Hơn một năm về trước một người con trẻ tuổi và tràn đầy nhiệt huyết xứ Catalan xuất hiện trước công chúng với tư cách là HLV của một đội bóng vĩ đại - Barcelona. Anh đã từng là huyền thoại ở CLB khi còn là cầu thủ, nhưng người ta đã phản đối hoặc đưa ra những ánh nhìn nghi ngại về quyết định của ngài chủ tịch Laporta, đưa anh trở thành HLV đội bóng với vốn kinh nghiệm chỉ là một nửa mùa giải huấn luyện đội B. Nhưng đến lúc này tất cả thế giới đều đã phải thừa nhận anh là HLV xuất sắc nhất năm 2009, và là HLV thành công nhất trong lịch sử Barcelona. Anh chính là Josep “Pep” Guardiola!
Mặc cho những cái cười nhếch mép hoặc những cái nhìn thiếu thiện cảm về mình, anh cứ lầm lũi làm việc và làm việc. Anh để ý, chăm sóc, chuẩn bị cho các cầu thủ của mình từ những điều tưởng như nhỏ nhặt nhất. Khi các cầu thủ đã trở về nhà sau buổi tập, chỉ còn mình Pep ở lại với những băng hình về đối thủ sắp tới. Anh nghiên cứu những điểm mạnh, điểm yếu của đối phương và chỉ cho các cầu thủ của mình cách tiếp cận trận đấu một cách dễ dàng và hiệu quả nhất.
Như những người Catalan đích thực khác, anh nói nhiều và làm cũng rất nhiều . Anh nói trong các buổi tập, anh nói trong các buổi họp báo và anh nói trong cả trận đấu. Và người ta đã phải nhìn nhận anh không chỉ là một nhà sư phạm thiên tài, mà còn là nhà hùng biện bậc thầy. Anh không ra lệnh cho các cầu thủ, mà anh giải thích cho họ. Anh biết phát huy những điểm mạnh nhất ở cầu thủ của mình và anh khuyến khích họ. Barca của những năm 90 thế kỉ trước, ở thời đại của anh, đã luôn chơi thứ bóng đá tốc độ và kĩ thuật, tấn công tổng lực. Và anh truyền lại cho họ cách chơi ấy, nhưng nó đã được nâng lên ở một tầm cao mới! Tất cả đã được thừa nhận bằng những kết quả thuyết phục nhất. Barcelona dưới quyền chỉ đạo của anh đã vô địch ở tất cả các cúp mà mình tham dự. Họ không chỉ giành chiến thắng, mà còn chiến thắng rất thuyết phục bằng cả sự áp đặt về lối chơi lẫn cách biệt về tỉ số. Tất cả những thành công trên đều gợi cho người ta một mối liên hệ, đó chính là HLV thiên tài có cái tên Guardiola!
Pep còn là một người rất quyết đoán. Khi anh đưa ra ý tưởng đổi Eto’o- một huyền thoại sống của Barca để lấy về Ibra thì gần như anh đã nhận được sự phản đối hết sức mãnh liệt từ phía ban lãnh đạo cũng như cổ động viên. Nhưng như một người đàn ông đích thực, anh dám làm và dám chịu với quyết định của mình. Những gì diễn ra cho đến thời điểm này đã khiến cho tài năng của Pep được thừa nhận một lần nữa – khả năng nhìn người. Thực tế thì Ibra không chỉ đóng góp rất nhiều bàn thắng cho Barca mùa giải này, mà anh còn khiến lối chơi của Barca trở nên vô cùng đa dạng. Pep đã nhận ra để nối tiếp những thành công ở mùa bóng trước thì đội bóng cần thay đổi. Và Ibra chính là tâm điểm của sự thay đổi đó. Barca vẫn tấn công đa dạng từ tất cả các phía: chính giữa, từ 2 cánh, và nay được bổ sung thêm từ trên không. Những bàn thắng, những đường chuyền thành bàn và sự đóng góp tuyệt vời vào lối chơi chung của Barca đã chứng minh một điều là Pep đã đúng!
Nếu một khi đích thân huyền thoại của CLB ở cả cương vị cầu thủ lẫn HLV là thánh Johan đã thừa nhận: “Pep là sự lựa chọn lí tưởng nhất cho Barca, thậm chí là trong vòng 10 năm tới” thì chúng ta hãy tin đó là sự thật. Pep đã chọn một thứ bóng đá Sexy đầy lôi cuốn, điều tưởng như có rất ít đất để tồn tại trong cái thời đại thời đại bóng đá thực dụng ngày nay, thì đó là một điểu hết sức đáng quý và trân trọng.
