Rô là cầu thủ bóng đá xuất sắc nhất thế giới, đó là điều không phải bàn cãi gì nữa. Và dù cho cả thế giới này vẫn dìm lên dập xuống Rô như chiếc bánh trôi của Hồ Xuân Hương, chưa bao giờ Rô ngừng tin tưởng vào điều đó. Rô hoàn hảo. Sút xa như 11m, sút gần như đệm lòng, đánh đầu, đảo chân, chân trái, chân phải, có điểm gì để chê ở Rô được sao?
Nhưng bất chấp tất cả những sự thật rõ ràng ấy, người ta vẫn cứ so sánh Rô với Messi hay thậm chí ác miệng hơn, nói hãy đừng so Rô với Messi nữa. Hắn có gì ngoài lừa bóng, ngoài xâu kim, ngoài cứa lòng, ngoài cái chân trái ma thuật? Hắn chỉ biết mỗi đá bóng. Khi bị phạm lỗi, hắn vẫn cố gượng dậy và chạy tiếp. Đó không phải là cách hành xử của kẻ thức thời. Như Rô, dù đầy cơ bắp và mạnh mẽ nhưng đôi lúc Rô cũng có thể yếu đuối như một người đàn bà, người mà một làn gió thoảng từ hậu vệ đối phương cũng có thể làm ngã dúi dụi. Messi ăn mừng thế nào? Hắn cười và ôm đồng đội. Nhạt toẹt. Hãy nhìn Rô đi ! Một cú xoay người nửa vòng vẽ nên một đường cong mềm mại (lúc nhỏ Rô có theo đuổi ba lê, nhưng học mãi mà vẫn chỉ xoay được có nửa vòng nên bị trả về nhà), đáp xuống đất với đôi chân như David Luiz ngày gặp gỡ Suárez và miệng Rô thì hét lên một tiếng oooo đầy kiêu hãnh như gà trống. Đó mới là biểu hiện của một nhà vua đích thực.
Thế mà đêm trước cả thế giới lại ca ngợi Messi. Hắn đã làm gì? Một quả Panenka mà thiên hạ trầm trồ là Pirlo cũng phải thán phục về độ chuẩn xác. Một quả cứa lòng mà thiên hạ xuýt xoa như là tuyệt tác để đời. Hãy đợi đấy, các người chống mắt mà xem đêm nay đi.
Rô bước vào trận đấu với Almeria đầy hăm hở. Rô nhìn khán đài Bernabéu mà cảm thấy hào quang tỏa quanh mình. Rô sẽ là ngôi sao đêm nay. Rô là người hùng.
Rô có bóng. Ngay lập tức Rô tăng tốc, hùng hục như xe tăng băm bổ lao vào hậu vệ đối phương, đôi chân vẫn không ngừng vẫy mềm mại như cái đuôi của nàng tiên cá. Rô sút…vọt xà. Lại có bóng, lại băm bổ sút xa, lại vọt xa. Đêm nay định mệnh trêu ngươi Rô. Rô tức lắm, Rô tức như đứa trẻ không ăn vụng mà vẫn bị mẹ đánh đòn. Rồi James tỏa sáng. Cả Bernabeu hướng về phía hắn. Rô cười mà lòng buồn như người đàn bà bị bỏ rơi.
Hiệp hai, Rô không sút nữa. Rô sẽ chọn vị trí để đệm lòng. Rô me bóng ! Đừng tưởng me mà dễ, phải có đầu óc thiên tài mới biết được chỗ nào bóng sẽ đến và đứng đợi chứ.
Kroos thoát xuống bên cánh phải. Hắn căng ngang. Tuyệt vời quá!!! Rô gần chạm cửa thiên đường. Vào !!!! Cả Bernabéu gầm vang. Nhưng Rô vẫn chưa chạm bóng kia mà? Thôi rồi, tên tồi tệ Dos Santos kia, không biết có thâm thù gì với Rô mà hắn nhất định chịu phản lưới nhà chứ không cho Rô lập siêu phẩm. Rô mím môi, tay bóp chặt như Trần Quốc Toản bóp nát quả táo (hay chanh gì đó, sử Việt Nam Rô không thuộc lắm, sử Bồ Rô còn chả nhớ mấy nữa là). Nhưng Rô vẫn còn hy vọng.
Lần thứ hai, Chicharito thoát xuống bên cánh trái đón đường chuyền của Isco. Rô me rồi, nhất định là ăn chắc ! Vào, cả Bernabéu lại vỡ òa. Ơ nhưng mà sao Rô vẫn chưa chạm bóng? Thôi rồi, lại thôi rồi, tên xấu xa Arbeloa ở đâu bỗng dưng xuất hiện đệm bóng ngay trước mũi Rô. Với tất cả sức mạnh của một người đàn ông và sự căm hờn của một người đàn bà, Rô mắm môi nhằm quả bóng đã nằm trong lưới và sút. Một cú sút trời giáng như trút đi tất cả những cảm xúc kìm nén bấy lâu. Máy tính phân tích đo được tốc độ sút bóng cao nhất trong lịch sử túc cầu.
Arbeloa cười. Hắn ôm Isco mà cười. Rô quay đi lắt đầu cũng cười mà… chua chát. Báo chí phản bội Rô, khán giả phản bội Rô, đối thủ phản bội Rô, cả đồng đội giờ cũng phản bội Rô. Cả thế giới này phản bội Rô. Một người hùng đã bị phản bội. Why always me???
Ai đó đã nói Không gì nguy hiểm bằng một người đàn bà bị phản bội. Mùa sau tên Arbeloa sẽ ra đường, dù cho hắn đã mồm loa mép giải vờ động viên Rô. Rô lẩm bẩm: Ai bảo cưng nhờn với chị.
P.S: Tên nhân vật chính đã được thay đổi để đảm bảo sự an toàn cho người viết.
Ký tên:
AT