Tháng 10/2015, FCBVN đã tổ chức một chuyến "về quê" với các hoạt động chính: Gặp gỡ người quản lý bộ phận Penya của CLB, thăm sân Camp Nou, xem 1 buổi đấu tập, 1 trận đấu của FC Barcelona, giao lưu với Penya lớn nhất thành phố Barcelona và thăm trụ sở báo Sport.
Sáu ngày “về quê” đó, chưa thể khẳng định rằng mình đã đi hết, hiểu hết thành phố này. Nhưng tất cả những nơi tôi đi qua, những điều đã thấy, những việc đã làm đều đáng nhớ. Chúng đi thẳng vào trái tim, trí nhớ của tôi, như một giọt nước thấm vào lòng đất.
Tuyên bố lý do, giới thiệu đại biểu và quá trình xin Visa tại Sứ quán Tây Ban Nha ở đây:
Ngày thứ nhất
Thật ra thì anh Hải quan châu Âu đầu tiên có vinh dự đóng dấu nhập cảnh cho cả hội ngồi ở CDG cơ chứ không phải ở El Prat. 7h sáng đáp, tầm 9h xong xuôi thủ tục và kéo nhau sang ga 2D để nối chuyến. Lúc này mới bắt đầu hồi hộp. Chuyến bay xuất phát lúc 14:30, thứ Tư, 14/10/2015, tim chúng tôi bắt đầu đập rộn ràng khi nhìn lên bảng chờ, dòng Barcelona hiện lên. Duy chỉ mảnh đất này làm chúng tôi nhớ mong hồi hộp như thế.
Sau bao nhiêu năm mong ước, chỉ còn 2 tiếng nữa là được đặt chân xuống mảnh đất thương yêu ấy rồi.
Hành trình đó kéo dài 1h45 phút. Tôi ngủ được một lát, rồi loay hoay nhìn ra ngoài. À mây trắng, thế thì ở quê mình cũng đang nắng và có mây.
Những hình ảnh đầu tiên của cảng, của các khu công nghiệp, của bãi biển Barcelona hiện rõ dần dưới cánh máy bay. Cơ trưởng hôm đó, không nhìn cũng biết đẹp giai, vì người đâu mà landing đến là êm ái.
Giây phút đầu tiên trên mảnh đất Barcelona của tôi, dịu dàng quá dịu dàng không chịu nổi như thế!
Chà. Barcelona đây rồi!!!
Tàu bay đỗ ở nhà ga 2B El Prat.Khi lôi được hết hành lý ra ngoài, thứ đầu tiên chúng tôi nhìn thấy là tấm pano này trong nhà chờ. Thế là để hết đồ đạc đấy, lăn xả vào chụp ảnh. Đúng là quê mình đây thật rồi, mảnh đất của mình đây thật rồi.
Thời tiết ở Barcelona phải nói là tuyệt đối dễ chịu, nhất là trong buổi chiều thu tháng mười như thế. Nắng hanh vàng, thoáng mây và gió hiu hiu. Chúng tôi líu ríu kéo đồ sang bến tram để mua vé. Giao thông công cộng ở Barcelona rất tiện lợi (nói chung thì với tôi cái gì ở Barcelona cũng là số 1, đến cả thằng thó của chúng tôi 500 Eur ngày hôm sau cũng vẫn dễ thương).
Mỗi đứa mua 1 vé đi các phương tiện giao thông, đâu như 9,9 Euro đi được 10 lượt, bất kể tàu điện hay bus hay tram. Gía rẻ hơn tôi e ngại ban đầu. Từ sân bay, chúng tôi bắt tram về thành phố. Phải đổi tàu đâu như 2 lượt nữa, mất tổng cộng 2 tiếng mới về đến nhà.
Thực ra khoảng cách không xa đến thế, nhưng giây phút đầu tiên, bỡ ngỡ chuyện tàu chuyến, hành lý lại quá lỉnh kỉnh, cộng thêm đổi tàu ở bến Universitat phải đi qua hành lang rộng đến cả km nên 6h30 tối chúng tôi mới ngoi lên bến Paralell, đi bộ thêm nửa tiếng nữa (hôm sau mới nhận ra là, đi quá 1 trạm nữa đến Poble Sec thì đến phố nhà luôn).
Chúng tôi thuê cái nhà số 54 phố Molers cho 10 người ở, nhưng lúc đỉnh cao số người ngủ lên đến 13 )). Sau khi dọn đồ, một bộ phận ham chơi kéo nhau đi khám phá Barcelona ban đêm ngay.
Buổi tối, thời tiết khá lạnh, khoảng 14 – 17 độ. Chúng tôi lên La Ramblas, và trong ánh đèn vàng kiêu kỳ, thực sự ngưỡng mộ sự phóng khoáng, nghệ thuật, đôi chút vừa bất an vừa bất cần của thành phố này. Dọc 2 bên phố đi bộ lừng danh ấy là hai hàng dẻ gai bắt đầu trút lá chào thu. Dưới tán cây là những block nhà 5 tầng đều nhau chằn chặn, với những khách sạn, cửa hàng cửa hiệu san sát. Trong lòng đường là các sạp bán đồ lưu niệm, mọi thứ liên quan đến thành phố này. Một lát là lại đến các đài phun nước, tượng đài với những người yêu nhau ngồi tâm tình. Kiến trúc Barcelona quá đẹp, quá duy mỹ, cuộc sống quá rộn ràng.
Và niềm hạnh phúc vô bờ là, khắp thành phố này, đâu đâu cũng liên quan đến FC Barcelona. Mọi cửa hàng cửa hiệu, mọi khách du lịch, đến cả cái cột đèn cũng thuộc về đội bóng.
