[JUSTIF]
Lionel Messi
Đơn giản là thiên tài
Phần 1
Trong một lần hiếm hoi được nghỉ ngơi xem các đồng đội thi đấu vào tối chủ nhật vừa rồi, Lionel Messi kéo chiếc ghế trước mặt và đá nó một cái bằng gầm giày của mình. Cậu ấy có vẻ giống một đứa trẻ hiếu động trong rạp chiếu phim hơn là cầu thủ xuất sắc nhất của thế giới bóng đá hiện tại.
Cậu ấy mới 23 tuổi, với thu nhập từ đầu năm là hơn 43 triệu đô la. Thế nhưng Messi vẫn chỉ là một chàng trai trẻ với vóc người nhỏ bé, một mái tóc xõa ngang trán mang biệt danh Con bọ chét. Điều tuyệt diệu là, trái bóng nằm trên chân cậu cứ như một chú bé nhút nhát đang níu lấy chân người cha vậy.
Đó là một chàng trai không biết sợ hãi, luôn nhiệt tình nhưng không kém phần điềm tĩnh cũng như luôn khiêm tốn. Điều đó lý giải tại sao Messi đã được xem như một trong những cầu thủ xuất sắc nhất lịch sử bóng đá thế giới. Trong khoảng thời gian 18 ngày từ tháng Tư cho đến đầu tháng Năm, Barcelona đã trải qua chuỗi 4 trận Clásico với đối thủ truyền kiếp Real Madrid. Người Madrid đã bóp chết vẻ đẹp của chuỗi Siêu kinh điển bằng cách sử dụng sức mạnh thô bạo nhằm vào Messi. Họ chèn vai, họ sử dụng cẳng tay, họ tắc vào chân cậu như những cái máy chém đích thực. Có những lúc, Messi đã phải gục ngã, nằm sân lăn lộn vì quá đau đớn.
Messi chỉ đòi hỏi sự công bằng một cách nhẹ nhàng với ánh mắt và đôi tay của mình, nhưng cậu vẫn không nổi giận hay phàn nàn bất cứ điều gì. Cậu không hề hét vào mặt trọng tài, bóp cổ đe dọa đối phương hay là giả vờ ngã để kiếm một quả phạt. Cậu ấy có vẻ như miễn nhiễm với những hành động đó – những hành động không đẹp mắt chút nào mà nó có thể phá vỡ trận đấu. Thay vào đó, cậu thổi bay lối chơi xấu xí đó bằng thiên tài của riêng mình.
Với nhiệt huyết của mình, Messi đã đưa Barcelona vào trận chung kết Champions League – giải đấu cấp câu lạc bộ khắc nghiệt nhất hành tinh – để đối đầu với Manchester United vào thứ Bảy tới đây tại sân vận động Wembley ở Luân Đôn. Cậu đã ghi cả 2 bàn thắng trong chiến thắng 2-0 của Barcelona trước Real Madrid ở trận bán kết lượt đi. Chúng đánh dấu cột mốc 52 bàn thắng trong 50 trận đã thi đấu trong mùa bóng này, mùa bóng đánh dấu bước trưởng thành của Messi khi anh thậm chí còn dẫn đầu danh sách kiến thiết ở giải vô địch quốc gia Tây Ban Nha. Bàn thắng đầu tiên chỉ là sự chạy chỗ thông minh và xuất hiện đúng thời điểm. Nhưng bàn thắng thứ 2 thì thật sự là một kiệt tác, nó là sự kết hợp của khả năng tăng tốc, sức mạnh, khả năng giữ thăng bằng, sự tinh quái, tầm nhìn cũng như khả năng đi bóng ở một tốc độ cực cao.
“Tôi nghĩ không từ ngữ nào có thể mô tả cậu bé này”, Pep Guardiola – HLV trưởng của Barcelona – nhận xét. “Đơn giản cậu ấy là một thiên tài từ trong trứng nước. Cậu ấy thích đối mặt với áp lực. Messi là một trong những cầu thủ tuyệt vời nhất mà bóng đá đã sản sinh ra”.
