[Nhật ký] Vykunkun

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
21h45 ngày 24/2:

Mới nhận thêm một tin từ bạn. Tin nhắn đó làm mình vui phát khóc. Gần 1 tháng rồi, tưởng chừng mọi thứ đã khép lại nay tự nhiên được nhem nhóm. Vui vì có thể mọi thứ dù biết chỉ là kỉ niệm đẹp, nhưng xin đừng để quên lãng, vùi lấp nó. Tớ vẫn thấy nhớ bạn lắm!;)
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
Những tình yêu bế tắc, biết làm sao để có đường ra?
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
7.3
Ý tưởng về việc viết thư đều được bạn bè tán đồng nhưng mình bắt đầu lo lắng. Không biết thời buổi này, mấy bạn trẻ chịu ngồi cặm cụi viết thư tay hỏi han người khác?. Muốn các thành viên "Bóng đá và Cộng đồng" tiên phong trong hoạt động này. Có dấn thân thì mới "nước chảy đá mòn", phải ko?
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
Ngày 12.3
Bảo về nhà rồi. Tuần sau, mình liên hệ lại trường cũ của Bảo để quay lại trường giao lưu một lần nữa. Có điều gì đó như là ý trời. Buổi giao lưu sẽ diễn ra trong cuối tháng 3 hoặc đầu tháng 4, sau đúng một năm. Mọi thứ đã xuất phát từ Bảo. Hi vọng rồi cũng từ Bảo, những ước mơ của các tình nguyện viên xoa dịu bớt phần nào nỗi đau bệnh tật của các bệnh nhân ung thư. Hi vọng Bảo, mọi người tiếp thêm sức mạnh cho công việc vừa có thể dễ, vừa rất khó này...
 
Sửa lần cuối:

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
Đêm qua mình ko ngủ được. Đến giờ, đầu mình vẫn lởn vởn câu hỏi đó. Câu hỏi mình đã tự hỏi hàng ngàn lần, quên đi hàng ngàn lần: Phải ổn định cs trước, lo cho mình ổn định trước mới nghĩ đến việc lo được cho người khác? Ôm đồm nhiều thứ chỉ tổ làm nửa vời hoặc như muối bỏ bể?...Nhiều người nhắc lại điều mình nghĩ với mình. Ítra, nó đã được đề cập đến nhiều lần trong những tuần qua. Rồi nhiều người quay đi. Nhiều người sẽ bỏ đi. Nhiều người sẽ ko cùng thực hiện. Ko trách được họ. Ko trách được cuộc sống có quá nhiều mắc mứu với điều này, điều kia...Chợt biết được tham-sân-si của cuộc đời còn lâu mới dứt ra được. Làm sao để thấy được lẽ vô thường của cuộc đời đây, tôi ơi?
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
16.3

Hôm nay ra đến cổng, anh bảo vệ gọi lại đưa 2 lá thư. Về nhà mở ra là thư chương trình " Kết nối trái tim", chương trình sắp tới cùng em Bảo làm. Nhận thư, mình thấy vui lắm. Hôm nay cũng đã alo cho trường, cho truyền hình Tây Ninh để cuối tháng này xuống trường làm chương trình mở đầu hoạt động viết thư tay ở Tây Ninh. Rồi sẽ mở rộng đến các trường phổ thông. Mong muốn làm sao để các em học sinh biết chia sẻ với người khác, biết nhìn lại cuộc sống của chính mình để làm nhiều điều cho người khác...có quá to tát không?. Điều trước mắt, mình chỉ còn khoảng 1 tuần để lo xe cho CLB, lo kịch bản chưong trình, tìm mạnh thường quân lo xe lăn cho Bảo...không biết có kịp ko? Có đủ kinh phí ko?. Dạo này lại có nhiều việc dồn dập về. Một cơ hội làm việc mới bên cạnh công việc chính vẫn cứ ồn ã, ko biết mình có xoay xở mọi thứ được không nữa. Những lá thư kia đến rất kịp lúc như một lời chia sẻ ấm áp cho mình. Đầu mình vẫn cứ tự nhủ: Chẳng có việc gì khó, chỉ sợ mình ko làm mà thôi.
 
