Người ta thật sự không thể nhận ra nổi đây là trận cầu đinh của vòng Tứ kết Champions League năm nay. Trong đường hầm trước trận đấu, Van Bommel ôm hôn các đồng đội cũ Barça với đầy vẻ kính trọng và quyết tâm. Đón chào sự trở về sân Camp Nou của anh, khán đài không còn một chỗ trống. Người ta cầm trên tay lá cờ Catalan, lắng nghe bài hát Champions League và lại hát vang El Cant del Barça.
Trời lất phất mưa, nhưng không ai cảm thấy se lạnh vào cái ngày đầu hè ở Barcelona.
Quá nhanh chóng thể hiện lối đá truyền thống, Barça ép sân toàn diện và ghi được 2 bàn. Chiếc thẻ vàng trên trời trọng tài ban tặng Messi khiến Pep nổi điên lên và ông sẵn sàng chấp nhận ngồi trên khán đài xem các học trò thi đấu. Chả sao cả, Barça đã trên chân đối phương. Lúc này người ta không thấy Klinsmann có biểu hiện thất vọng khi nhanh chóng bị dẫn trước.
Phút 30, Klinsmann lao ra đường pit và hò hét các cầu thủ không được lùi quá sâu. Nhưng rồi sau phút ngẩn ngơ, người ta thấy ông lầm lũi quay về khu kỹ thuật. Tất cả đã là quá muộn, Bayern không thể khiến bóng trong chân các cầu thủ Barça ở xa vòng cấm địa đội nhà. Van Bommel động viên đồng đội và động viên chính mình nhưng anh cũng không ngờ Barça giờ đây đá nhanh và đồng đội đến vậy. Barça không còn đá dựa vào Ronnie và khi đó chỉ cần để mắt đến một người. Barça đá toàn diện cả ba tuyến và người ta luôn thấy hậu vệ cánh của họ xuất hiện trong vòng cấm đối phương. Một Barça nhảy múa, một Barça ngông cuồng.
Hai bàn thắng đến sau đã chấm dứt hẳn hy vọng của Hùm xám. Lúc này Ribéry mới thất thần. Chàng mặt sẹo nhạc trưởng tuyển Pháp lừng danh bỗng chốc lạc lõng như anh chàng hát dạo trong nhà hát lớn trước những giọng ca opera khiến lòng người say mê của Barça. Cũng đúng thôi, Ribéry không thể tổ chức nổi một đường lên bóng cho ra trò. Giờ ta mới thấy Ribéry trở lên cơ bắp như vậy.
Những cái tên nổi danh như Toni, Ribéry càng khiến người ta thất vọng về sức mạnh của đội bóng vừa vùi dập Lisbon đến 12 bàn. Giật mình nhìn ra họ nhận thấy đội trưởng của Hùm Xám không còn là một người Đức - mạnh mẽ và kỷ luật. Lối đá Hùm xám không còn khó lường và sắc xảo vì huấn luyện viên của họ còn quá trẻ và quả thực bất lực. Bayern giờ chỉ còn đá như một đội bóng hạng trung.
Có là quá đáng không khi nghĩ Bayern như vậy?
Xin thưa không.
Hùm xám không còn là hùm xám. Hùm xám giờ chỉ là chú ngỗng trắng ngơ ngác trên Camp Nou và nhanh chóng gục ngã trước đối phương. Hãy nhìn Barça, họ có một huấn luyện viên dám ăn thua đủ để đá cho ra đá. Họ có sự tự tin đến ngạc nhiên trước vòng cấm và thái độ thi đấu thật đẹp. Làm lại thôi Bayern.
Tạm biệt Hùm xám!