Trận bán kết lượt đi Champions League được tổ chức vào ngày 27 tháng Tư tại sân vận động Estadio Santiago Bernabéu ở Madrid. 9 tháng trước, những ngôi sao từ cả Barcelona và Real Madrid đã cùng nhau đem về cho đất nước Tây Ban Nha danh hiệu vô địch thế giới lần đầu tiên. Họ đã cùng nhau nâng cao chiếc cúp vô địch tại Nam Phi. Nhưng bây giờ họ đang ở bên hai đầu chiến tuyến. Tình đồng đội tạm thời bị gác sang một bên để khơi gợi lại những hận thù truyền kiếp. Madrid, bàn đạp một thời của chế độ độc tài Franco và hiện giờ là thủ đô của nền quân chủ lập hiến; còn Barcelona là trái tim của xứ tự trị Catalan, với ngôn ngữ riêng và nền văn hóa đặc trưng.
Là một người Argentina, dĩ nhiên Messi không được sinh ra trong bối cảnh thù hận như vậy. Cậu đến Barcelona năm 13 tuổi, khi câu lạc bộ đồng ý trả tiền để trị căn bệnh thiếu hụt hooc môn tăng trưởng của Messi. Theo như người ta kể lại, hợp đồng được ghi trên một tờ giấy ăn. Lúc ấy, cậu chỉ cao có 4 feet và 7 inches. Và giờ thì nó là 5-7. Vóc người nhỏ bé khiến Messi cảm thấy ngại ngùng và lúng túng, tuy nhiên nó lại giúp cậu ấy có một trọng tâm thấp – một trong những nguyên nhân giúp cho Messi có những pha đột phá ngoạn mục.
“Chúng tôi đã từng nghĩ cậu ta bị câm”, Gerard Piqué, trung vệ từng thi đấu cùng Messi ở đội trẻ của Barcelona, cho biết. “Cậu ta suốt ngày ngồi trên ghế, không nói không rằng trong cả tháng đầu tiên. Chúng tôi được tới Thụy Sỹ để tham gia một giải đấu, và cậu ta bắt đầu cười nói vui vẻ. Khi đó chúng tôi cảm thấy như đó là một người khác chứ không phải Messi. Cậu ta rất giỏi, nhưng quá nhỏ bé và gầy gộc. Cái chân thì nhìn không khác gì ngón tay. Thậm chí huấn luyện viên còn dặn chúng tôi đừng tắc bóng quá mạnh kẻo cậu ấy bị gãy chân thì khốn. Và chúng tôi nói ông ấy đừng lo, vì chẳng thể nào bắt kịp cậu ta để mà tắc bóng cả”.
Mười năm trôi qua, Messi đã trình diễn tài năng và sự khôn ngoan của mình trong trận bán kết Champions League, khi mà trận đấu đã sang phút thứ 76 nhưng vẫn chưa có bàn thắng nào được ghi. Barcelona vẫn tấn công một cách bền bỉ để tìm kiếm một bàn thắng trên sân khách, điều rất quan trọng trong thể thức thi đấu 2 lượt sân khách và sân nhà. Đó là cách để khiến người Madrid phải tràn lên tấn công chứ không thể núp mãi trong cái mai rùa phòng thủ của họ.
Và Barcelona đã không phải chờ quá muộn để có bàn thắng mở tỷ số. Phút 61, người Madrid chỉ còn thi đấu với 10 người sau khi Pepe rời sân với chiếc thẻ đỏ sau pha vào bóng nguy hiểm bằng gầm giầy với Dani Alves. Trớ trêu thay, Pepe chính là kẻ theo kèm Messi hiệu quả nhất trong 2 trân Siêu kinh điển vừa diễn ra trong tháng, trong đó có một trận hòa ở La Liga và một chiến thắng ở cúp Nhà Vua (rất hài hước là chiếc cúp vô địch bị rơi xuống đường và xe buýt đã cán nát nó trong cuộc diễu hành ăn mừng chiến thắng). Nhưng trận đấu này lại có tính chất quan trọng hơn hẳn, vì nó là cơ hội để tiến gần đến ngôi vô địch châu Âu. Pepe bị đuổi, đó là tai họa mà người Madrid tự chuốc lấy, và nó đã thay đổi mọi thứ.