Sửa lần cuối:

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
@ Lacorriente: Đi dạy cũng dzui lắm! Chúc thành công nhé!
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
19.3
Trưa hôm qua, Tử Dạ và bé Liên đi tiền trạm ở Tây Ninh và ghé nhà Bảo. Ra về, cả hai đều buồn rười rượi. Mới một tuần xuất viện, Bảo đã rất thê thảm. Bảo nói với mình e ko thể viết được nữa vì cánh tay của e đã tê dại và bắt đầu không còn cảm giác. Xót xa quá! 29.3 sẽ xuống trường Nguyễn Trãi, trường cấp 3 của Bảo để phát động phong trào. Còn đến hơn 10 ngày, tình hình em sẽ thế nào?. Ko biết mình cầu mong Thượng Đế đưa em về để em ko đau đớn hay sẽ để em ở lại?; ko muốn thấy tình cảnh em lúc này; ko muốn làm gì hay sẽ làm thật nhanh? ko biết mình là kẻ vô tâm hay là người biết nghĩ cho người khác? ko biết mình có can đảm đối diện với mọi thứ? ko biết mình có thể can thiệp những điều tương tự ko? ko biết làm sao để nỗi ám ảnh về cái chết ko đến với mình, với mọi người,chỉ mong mọi thứ đừng đến hoặc đừng qua đi. Lại một đêm ko ngủ được rồi.
 
Sửa lần cuối:

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
Những ngày này, mình bị quay như chong chóng giữa các việc sân chơi thử thách cuộc sống (báo MT đặc biệt), giao lưu trực tuyến tuyển sinh 2k10 và những việc bắt đầu như chưa bắt đầu đến mức ko có cuối tuần, ko có giấc ngủ ngon vì nằm ngủ cũng chỉ mơ đến bằng ấy thứ. Ko sợ một mình, chỉ sợ có rất nhiều mình nhưng ko cùng một ý tưởng. Sợ mình ko chiến đấu đến cùng. Sợ những cám giỗ từ vật chất để mình buông xuôi việc này. Khó khăn có làm nung nấu điều mình muốn làm ko?. Sao chưa bao giờ mình lại có cảm giác muốn chùn chân mỏi gối như lúc này. Trying on, tôi ơi!
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
24.3

Thời gian nhanh quá! Hôm nay đã là thứ 4 mà vẫn còn bao nhiêu thứ chưa xong. Sáng nay fai vít một bai gấp. Mình đã rất lo vì sợ trục trặc. Thế mà mọi thứ lại rất vui, rất thú vị. Kế hoạch hoạt động của CLB cũng tiến triển hơn làm mình thấy vui hơn. Hi vọng mọi thứ sẽ xuôi chèo mát mái cho đến ngày thứ 2, ngày 29.3, khi mọi thứ diễn ra...
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
Mình bắt đầu đuối rồi, làm sao đây?
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
Sáng nay, buổi giao lưu tại trường Nguyễn Trãi (Tây Ninh) tương đối tốt làm mình mừng lắm! Trưa về đến Sài Gòn và chạy vội đi làm trong tình trạng thái "đơ như trái bơ" vì ko ngủ được nhiều đêm nhưng sao mình lại có cảm giác mình đang đi như...bay, nhẹ thênh. Gánh nặng kéo dài hơn 1 tuần qua cũng tạm lắng. Trước mắt, làm sao để có thể nghĩ ý tưởng cho hành trình "Kết nối trái tim" được ổn, được nhân rộng, được các bạn trẻ quan tâm...Có như thế, Bảo cũng sẽ làm được điều gì đó ý nghĩa cho cuộc đời, dù cuộc đời thật bạc với em ấy.
Từ sáng đến giờ, mình vẫn lởn vởn trong đầu bài hát "Đề gió cuốn đi" của TCS...Mình chỉ muốn để gió đưa e Bảo về trời. Mình ko cam tâm nhìn em nằm đó chờ tử thần rước đi. Mình không muốn căn bệnh quái ác dày vò thân xác em. Mình chỉ muốn cho em hóa kiếp thành thiên thần. Mình muốn những thiên thần hộ mệnh cho con người bay xung quanh em. Và rồi, một ngày nào đó, em mỉm cười, nụ cười của người đã sống trọn vẹn cho cuộc đời của chính mình...
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
@trucvn1979:
Sorry vì nhìu chuyện, mình chỉ nghĩ, cuộc sống luôn trôi đi, anh phải quên những chuyện buồn để sống tích cực hơn. Mình khâm phục tình cảm sâu nặng của anh cho một người. Thế nhưng, khi anh quên đi, anh đang tạo ra "nghiệp" cho cô gái ấy, cho cô gái nhẹ lòng (dù cô có biết hay ko biết)...,bởi, chẳng ai yên ổn khi biết ai đó vì mình mà ôm nỗi đau, buồn phiền truyền kì...
Riêng về chuyện cống hiến, mình nghĩ, chẳng ai tự hào mình đã làm được điều này, điều nọ. Khi họ làm, họ chỉ nghĩ mình phải làm, lao đầu vào làm, dù làm ít, làm nhiều thì cũng làm...thì đã là đáng quí.Mình tin, tất cả những người vĩ đại, họ đều ko nghĩ điều họ làm là vĩ đại. Nếu anh thích, anh vẫn có thể bắt đầu cống hiến. Anh nhớ nhé, anh đang có công việc, bạn bè, gia đình...anh vẫn đang rất hạnh phúc so với ít nhất là 1 nửa loài người trên thế giới. Anh có thể mở rộng suy nghĩ, nghĩ về những điều mình muốn làm, tuổi 31, mình nghĩ,với một anh chàng thì vẫn ko có gì là đáng lo. Ít nhất, còn 9 năm để anh tìm đến thành công, đó là về mặt công việc. Còn những lĩnh vực khác: bạn bè, gia đình...đôi khi, chỉ 1,2 năm, anh cũng vẫn có thể tạo ra sự đột phá.Hãy tin vào chính mình, tin vào những trải nghiệm, thất bại của hôm qua để đi tiếp, anh nhé!:hump:
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
Mình nghĩ là mình sẽ vui với tất cả chuyện thị phi trên đời. Đừng sân si, đừng đấu tranh cho chuyện bất công ngàn đời ko thay đổi nữa, cuộc sống vốn dĩ là thế mà.:cry:.
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
Nhiều việc quá! Mình chẳng hứng thú với bất cứ công việc nào, với bát cứ điều gì, mình đang bị gì thế nhỉ?/ Năng lượng trong mình đang trốn đi đâu vậy?.
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
Vấn đề là ở đâu?
Vấn đề là mình ko buồn. Thà là vui hoặc là buồn, chứ ko có cảm xúc nào rõ rệt là điều ko tự nhiên lắm. Nghĩa là khi đó, những bài viết sẽ trở thành một món ăn nhạt nhẽo, vô thưởng vô phạt,có cũng được mà ko có cũng ko sao...Nhưng mình vẫn ko lo về cảm xúc đang tồn tại. Có lẽ vì mọi thứ đang nhìu quá khiến cái đầu biểu tình, chống lại mọi thế lực đen tối của cảm xúc, tình bạn, côg việc, tình yêu...Giá như mọi thứ đều có thể rõ ràng. Giá như mình ko là mình. Nhưng mình phải là mình thì mới được yêu thương, nhiều người đã nói như thế. Có phải mình có nhiều thứ mà mình vẫn cứ tìm những điều xa xôi? Có phải thuyết tương đối trong trường hợp mình đã đạt ngưỡng hạn định rồi ko?...Ôi, mình đang lẩn quẩn mất rồi! Và bi giờ thì mình phải đi ủng hộ Gạch Bông FC, tình yêu của mình. Câu hỏi này cứ đặt cục gạch để suy nghĩ sau nha. Thế nha!
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
4h45:

