Cristiano Ronaldo, người thay đổi số phận
Ballon d'Or 2012 đã có chủ, nhưng hãy thôi dành những lời ca tụng cho Messi mà hãy nhìn về Cristiano Ronaldo, người dũng cảm thách thức quy luật của bóng đá.
Khi Lionel Messi bẽn lẽn kết thúc phát biểu cảm nghĩ sau khi nhận danh hiệu để tiến về phía đám đông khách mời tham dự buổi lễ, Cristiano Ronaldo là người đầu tiên vỗ tay rồi đứng lên tiếp tục tán dương người đồng nghiệp.
Cảm xúc của Ronaldo trong suốt buổi lễ cứ thay đổi liên tục, từ cảm giác thoải mái lúc họp báo cho đến ánh mắt tự tin khi cầm danh hiệu đội hình tiêu biểu, rồi lúc rưng rưng tự hào khi thấy đoạn video đề cử của cá nhân mình. Nhưng hình ảnh xúc cảm nhất của Ronaldo ngày hôm qua chính là lúc cái tên Lionel Messi được xướng lên bởi Fabio Cannavaro. Anh chết lặng và rơi vào nỗi buồn sâu thẳm.
Chính xác thì không ai biết Ronaldo cảm giác thế nào. Cũng chẳng ai biết Ronaldo sẽ phản ứng ra sao nếu anh là người giành chiến thắng. Chỉ biết, trong ánh mắt có phần tuyệt vọng và bối rối đó, Ronaldo đã cho thấy anh từng đặt cược cuộc đời của mình vào hai chữ "Số Phận", nhưng rồi cuối cùng quyết định đứng lên chống lại nó.
Để có được các danh hiệu tập thể, Ronaldo đã hi sinh nhiệm vụ tập trung ghi bàn bằng cách rời xa vòng cấm để phục vụ chiến thuật. Đội bóng của anh đã lật đổ một Barcelona mạnh nhất trong lịch sử để lên ngôi tại La Liga với một số điểm kỉ lục. Hàng chục bàn thắng của anh bây giờ chỉ có một ý nghĩa duy nhất: giành danh hiệu cho đội bóng mà anh đầu quân.
Anh biết, ghi hàng trăm bàn thắng với mục đích là xô đổ các kỉ lục là điều vô nghĩa. Chẳng phải người ta sẽ trao quả bóng vàng cho một cầu thủ xuất sắc của một tập thể mạnh nhất sao? Anh tin vào điều đó và anh tin rằng mình sẽ làm được điều đó. Anh thách thức số phận, làm tất cả để góp phần vào thành tích trắng tay của đội bóng đối phương và nghĩ rằng mình sẽ là người chiến thắng...
Thật ra, Ronaldo đã không thể chiến thắng số phận. Những chiếc phiếu ghi tên các ứng cử viên gửi về cho cánh phóng viên, nhà báo, nhà chuyên môn, đại diện đội tuyển quốc gia và huấn luyện viên thuộc FIFA hoàn toàn không có các tiêu chí như ghi bàn hay danh hiệu tập thể. Nó dựa vào cảm tình của những nhà chuyên môn và chỉ có Chúa mới biết tình cảm hay lí trí đã khiến họ điền vào lá phiếu cái tên mà mình cảm thấy ưng ý nhất.
Những nhà chuyên môn ngày càng làm cho danh hiệu cá nhân cao quý nhất làng bóng đá thế giới trở nên kém thuyết phục. So với sự cạnh tranh và lòng công tâm của những người đi trước, những người làm chuyên môn lúc này đang trở nên rất bình thường bởi sự ảnh hưởng của tâm lý đám đông, một hội chứng "phát cuồng" hoặc "gây nghiện" đáng tiếc. Họ quá ám ảnh với sự hoàn hảo và lối mòn của hình tượng, để rồi nhắm mắt đưa tay chiều theo đám đông dù cho đó không phải là quyết định từ trái tim và khối óc của họ.
"Cuộc sống vốn không công bằng, hãy làm quen với điều đó."
Cristiano Ronaldo, người thay đổi số phận
Ballon d'Or 2012 đã có chủ, nhưng hãy thôi dành những lời ca tụng cho Messi mà hãy nhìn về Cristiano Ronaldo, người dũng cảm thách thức quy luật của bóng đá.