Vị huấn luyện viên lắm lời, José Mourinho, cũng sớm bị đuổi lên khán đài. Ông ta vỗ tay chế giễu khi trọng tài đuổi Pepe khỏi sân. Ông ta cho rằng Alves đã diễn kịch còn Pepe thì chẳng gây ra lỗi lầm nào cả.
Năm 2005, khi còn dẫn dắt Chelsea ở giải Ngoại hạng Anh, Mourinho từng lách lệnh cấm chỉ đạo bằng cách chạy vào phòng thay đồ. Còn bây giờ, có lẽ ông ta phải trốn vào phòng học của những đứa nhóc để đưa ra các chỉ thị bí mật cho người trợ lý của mình.[1]
Trở lại với diễn biến trận bán kết, tỉ số là 0-0 trong khi chỉ còn 14 phút nữa là kết thúc. Messi nhận đường chuyền có vẻ vô hại cách khung thành Madrid gần 40 yards. Đó là đường chuyền của Xavi, nhạc trưởng tài năng, người có mái tóc vuốt keo bóng mượt và đôi mắt rộng làm chúng ta liên tưởng tới Jackie Gleason thời trai trẻ, mặc dù phim hài của Gleason thì kỳ quái, thậm chí điên khùng, còn nghệ thuật của Xavi thì rất giản dị nhưng vô cùng chính xác.
Messi dắt bóng lao lên, và Xabi Alonso cố gắng thực hiện cứ ngoài người tắc bóng. Messi có vẻ chao đảo nhưng vẫn vững bước và bỏ Alonso lại phía sau. Tuy nhiên, Messi vẫn chưa được tự do. Hàng phòng ngự của Madrid vây quanh cậu cứ như các tế bào bạch cầu đang cố gắng đánh bật sự nhiếm trùng. Cú sút ở rìa vòng cấm địa của Messi bị chặn lại bởi 1 rừng người áo trắng. Trái bóng bị bật ra nhưng Messi vẫn kịp chuyền lại cho Xavi.
Không có gì đáng ngạc nhiên khi mà Messi có mối liên kết chặt chẽ đến vậy với Xavi. 3 cầu thủ điều khiển thế trận tấn công của Barcelona – Messi, Xavi và Andrés Iniesta – tất cả đều trưởng thành từ học viện trẻ của câu lạc bộ. Họ khác tuổi nhau, nhưng đang cùng chiến đấu trong cùng một màu cờ sắc áo.
Trái tim trong hàng phòng ngự của Barcelona, Piqué và Carles Puyol, đều trưởng thành từ học viện. Nó được tượng trưng hóa bởi một trang trại bằng đá tại ngoại ô xứ Catalan. Trang trại đó có tên gọi La Masia, cái tên mà ngày nay được dùng cho khu ký túc xá ngay bên ngoài sân vận động Camp Nou. Còn học viện của câu lạc bộ thì được gọi là La Cantera. Nó chính là một mỏ vàng! Thậm chí nó đã trở thành một hình mẫu cho thế giới bóng đá trong việc tìm kiếm và đào tạo tài năng trẻ.
Khi mới đến câu lạc bộ, Messi rất nhớ nhà. Anh nhớ người mẹ của mình và đôi khi Messi khóc một mình rồi ngủ thiếp đi. Nhưng rất nhanh chóng sau đó, anh hòa nhập với cuộc sống ở Barcelona, nơi đòi hỏi sự tinh tế và sáng tạo. Anh tham gia trò chơi gọi là El Rondo. Đây là trò chơi mà một người sẽ đứng trong một vòng tròn và cố gắng cắt các đường chuyền được thực hiện trong phạm vi hẹp. Nhờ đó, anh đã thấm nhuần hệ thống tiki-taka, được xây dựng trên nền tảng các đường chuyền ngắn nhịp nhàng và những bước di chuyển thông minh mà Iniesta đã mô tả đơn giản là “nhận bóng, chuyền bóng và chạy”, tam giác luân chuyển hình thành nên một thứ bùa mê hình học diệu kỳ.
