Lẽ ra anh không nên cười khi rời khỏi Barcelona.
Lẽ ra tôi đã đăng bức ảnh đấy lên nhưng chạnh lòng nên tôi không làm việc đó. Milan hào nhoáng lắm, thời trang lắm nhưng nhạt nhẽo. Milan sôi động và giàu thật nhưng không sâu lắng đâu Ronnie.
Vậy là sau 5 năm gắn bó và thành danh rực rỡ với Barca, anh đã đặt bút ký tên mình lên bản hợp đồng đó đồng nghĩa với việc anh đã chính thức viết lời chia tay với các culé. Xin lỗi anh vì culé có thể là những người thiếu kiên nhẫn nhất thế giới, xin lỗi anh vì có những người la ó anh ngoài phi trường nhưng tôi dám chắc với anh họ yêu anh nhiều hơn anh tưởng. Thành công của anh là mơ ước của mọi cầu thủ và có được anh trong đội hình là mơ ước của tất cả các ông bầu. Anh sung sướng nở nụ cười đã khá lâu sân Camp Nou không thấy, chỉ tiếc là nụ cười đó để chia tay Barca. Nhớ khi xưa cùng Barca chinh phạt trời âu, làm điên đảo các đội bóng thì ai cũng nhớ nụ cười trẻ thơ và đôi chân ma thuật của anh. Thời gian đã khiến nụ cười đó tắt, cũng coi như là tuổi thơ của anh đã qua đi hay những kỷ niệm đẹp nhất đã không còn. Hãy coi như là anh đã lớn, chúng tôi không thể ru anh mãi như đứa trẻ và chúng tôi cũng chấp nhận sự ra đi này như điều tất yếu cho tương lai. 94 bàn thắng anh ghi và hàng trăm đường chuyền dọn cỗ sẽ là kỷ niệm đẹp nhiều năm tới chúng tôi vẫn ngồi nói với nhau bên ly cafe. Hình ảnh anh và nụ cười đó đã được đúc thành tượng tượng và tên anh sẽ được chúng tôi lưu vào nơi trang trọng nhất dành cho những cầu thủ vĩ đại của Barca....Nhiều, nhiều thứ khác nữa chỉ để ghi nhớ đến anh thôi.
Thật là tội lỗi thay cho ông trùm Berlusconi khi ép giá Ronnie thấp đến vậy. Ông sẽ phải hối hận khi mua chứ không phải Laporta hối hận khi bán. Ronnie chỉ đá khi có niềm vui và bên cạnh anh có những đồng đội xuất sắc hiểu ý anh. Ở AC có quá nhiều thủ lĩnh và thế lực, tôi tin Ronnie khó có thể có lại nụ cười khi đá bóng cho đội của ông. Tôi tin và cầu mong như thế!
Tạm biệt Ronnie, chúc anh may mắn. Chúng tôi sẽ nhớ đến anh, chỉ mong anh đừng cười khi chia tay. Thế là mãn nguyện lắm rồi.