Khi Lionel Messi bẽn lẽn kết thúc phát biểu cảm nghĩ sau khi nhận danh hiệu để tiến về phía đám đông khách mời tham dự buổi lễ, Cristiano Ronaldo là người đầu tiên vỗ tay rồi đứng lên tiếp tục tán dương người đồng nghiệp.
Cảm xúc của Ronaldo trong suốt buổi lễ cứ thay đổi liên tục, từ cảm giác thoải mái lúc họp báo cho đến ánh mắt tự tin khi cầm danh hiệu đội hình tiêu biểu, rồi lúc rưng rưng tự hào khi thấy đoạn video đề cử của cá nhân mình. Nhưng hình ảnh xúc cảm nhất của Ronaldo ngày hôm qua chính là lúc cái tên Lionel Messi được xướng lên bởi Fabio Cannavaro. Anh chết lặng và rơi vào nỗi buồn sâu thẳm.
Chính xác thì không ai biết Ronaldo cảm giác thế nào. Cũng chẳng ai biết Ronaldo sẽ phản ứng ra sao nếu anh là người giành chiến thắng. Chỉ biết, trong ánh mắt có phần tuyệt vọng và bối rối đó, Ronaldo đã cho thấy anh từng đặt cược cuộc đời của mình vào hai chữ "Số Phận", nhưng rồi cuối cùng quyết định đứng lên chống lại nó.
Để có được các danh hiệu tập thể, Ronaldo đã hi sinh nhiệm vụ tập trung ghi bàn bằng cách rời xa vòng cấm để phục vụ chiến thuật. Đội bóng của anh đã lật đổ một Barcelona mạnh nhất trong lịch sử để lên ngôi tại La Liga với một số điểm kỉ lục. Hàng chục bàn thắng của anh bây giờ chỉ có một ý nghĩa duy nhất: giành danh hiệu cho đội bóng mà anh đầu quân.
Anh biết, ghi hàng trăm bàn thắng với mục đích là xô đổ các kỉ lục là điều vô nghĩa. Chẳng phải người ta sẽ trao quả bóng vàng cho một cầu thủ xuất sắc của một tập thể mạnh nhất sao? Anh tin vào điều đó và anh tin rằng mình sẽ làm được điều đó. Anh thách thức số phận, làm tất cả để góp phần vào thành tích trắng tay của đội bóng đối phương và nghĩ rằng mình sẽ là người chiến thắng...
Thật ra, Ronaldo đã không thể chiến thắng số phận. Những chiếc phiếu ghi tên các ứng cử viên gửi về cho cánh phóng viên, nhà báo, nhà chuyên môn, đại diện đội tuyển quốc gia và huấn luyện viên thuộc FIFA hoàn toàn không có các tiêu chí như ghi bàn hay danh hiệu tập thể. Nó dựa vào cảm tình của những nhà chuyên môn và chỉ có Chúa mới biết tình cảm hay lí trí đã khiến họ điền vào lá phiếu cái tên mà mình cảm thấy ưng ý nhất.
Những nhà chuyên môn ngày càng làm cho danh hiệu cá nhân cao quý nhất làng bóng đá thế giới trở nên kém thuyết phục. So với sự cạnh tranh và lòng công tâm của những người đi trước, những người làm chuyên môn lúc này đang trở nên rất bình thường bởi sự ảnh hưởng của tâm lý đám đông, một hội chứng "phát cuồng" hoặc "gây nghiện" đáng tiếc. Họ quá ám ảnh với sự hoàn hảo và lối mòn của hình tượng, để rồi nhắm mắt đưa tay chiều theo đám đông dù cho đó không phải là quyết định từ trái tim và khối óc của họ.
"Cuộc sống vốn không công bằng, hãy làm quen với điều đó."
Hoàng Thái
Mã:
http://www.goal.com/vn/news/4900/th%E1%BA%BF-gi%E1%BB%9Bi/2013/01/08/3656772/cristiano-ronaldo-ng%C6%B0%E1%BB%9Di-thay-%C4%91%E1%BB%95i-s%E1%BB%91-ph%E1%BA%ADn