Khi Barcelona loại Arsenal ở tứ kết Champions League 2010, cầu thủ chạy cánh Theo Walcott đã phải thốt lên rằng “Tôi có cảm giác cứ như một người đang điều khiển một cái tay cầm Play Station và bấm lần lượt các nút trên đó”.
Trong trận bán kết lượt đi năm nay, người Madrid ắt hẳn cũng phái kinh ngạc cũng như bất lực trước đối thủ của mình. Barcelona đã thực hiện thành công 713 trên tổng số 788 đường chuyền trong cả trận đấu. Riêng đối với Xavi là 107 trên số 112. Vào phút 76, Xavi nhận đường chuyền của Messi, rồi xoay lưng về phía khung thành Madrid và loại bỏ 3 hậu vệ áo trắng. Ngay sau đó, anh chuyền bóng sang cánh phải cho cầu thủ vừa vào thay người Ibrahim Afellay. Messi thực hiện vài động tác di chuyển vô hại ở rìa vùng cấm địa, nhưng đó chỉ là sự thơ thẩn dối trá của một thợ săn bậc thầy.
Alonso đứa cánh tay chặn trước ngực Messi để đề phòng, bước ngược lại từ từ, sau đó anh quay đầu lại để quan sát xem quả bóng đang ở đâu. Alonso dừng lại khi còn cách khung thành khoảng 12 yards. Khoảng trống mở ra trong tích tắc do dự của Alonso, và đó là tất cả những gì Messi cần.
“Tôi biết Afellay sẽ chờ cho tới khoảnh khắc cuối cùng để chuyền bóng, vì thế tôi di chuyển vào gần khung thành Madrid hơn”, Messi kể lại.
Anh mở hết tốc lực di chuyển vào góc gần của khung thành, vượt qua Sergio Ramos với đôi chân nhanh thoăn thoắt và đầy dữ dội. Afellay thực hiện một đường chuyền xoáy, thấp và chính xác vào bên trong. Trước khi Iker Casillas kịp phản ứng, Messi đã chạy về phía trái bóng, nhảy lên và xỉa bóng vào giữa 2 chân của Casillas. Barcelona đã có 1 bàn thắng sân khách vô cùng quan trọng. Messi nhảy vào vòng tay của đồng đội và giơ cao hai nắm đấm lên trời. Anh giơ cao biểu tượng của Barcelona trên ngực áo và vỗ vào ngực một cách đầy kiêu hãnh.
“Không ai chơi bóng với niềm đam mê như Messi”, Eduardo Galeano, nhà văn trứ danh người Uruguay và là tác giả của “Bóng đá – Ánh sáng và bóng tối”, nhận xét. “Anh ta chơi bóng như một đứa trẻ nô đùa trên sân cỏ. Với Messi, chơi bóng là vì niềm vui, chứ không phải vì chiến thắng”.
Messi chơi bóng như một đứa trẻ, và thậm chí ngoài sân cỏ anh cũng nhút nhát như một đứa trẻ vậy. Anh thậm chí xuất hiện một cách khá tách biệt trong lễ hội chào mừng chiếc cúp vô địch Tây Ban Nha mới đây của Barcelona. Khi hoa giấy tuôn tràn khắp không trung, các đồng đội nhảy múa ăn mừng thì Messi lại lặng lẽ đi lại một mình với đôi tay đút vào túi để giữ ấm.
“Leo chỉ muốn chơi bóng mà thôi”, đó là nhận xét của Thierry Henry, ngôi sao bóng đó người Pháp và là đồng đội cũ của Messi ở Barcelona, hiện đang chơi cho Red Bulls ở giải vô địch Mỹ.