3h40, Tử Dạ điện thoại: "Bảo mất rồi chị à!". Dù biết là điều đó sẽ xảy ra, mình vẫn thấy hẫng. Chiều qua, nếu ko đi Tây Ninh, mình sẽ giận mình vì ko được nhìn mặt Bảo, giận vì ko để phút hiếm hoi Bảo tỉnh, Bảo mở mắt biết có mình thăm em. Ngủ ngoan em nhé. Mọi mơ ước của em đã khép lại. Những ngày cuối cùng, em sốt cao, mê sảng, em mơ mình đóng trong Harry Potter, em mơ mình đã mổ được khối u to như trái cam đè nặng trên phổi, em mơ mình lại có thể chơi game với em trai...Mọi giấc mơ mà khi tỉnh táo, em ko hề bộc lộ để người thân phải lo lắng. Chàng trai giàu nghị lực của Bdcd đã mất rồi. Cầu Chúa đưa em về bên Người. Cầu Chúa nâng bước chân em đi vững vàng, ko còn chông chênh, khập khễnh nữa. Và tôi biết, em vẫn sẽ là một thành viên đi cùng mọi người, trong tim mọi người, Bảo ơi!
anhso-35_IMGP1965b.jpg

anhso-48_IMGP4444b.jpg
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
30.4

Sáng Nhi nhắn tin trách dạo này sao mình biệt tăm, onl buzz cũng ko trả lời. Tối qua, em Huy chở mình từ Tây Ninh về đến nhà lúc gần 7h30, mình chỉ kịp đặt lưng xuống để ngủ. Ngủ với tâm trạng nặng nề nên những cơn mơ ùa về cũng chẳng có cơn mơ nào rõ ràng. Sáng ngủ dậy, vẫn thấy u ám. Mình dường ko đủ sức để mở mắt chứ nói gì đến việc nghĩ xem đi đâu, làm gì trong 4 ngày nghỉ. Một tuần qua, mình chỉ có 2 thứ: CLB và công việc, bạn bè, cà-phê thú vui lượn lờ, ngắm nghía đâu đó...cũng bị mình bỏ rơi mất. Ko muốn đi đâu, gặp ai, tán gẫu, cười đùa...mà chỉ muốn ở nhà, đắm chìm vào film ảnh, sách truyện. Ko muốn nghĩ về điều gì, làm điều gì...Chỉ muốn thế giới này ko là vòng tròn, để mình ko còn dính dáng đến ai khác, ko còn vướng bận chuyện này, chuyện khác...
 

