Vừa dạo ra phố mua ít đồ thấy phong cảnh hơi buồn, mấy cụ già mặc quần soóc áo 3 lỗ ngồi ghế trước hiên nhà phe phẩy quạt, mặt khó đăm đăm (Mình đoán chắc mất điện), mấy thằng trẻ con thì ngồi ôm bậu cửa mặt mếu chẳng ra mếu, dở chẳng ra dở, thậm chí có mấy con chó Nhật, con nào cũng như con nào, nằm hếch mõm chẳng buồn sủa hay đùa bỡn với nhau như mọi ngày. Chắc tại chủ nó buồn nên chúng cũng chẳng thiết gì nữa
Tuyền màu trắng, không khí ảm đạm như Đà Lạt chiều cuối đông
Than ôi, thời oanh liệt nay còn đâu!