế nào. Ai ai cũng ngả mũ kính phục thành tích bất bại của các anh.
Anh đừng buồn Pé ạ, em hiểu tâm trạng anh giờ này ra sao khi ngồi trên khán đài cạnh tên Chủ tịch nhãi nhép của đối phương trơ cái mặt ngoại giao bình thản ra đáng ghét thế nào mà không thể bỏ vào phòng riêng. Mùa trước anh đưa về 1 huấn luyện viên khiêm tốn và đầy thành tích nhưng kết cục ông ta để thua 2 trận trước đám kình địch kia. Thua dù ít cũng là thua và tố chất lãnh đạo của anh không chấp nhận sự thất bại danh dự ấy. Anh ngậm bồ hòn, nhường nhịn và nén giận khi mời về mợ Mô. Em phải công nhận tay này khá thật. Một tay cá tính, có chuyên môn và cao ngạo cùng bản lý lịch không thể nào tin nổi về thành tích. Anh chấp nhận những lùm xùm trong phát biểu, anh bỏ qua những chỉ trích về phong cách để duy nhất hướng đến mục tiêu hạ thấp khoảng cách với kình địch. Vậy mà tất cả đã tan tành khi thậm chí thất bại còn nặng nề hơn. Tay kia ngồi co ro trong cái lạnh đầu mùa, đội trưởng thì khoanh tay ngán ngẩm còn ngôi sao sáng nhất đội anh thì vò đầu bứt tai. Không thể tin nổi đám nhân viên của anh kết thúc một thất bại bằng cách đê hèn nhất có thể là chặt hạ đối phương cho bõ tức.
Anh Pé ạ, thua về chuyên môn là một nhưng thua về tư cách còn ghê sợ hơn nhiều. Anh thử nhìn lại chiến lược lâu dài của mình mà xem, liệu cách vung tiền ra kiếm thành tích có mang lại hiệu quả thực sự khi các khoản đầu tư đều không thành công trên sân cỏ. Cái sai lầm ở chỗ anh đang nghĩ để chặn 1 cầu thủ đối phương hay bộ đôi hoặc thậm chí bộ ba đối phương chỉ bằng 1,2 người theo bám có hợp lý hay không? 1 người họ làm anh mất 2 cầu thủ, bộ 3 của họ khiến đội bóng của anh mất 6 người theo bám. Nhưng anh có biết là họ có đến hơn nửa đội hình khiến ta phải để mắt đến và cứ như thế cả đội bóng của anh có đủ lực lượng để cản phá bộ sáu bộ bảy của họ hay không? Anh đã thua về chiến lược và giờ lại thua về lối chơi. Cứ nhìn các tiền vệ đắt giá của anh thi đấu mà em chợt chạnh lòng sao mà họ giống những chú hề trên sân cỏ đến thế. Những thiên thần nọ, phù thủy kia lần lượt đến mà vẫn không đưa lại kết quả gì. Em hiểu đến đây anh buồn là phải.
Mà anh Pé ạ, anh buồn chẳng để làm gì khi ta đang đánh giá sai đối thủ của chúng ta hiện tại mất rồi. Chúng được ca tụng là Đờ rim tim gì gì đó và công nhận chúng đúng là giấc mơ anh vẫn ấp ủ. Thôi thì thua keo này ta bày vài keo khác. Em mong anh tỉnh táo, không nên quẫn trí như những đại gia phá sản trong cơn bão kinh tế, không nên chán đời như những nghệ sĩ mất xừ cảm hứng để dẫn đến hậu quả đau lòng. Đội hình này, con người này cũng đủ để anh đi đây đó khắp năm châu tham gia những hội chợ biểu diễn kiếm các hợp đồng quảng cáo. Chẳng phải các cầu thủ của anh đều điển trai cơ mà.
Anh Pé ạ, em biết anh đang lo lắng vị trí của mình trước khi lo cho đội bóng. Em biết là ở đây người ta có quyền cổ đông đòi hạ bệ anh ngay tức khắc không giống như đám Glaze bên Mèo Ú hay Abrahamovic bên Chén sứ là tư nhân hóa. Em tin các cổ đông vẫn yêu mến mợ Mô và màu áo trắng thiên thần của các anh nên họ không nỡ lòng nào đâu. Mà anh cũng đừng có giận quá mất khôn khi đuổi cổ các bản hợp đồng mới nhé.
Thôi em viết vài dòng thế thôi, chắc giờ này anh cũng mới ngủ dậy. Mà có khi anh trằn trọc cả đêm mất. Chúc anh có những giấc mơ đẹp như anh vẫn đang mơ.