Chúng tôi về nhà khá sớm, khoảng 10h tối, và quyết định đi ngủ, đón chờ Barcelona ngày thứ 2.
Sáu ngày “về quê” đó, chưa thể khẳng định rằng mình đã đi hết, hiểu hết thành phố này. Nhưng tất cả những nơi tôi đi qua, những điều đã thấy, những việc đã làm đều đáng nhớ. Chúng đi thẳng vào trái tim, trí nhớ của tôi, như một giọt nước thấm vào lòng đất.
Tuyên bố lý do, giới thiệu đại biểu và quá trình xin Visa tại Sứ quán Tây Ban Nha ở đây:
Ngày thứ nhất
Thật ra thì anh Hải quan châu Âu đầu tiên có vinh dự đóng dấu nhập cảnh cho cả hội ngồi ở CDG cơ chứ không phải ở El Prat. 7h sáng đáp, tầm 9h xong xuôi thủ tục và kéo nhau sang ga 2D để nối chuyến. Lúc này mới bắt đầu hồi hộp. Chuyến bay xuất phát lúc 14:30, thứ Tư, 14/10/2015, tim chúng tôi bắt đầu đập rộn ràng khi nhìn lên bảng chờ, dòng Barcelona hiện lên. Duy chỉ mảnh đất này làm chúng tôi nhớ mong hồi hộp như thế.
Sau bao nhiêu năm mong ước, chỉ còn 2 tiếng nữa là được đặt chân xuống mảnh đất thương yêu ấy rồi.
Hành trình đó kéo dài 1h45 phút. Tôi ngủ được một lát, rồi loay hoay nhìn ra ngoài. À mây trắng, thế thì ở quê mình cũng đang nắng và có mây.
Những hình ảnh đầu tiên của cảng, của các khu công nghiệp, của bãi biển Barcelona hiện rõ dần dưới cánh máy bay. Cơ trưởng hôm đó, không nhìn cũng biết đẹp giai, vì người đâu mà landing đến là êm ái.
Giây phút đầu tiên trên mảnh đất Barcelona của tôi, dịu dàng quá dịu dàng không chịu nổi như thế!
Chà. Barcelona đây rồi!!!
Tàu bay đỗ ở nhà ga 2B El Prat.Khi lôi được hết hành lý ra ngoài, thứ đầu tiên chúng tôi nhìn thấy là tấm pano này trong nhà chờ. Thế là để hết đồ đạc đấy, lăn xả vào chụp ảnh. Đúng là quê mình đây thật rồi, mảnh đất của mình đây thật rồi.
Thời tiết ở Barcelona phải nói là tuyệt đối dễ chịu, nhất là trong buổi chiều thu tháng mười như thế. Nắng hanh vàng, thoáng mây và gió hiu hiu. Chúng tôi líu ríu kéo đồ sang bến tram để mua vé. Giao thông công cộng ở Barcelona rất tiện lợi (nói chung thì với tôi cái gì ở Barcelona cũng là số 1, đến cả thằng thó của chúng tôi 500 Eur ngày hôm sau cũng vẫn dễ thương).
Mỗi đứa mua 1 vé đi các phương tiện giao thông, đâu như 9,9 Euro đi được 10 lượt, bất kể tàu điện hay bus hay tram. Gía rẻ hơn tôi e ngại ban đầu. Từ sân bay, chúng tôi bắt tram về thành phố. Phải đổi tàu đâu như 2 lượt nữa, mất tổng cộng 2 tiếng mới về đến nhà.
Thực ra khoảng cách không xa đến thế, nhưng giây phút đầu tiên, bỡ ngỡ chuyện tàu chuyến, hành lý lại quá lỉnh kỉnh, cộng thêm đổi tàu ở bến Universitat phải đi qua hành lang rộng đến cả km nên 6h30 tối chúng tôi mới ngoi lên bến Paralell, đi bộ thêm nửa tiếng nữa (hôm sau mới nhận ra là, đi quá 1 trạm nữa đến Poble Sec thì đến phố nhà luôn).
Chúng tôi thuê cái nhà số 54 phố Molers cho 10 người ở, nhưng lúc đỉnh cao số người ngủ lên đến 13 )). Sau khi dọn đồ, một bộ phận ham chơi kéo nhau đi khám phá Barcelona ban đêm ngay.
Buổi tối, thời tiết khá lạnh, khoảng 14 – 17 độ. Chúng tôi lên La Ramblas, và trong ánh đèn vàng kiêu kỳ, thực sự ngưỡng mộ sự phóng khoáng, nghệ thuật, đôi chút vừa bất an vừa bất cần của thành phố này. Dọc 2 bên phố đi bộ lừng danh ấy là hai hàng dẻ gai bắt đầu trút lá chào thu. Dưới tán cây là những block nhà 5 tầng đều nhau chằn chặn, với những khách sạn, cửa hàng cửa hiệu san sát. Trong lòng đường là các sạp bán đồ lưu niệm, mọi thứ liên quan đến thành phố này. Một lát là lại đến các đài phun nước, tượng đài với những người yêu nhau ngồi tâm tình. Kiến trúc Barcelona quá đẹp, quá duy mỹ, cuộc sống quá rộn ràng.
Và niềm hạnh phúc vô bờ là, khắp thành phố này, đâu đâu cũng liên quan đến FC Barcelona. Mọi cửa hàng cửa hiệu, mọi khách du lịch, đến cả cái cột đèn cũng thuộc về đội bóng.
Chúng tôi về nhà khá sớm, khoảng 10h tối, và quyết định đi ngủ, đón chờ Barcelona ngày thứ 2.