Thỉnh thoảng, Messi cũng phá vỡ sự trầm lặng của mình. Ngày thứ Năm, anh tâm sự rằng mình đã chơi bóng với niềm đam mê như khi còn bé ở Argentina. Ngày đó anh có thể chơi với trái bóng làm từ đá, áo nịt và những lon cola. “Tôi thấy vui cứ như khi còn là một đứa trẻ trên đường phố”, anh nói. “Một ngày nào đó, khi niềm vui đã cạn cũng là lúc tôi rời bỏ bóng đá”.
Tuy vậy, Messi vẫn thường rất thầm lặng. Những bài ca về sự nghiệp của mình, anh để mọi người viết hộ. Những người theo dõi kênh bóng đá GolTV hằng tuần đều được nghe những lời nói hài hước của bình luận viên người Anh Ray Hudson. Một trang blog mang tên Hudsonia, bị ảnh hưởng bởi khả năng của Hudson trong việc “tạo ra các thành ngữ phi logic” và nhiệm vụ trường kỳ của ông ta trong việc “phát minh ra một ngôn ngữ mới trong tiếng Anh”.
Theo cách nói của Hudson, Messi có “đôi mắt tắc kè hoa” và anh “trơn như một con lươn được phủ lên một lớp Vaseline” và chơi bóng với sự thèm muốn của “thợ săn zombie đi tìm kiếm món bánh Twinkie”. Những câu chữ này thật là khó hiểu phải không? Thật ra, nó lại rất rõ ràng.[2]
Robert Lalasz, biên tập viên của trang web Must Read Soccer, đã giải mã ngôn ngữ của Hudson thành thơ, đó là cách mà những người khác đã làm với phát thanh viên Phil Rizzuto của Yankees. Một trong những bài thơ đó là “He Doesn’t Live There” (bài thơ này sẽ được dịch sau, vì nó không có trong bài viết gốc trên tờ New York Times – người dịch)
Đây là một bài thơ khác:
“Chẳng phải lưới cũng chẳng phải đinh ba”
Thiên tài, thiên tài của
Bóng đá
Trong thế giới hiện đại này
Hoàn toàn
Không thể đoán được
Anh ta không biết
Anh ta sẽ làm gì
Thế thì làm thế quái nào
Mà những hậu vệ làm được
Bạn không thể bắt anh ta
Bằng một cái lưới
Hay một cây đinh ba
Anh ta có tốc độ
Anh ta có sức mạnh
Anh ta có tầm nhìn
Kỹ thuật!
Và anh ta có
Sức mạnh để kết thúc
Những chiếc cúp của anh ta
Đã quá thừa mứa [3]
Messi oai hùng
Chàng trai kiêu hãnh
Ngồi trên Trái Đất
Như một người khổng lồ [4]
To be continue…
Dịch từ New York Times
Ghi chú của người dịch:
[1] Nguyên văn là “he was reduced to a child’s classroom subterfuge of passing furtive note to his assistant from the stands”.
[2] Đôi mắt tắc kè, tức đôi mắt luôn thay đổi, có lẽ ám chỉ khả năng quan sát của Messi thay đổi tùy tình huống và diễn biến trên sân. Trơn như lươn ám chỉ việc Messi rất nhanh và đi bóng cứ như luồn lách giữa các hậu về đối phương. Còn khát khao chơi bóng của Messi giống như những thợ săn zombie thèm muốn món bánh twinkie, cái này bạn nào biết thì giải thích hộ mình vì sao thợ săn zombie lại muốn bánh twinkie đến thế.
[3] Nguyên văn là “His Cup Runneth Over”, nhại theo thành ngữ “My Cup Runneth Over” có nghĩa là “I have more than enough for my needs”
[4] Mình nhớ có 1 tấm hình Messi mặc áo Argentina ngồi trên Trái Đất, có lẽ câu thơ này cũng tương tự như vậy.
[/JUSTIF]
---------- Post added at 00:59 ---------- Previous post was at 00:57 ----------
Hichic còn một phần nữa xoay quanh kiệt tác phút 87 vào lưới Dê, mà chưa dịch kịp
Ngày mai đi làm, tối về đám cưới nên ko có thời gian dịch, bạn nào thấy được thì dịch hộ mình post cho mọi người đọc nhé
Nếu không thì để ngày kia mình dịch nốt vậy.