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
Sếp.
Sếp mình là người đàn ông trung niên đẹp trai, ấm áp.:hump:. Sếp luôn chu đáo, cẩn thân tỉ mĩ với công việc đến mức nhiều khi mình bực mình. Sếp giỏi nghiệp vụ, điều này mình phục sếp nhất. Sếp chăm chút cho nhân viên, dĩ nhiên là ở phương diện công việc, điều này làm mình quí sếp nhất. Hôm bữa Sếp alo để dặn mình làm vòng hoa của báo Mực Tím chia buồn với gia đình Bảo, mình đã rất cảm động. Lần này, Sếp dặn dò mình từ máy tính, máy ảnh, máy ghi âm...đi công tác, ko có, sếp tìm cho mình...,làm mình thấy cảm động...đậy thêm lần nữa. Sếp cũng đã cử mình đi nhìu chuyến du lịch Cam, Ấn...dù có 1,2 lần bị hụt. Hic. Sếp cũng để ý xem mình có vui hay buồn mà...ko đụng đến ổ kiến lửa là mình. Tự nhiên thấy những lần bực mình phát điên vì cái tính tỉ mĩ đáng ghét của Sếp lại rất hợp lí,đáng yêu. Một phần lí do gắn bó với tòa soạn hình như cũng là có sếp. Mình iu sếp mình quá đi. Hehe
 
Sửa lần cuối:

Vykunkun

Tấm lòng vàng
Đầu quân
7/12/09
Bài viết
214
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
41
Barça đồng
0
Đang ở sân bay Nội Bài. Vì mua vé gấp, giá ko rẻ mà còn bị delay 4 tiếng. Con bé check in bảo lên lầu 3 được phục vụ cơm trưa miễn phí. Chạy lên, con bé bán hàng bảo ko có phục vụ như thế. Ghét kiểu linh tinh đó. Bực mình vì 2 ngày liền phải đối mặt với một chiếc xe nhồi bông từ Mường Lát về Thanh Hóa, rôi bị nhồi tiếp từ một chiếc xe khác từ Thanh Hóa về Hà Nội làm mình đơ như trái bơ. Tối về lại tiếp tục khó chịu với nhà khách Thanh Niên, trịnh thượng, kiểu cách.
Sáng định về sớm vì sốt ruột công việc vậy mà bi giờ mình ngồi đây suốt một buổi. Một ngày bơ phờ, hôm nay lại tiếp tục lơ mơ.
Những chuyến đi HN lần nào cũng nhiều cảm xúc lẫn lộn. Mình thấy rất vui vì tìm thấy nhiều người bạn dễ thương. Là anh chàng Chung, Hiệp (bạn Tất) lần nào cũng chở mình loanh quanh phố, đi ngắm đường phố Hà Nội, giành giật kem Tràng Tiền...Thix oi là thiz. Là bạn Ổi xanh lãng mạn, chàng trai quen 4,5 năm chưa bao giờ gặp mặt, đã nói chiện dzui thiệt dzui, hợp thiệt hợp...nhiệt tình đưa đón ra sân bay, chở đi ăn khuya, lội bộ ngắm đường phố vắng hoe khi đêm xuống; là bé Hiền chạy tới, chạy lui xin số phone từng người cho mình... Thế nhưng, nơi này cũng đem lại cho mình nhìu điều ko thiện cảm. Thấy chán kiểu làm ăn chụp giật, manh mún của một số hãng taxi, chán kiểu tủn mủn nhỏ nhen của một số ban...Dĩ nhiên ko phải là tất cả, nhưng những ngày cuối hành trình mệt mỏi, gặp toàn tình huống khó chịu này, đầu mình cứ như muốn sôi lên vậy đó.
 
Sửa lần cuối:

Xã viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Giới thiệu

  • Barçamania Việt Nam thành lập từ năm 2005. Chúng tôi không thiên vị trong các thảo luận, đảm bảo thông tin chính xác không giả mạo. Chúng tôi cam kết xây dựng diễn đàn lành mạnh và phi lợi nhuận.
Top