ROSELL CHỈ LÀ MỘT NẠN NHÂN CỦA CHIẾN DỊCH CHỐNG LẠI BARÇA
Sức mạnh của Barça vẫn đang tiếp tục được thử nghiệm trong mùa giải này với sự hội tụ của lợi ích và quyền lực thực sự trong mục đích chung của hội đồng quản trị hiện tại đã bị thổi lên bởi bầu không khí trước khi kết thúc nhiệm kỳ của mình vào năm 2016.
Từ Madrid thì chúng ta không cần phải nói tới, khi mà môi trường quyền lực của Real Madrid và chính Florentino đã kêu gọi và sẽ kêu gọi tất cả các nguồn lực trong tay mình để Real Madrid không bị thua bất cứ điều gì và nếu có thể, thì họ sẽ giành chiến thắng tất cả các trận đấu trước đối thủ lớn nhất của mình là Barça.
Nhưng đi xa hơn về sự đối đầu của lịch sử và bóng đá, họ đã “hỗ trợ” cho đối tác của “kẻ thù” là Jordi Cases và công tố viên của Tòa án quốc gia các yếu tố “cần và đủ” để “đóng góp” thêm vào sự bất ổn xã hội của câu lạc bộ và để có thể “trả thù” cho việc cựu chủ tịch Rosell đã ký hợp đồng với Neymar “trước” Madrid.
Chiến lược được bắt đầu với việc đề xuất sự chấp thuận đơn khiếu nại với rất ít cơ sở cho việc phạm tội được phân tích từ CLB như một động thái kỳ lạ, đặc biệt là họ làm điều đó mà không quy tội cho chính bị đơn - Sandro Rosell, và kéo dài những việc lặt vặt không cần thiết. Vì thế Rosell đã bị đặt vào một tình trạng bất lực hoàn toàn.
Hiện tại cần phải nói thêm là, trong giai đoạn thứ hai này thì tội danh mà Rosell bị cáo buộc điều tra đã bị quên lãng. Tại sao chứ? Một lý do đơn giản là thông qua chính Rosell, nó đã tạo ra một sự “nghi ngờ” và là một đòn hiệu quả tấn công vào sự ổn định vốn có trong lĩnh vực xã hội và thể thao của Barça.
Nếu đây không phải là lần đầu tiên thì đã có rất ít các tiền lệ mà các công tố viên lại đi đầu trong lĩnh vực thuế khóa này mà không cần Bộ thuế vụ phải đặt lên bàn của Bộ thông tin các bằng chứng của họ để chứng minh về hành động tư pháp. Tất cả có một chút không rõ ràng.
Những “nổ lực” từ phía Madrid đã được “đền đáp” bằng sự nghi ngờ ngày càng lớn của Jordi Cases và ngẫu nhiên họ đã trở thành một đồng minh của Madrid để chống lại mọi thứ từ Barça, dĩ nhiên kể từ khi nhậm chức thì chủ tịch Rosell cũng nằm trong mục tiêu của họ.
Sự quấy rối từ phía báo chí và các vấn đề tư pháp đã hoàn thành “nhiệm vụ” của nó khoảng một tháng trước để tạo ra “một kiểu nghi ngờ bình thường” đến tòa án quốc gia và dành cho chàng trai người Brasil.
Có lẽ vì điều đó, vào đêm trước cuộc trưng cầu ý kiến về sân vận đồng mới, Rosell đã nhận thấy một âm mưu dàn xếp rất lớn, dù có tự phát hay không, nó còn có sự tham gia của các laportistas, cruyffistas, guardiolistas và sorianistas mà họ đã sẵn sàng dành cho Rosell và hội đồng quản trị của ông một đòn quyết định.
Điều mà không ai nghĩ tới chính là việc từ chức của Rosell vì lý do cá nhân và gia đình. Kế hoạch lãng tránh này đã tạo ra hiệu quả đáng kể tại Barcelona. Khi mà những lời phát biểu của người thay thế ông là Josep Maria Bartomeu có thể làm “thoải mái và gây mê” với những cam kết bảo vệ cho những lợi ích của Barça thì với một chiến lược ít hiếu chiến khi đối đầu với những đối thủ lớn của đội bóng thì Rosell đã giành chiến thắng.
Hành động của Rosell đã phát huy tác dụng hoặc ít nhất là vô hiệu hóa sự căng thẳng tại môi trường địa phương và dọn đường cho việc tổ chức một cuộc trưng cầu ý kiến trong sạch mà trong đó chỉ bàn về dự án Camp Nou và Espai Barça.
Tuy nhiên, tại Madrid sư yên ả và chiến thắng tại Etihad rõ ràng không phải là một kịch bản tốt và Rosell hiện tại đã không còn là mục tiêu của họ vì ông đã bị loại khỏi cuộc chơi.