Xin phép mở đầu nhật ký bằng một câu như thế và cũng là lý giải một chút ngắn gọn về cái tên Gió trong topic nhật kí này. Tôi là một con người ưa phiêu lưu và trải nghiệm những vùng đất mới, một con người muốn tự do, tự tại đi đây đi đó trên đôi chân của mình, khắp các nẻo đường xa xôi... Ước muốn như một cơn gió có thể đi đến bất kì vùng miền nào mình mong muốn, trải nghiệm những điều mới mẻ ngay cả trong lúc thực hiện những hoài bão cho tương lai.
Nói vậy chứ tôi cũng không có dịp được đi nhiều bởi vì tuổi đời còn trẻ và còn chưa thể có một cuộc sống tự lập của riêng mình. Tôi cũng chỉ mới bắt đầu sống xa gia đình được hơn 2 tuần mà thôi... Cuộc sống mới ở một thành phố mới và một đất nước cũng mới, điều đó không khiến tôi cảm thấy lo lắng hay sợ sệt bởi tôi là một con người lạc quan.
Dù sao đi nữa, với tôi... một cuộc sống mới đã bắt đầu, chặng đường tôi đi tại nơi đây sẽ vẫn còn rất dài và mang đến cho tôi rất nhiều trải nghiệm mới, những điều tôi mong muốn và cả những xui xẻo tôi không bao giờ chờ đợi... Nhưng trên hết tôi luôn mong đợi vào một ngày trở về.
Chợt nhớ đến bài hát của Trần Lập và The Wall - sẽ copy nó vào Ipod, cho vào mục favorites và luôn sẵn sàng bật trên mỗi chặng đường mới như một tâm niệm của riêng mình.
"Có bước chân đường xa đó, có bước chân trở về"