@ a B1:Batigol em thấy dứt điểm không hề tinh tế,nói thẳng là hay sút căng,mạnh và nhiều khi hơi bừa,nhiều khi nhắm mắt mũi mà sút thật mạnh.Điểm mạnh còn lại anh nói thì chuẩn,và đó cũng chính là những điều làm nên đẳng cấp của anh,nói toàn diện thì hoàn toàn sai,vì em nghĩ chính sự không toàn diện này giúp những kĩ năng nổi bật kia của anh trở nên suất sắc hơn hẳn,điều đó tạo nên thương hiệu Batigol.
Trước đọc được bài báo viết về anh sau khi giải nghệ,thấy anh noi:"... Trong trận đấu tôi có thể thua hậu vệ đối phương 99 lần,nhưng chỉ cần 1 lần thành công,tôi sẽ ghi bàn..." .Vấn đề đó thuộc về tính cách của anh,một mẫu tiện đạo chiến binh thực sự với khát khao săn bàn không bao giờ nản chí cho dù thất bại,rất ngang tàng xứng danh Vua sư tử(bởi bộ dạng),thế nên sau bàn thắng,nhớ nhất cái cảnh anh chạy ra cầm cột cờ ở góc sân,chống nạnh ưỡn mình lên đầy kiêu hãnh.Ôi Batigol.
Nói toàn diện thời Batigol thì Crespo toàn diện hơn nhiều,nhưng tiếc cho Crespo là anh cũng nhuTrezeguet của Pháp,đó là họ quá toàn diện nên nhiều khi không biết khả năng nổi trội của mình là gì cả,khiến họ mất hẳn đi sự độc đáo riêng của từng Tiền đạo,trong khi thời đó coi đá bóng,10 Tiền đạo giỏi là 10 sự độc đáo khác nhau.
Có lẽ họ sinh hơi nhầm thời,vì cho đến bây giờ,khi xế bóng rồi thì bóng đá TG lại triệt tiêu dần đi cá tính của các Tiền đạo số 9 điển hình,thay vào đó lại cần những con người có phẩm chất của chính họ thời đỉnh cao.Nó là số phận.