Về một khía cạnh nào đó người xem có thể thấy Pep hiếm khi có sự thay đổi đột biến khi đội bóng gặp bế tắc ở mùa bóng trước. Nhưng có vẻ cái nhìn ấy đang dần phải thay đổi vào mùa bóng này. Tất cả đều ngạc nhiên khi ông cho Ibra ngồi dự bị suốt cả hiệp 1 trong trận cầu siêu kinh điển với Real. Nhưng khi Ibra vào sân và ghi bàn ở ngay những phút đầu mới vào sân thì tất cả đã hiểu là vì sao. Hay cái cách ông sử dụng Pedro, một cầu thủ tưởng không thể lớn, nhưng dưới bàn tay của ông thì Pedro đã đóng góp cực lớn, thậm chí là lớn nhất vào 3 chiếc cúp ở mùa giải này của Barca. Một Messi khi cần cũng có thể chỉ xuất hiện ở băng ghế dự bị và sẵn sàng là nhân tố đột biến trong một số trận đấu cần thiết (Trận bán kết gặp Atlante là một ví dụ).
CAN 2010 sắp đến, Barca sẽ mất 2 trụ cột ở vị trí tiền vệ phòng ngự là Keita và Toure. Nhưng chúng ta hãy đặt niềm tin vào cách dụng người của Pep. Hãy nhớ lại khi gặp Chelsea ở bán kết và MU ở trận chung kết Champions League mùa trước. Trước một Chelsea rất mạnh tấn công trung lộ, Barca đã khuyết 2 cầu thủ quan trọng nhất ở vị trí trung vệ, nhưng Pep đã ứng phó tốt như thế nào. Còn trước một MU – một bậc thầy về tấn công từ hai cánh – Pep đã đẩy Puyol ra cánh phải, sử dụng một Sylvinho già cỗi, một Toure đá trung vệ, một vị trí không quen thuộc với anh. Và kết quả thế nào thì tất cả đã rõ. Một Sylvinho được coi là già cỗi đã bắt chết Ronaldo, một Puyol tích cực lên tham gia tấn công cánh phải, hợp với Messi làm người ta quên đi một Alves, hậu vệ cánh phải được coi là xuất sắc nhất thế giới ở vị trí của mình.
Triết lí của Pep truyền đạt cho các cầu thủ là: “Một khi đồng đội có bóng thì phải có ít nhất 2 cầu thủ chạy chỗ để sẵn sàng nhận bóng. Bóng phải chạy theo chân các cầu thủ chứ không phải các cầu thủ chạy theo trái bóng!”. Và đội bóng ấy luôn phải là một tập thể đúng nghĩa. Có thể có những cầu thủ cá tính như Eto’o trước đây, hoặc Ibra và Alves hiện nay. Nhưng tuyệt nhiên không có những chuyện ầm ĩ, không có những cái tôi quá lớn và những scandal trong đội bóng này. Ông là một HLV rất nghiêm khắc trong kỉ luật đội bóng, nhưng khi cần ông cũng có thể là bạn của các cầu thủ. Đối với ông Barca chính là ngôi nhà của mình cũng như của tất cả các cầu thủ. Chính vì vậy mà khi nói về việc mua Fabregas, ông không nói từ “chuyển nhượng”, mà ông dùng từ “đưa Cecs trở về nhà”. Khi liên kết tất cả các sự việc với nhau, người ta sẽ phải đặt ra câu hỏi: “Đội bóng ấy lấy động lực ở đâu khi giành nhiều chiến thắng và những thành công liên tiếp như vậy?”. Và chỉ có một con người biết chính xác nhất câu trả lời!
[ame="[MEDIA=youtube]ZYJv8KwTYi0[/MEDIA]"]
Tất cả vui mừng, còn Pep lặng lẽ khóc một mình. Giọt nước mắt Hạnh phúc đã lăn trên đôi gò má của ông. Và với những người chứng kiến từng bước đi của đội bóng thì không khó hiểu điều này. Giọt lệ hiếm khi thấy ở những người đàn ông, nhưng lần này là ở một con người với trái tim dũng cảm. Có thể bạn cho rằng để đạt được những thành công như hiện nay thì Barca và Pep đã có những may mắn song hành. Có thể đúng! Nhưng khi đạt được sự thành công ấy mà vẫn luôn khiêm tốn thì chỉ có một, ông là Pep Guardiola!!!
Dàn nhạc do Pep dày công chỉ huy đã hoàn thành xuất sắc tất cả những bản nhạc mà anh đã soạn sẵn. Những bản nhạc đó có lúc trầm, lúc bổng, nhưng luôn khiến người nghe phải ngây ngất. Đối với những cổ động viên cuồng nhiệt của Blaugrana thì Pep chính là ông già Noel mang quà đến cho họ.
Pep yêu con người xứ Catalan, và ông trưởng thành cùng với Barca! Vì vậy hãy tin rằng Pep sẽ còn ở lại với đội bóng lâu dài, bở sứ mệnh đem lại niềm vui cho các cules của ông chưa hết, chừng nào người ta còn đặt niềm tin vào ông!!!
P/S: Bạn của tôi ơi, hãy nghe cùng tôi bài hát Viva La Vida của ban nhạc Coldplay dưới đây, để chúng ta cùng trải qua những cung bậc cảm xúc cùng với Pep và đội bóng của ông trong suốt những thành công vừa qua!
[video=youtube;1GV2ECy2Zso]
PEP G-O-D-IOLA: Người truyền giáo (PHẦN II)
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: