Sự bất công đang dành cho những cái tên bên phía các cầu thủ Barcelona mà vài người trong diễn đàn chúng ta tạo ra. Cesc, Alexis, Song hay Villa (trước đó mấy tháng còn có cả Tello) là những người hay được đem ra bàn luận và hơn thế là những lời chỉ trích thường xuyên xuất hiện sau mỗi trận đấu. Tất nhiên cũng có cái lý rõ ràng "minh chứng" cho vấn đề trên, đó là phong độ kém, kĩ năng không phù hợp, thái độ thi đấu không cao và vô số các nguyên nhân mà chúng ta có thể moi móc được. Những lời chỉ trích và sự thất vọng dành cho những cái tên kể trên cứ nối dài mãi theo thời gian, mà đáng lẽ ra phải nguôi đi phần nào sau những gì mà họ đã thể hiện.
Có những nguyên nhân chính mà tôi nhận thấy ở diễn đàn này một số người đã hơi quá trong việc phê phán và không kiệm lời để thể hiện sự bực dọc dành cho 4 cái tên ở trên:
Sự thể hiện của các cầu thủ đã khiến chúng ta thất vọng, đánh mất niềm tin vào mọi thứ và mặc kệ sự cố gắng của họ sau những thất bại cá nhân hay tập thể. Cũng đúng thôi, họ thi đấu thiếu màu sắc, không nổi bật và không đáp ứng được sự mong đợi của người hâm mộ; mà tình trạng này cứ xảy ra hàng tuần hàng tháng trong sự trồi sụt thất thường. Từ đó tất yếu là sự thể hiện của bản thân đã tự làm suy giảm đi niềm tin mà chúng ta dành cho họ. Khi quan tâm đến ai đó thì những lời ca ngợi và phê phán sẽ đi cùng với nhau, nó giúp cho họ tiến lên và duy trì sự mạch lạc, cải thiện bản thân hơn nữa. Đó là điều mà tôi muốn thấy ở CLB này. Nhưng thực tế sự ca ngợi có thể không xứng đáng dàng cho 4 cái tên kể trên, lời nhận xét phân tích các điểm yếu của họ là chính xác nhưng một số trường hợp nó là lời chỉ trích quá đáng đến từ sự mất kiểm soát trong suy nghĩ và niềm tin mong manh. Những lời chỉ trích đã đi quá giới hạn của tình yêu, của sự quan tâm; mà đó là kết quả của sự tức tối khó chịu mà vài người đã bộc lộ. Bạn yêu quý CLB này thì bạn được tự do nêu ra ý kiến quan điểm riêng của mình, được thể hiện nó qua những lời nhận xét. Đó là điều hiển nhiên, nhưng cái cách mà người ta phán xét cầu thủ này đá tệ (không phải trong một trận đấu) thì nó có phù hợp không?
Sau đây là dẫn chứng cho quan điểm có phù hợp hay không những lời ca thán dành cho các cầu thủ:
- Một HLV tài năng như Pep đã rất táo bạo trong việc xây dựng đội hình và tích cực đôn các cầu thủ trẻ để phục vụ cho chiến lược tương lai. Những cái tên Montoya, Tello, Cuenca được sử dụng đa dạng ở nhiều thời điểm khác nhau nhằm đem đến các ý tưởng cho cả một hệ thống, có lớn lao quá không? Thực tế là cái nhìn rất rộng của Pep đã đáp ứng phần nào đó cho sự bền vững hiện tại của đội một. Tello ra sân trong trận El Clásico tại La Liga trên Camp Nou và màn trình diễn mà chắc ai cũng nhớ được ở mùa trước với những từ: quá tệ hay thất vọng, cả những câu bức xúc khá nặng trước phong cách chơi bóng không mấy hiệu quả của anh. Sau mùa bóng vừa rồi bạn thấy được sự lột xác và sự thăng tiến vượt bậc của Tello ở mùa này. Theo các bạn anh ấy tiến bộ nhờ sự chỉ trích hay là sự góp ý và động viên? Chỉ có sự quan tâm chân thành mới khiến con người ta tiến bộ, những lời cay nghiệt chỉ làm nhụt chí cho những người đã phạm những sai lầm.
- Pedro là cái tên mà nhiều người trong chúng ta đã phải thán phục và luôn muốn có tên anh trong đội hình xuất phát của Barca vì sự năng nổ của anh trong giai đoạn đầu của mùa giải. Nhưng cho tới khi anh gặp phải sự thất thường của chính mình và giảm nhiệt trong một vài trận đấu và xui xẻo hơn đó là những trận đấu quan trọng thì đó chẳng khác nào đánh dấu sự đi xuống của phong độ và những lời chỉ trích tăng theo đó. Khi Pedro trở lại thì mọi ánh nhìn dành cho anh không còn được như trước. Chẳng có gì sau những trải nghiệm của anh sau những chấn thương và thất thường phong độ. Đó có phải là sự quan tâm hay là sự bỏ rơi mà chúng ta dành cho anh. Chỉ biết rằng Pedro đã giúp cho Barca trở lại giấc mơ.
- Cesc và Alexis còn phải buồn hơn khi biết rằng họ là những cái tên mà mọi người đánh giá thấp và niềm vui đến với người xem khi hai cái tên này ngồi trên ghế dự bị. Phong độ là từ khái quát nhất để lý giải cho việc mọi người mất cảm tình với bộ đôi này. Thi đấu thất thường, không đúng khả năng, hay rất tệ so với phần còn lại. Nhưng đó là những gì tất cả mọi người thấy sao? Các bạn chỉ nhìn vào nó, cố gắng "moi" ra cho được điểm yếu nhưng có đi đến cùng cái nguyên nhân ấy không và đôi lúc đánh giá một cách mù quán mà thiếu cơ sở. Nói thẳng ra các bạn có thực sự xem họ đá hay không để đưa ra các phán xét từ trận này sang trận khác mà chẳng có một chút nhìn nhận rõ ràng nào cả. Tôi cố xem họ đá, cố gắng xây cho mình sự kiên nhẫn như cái cách mà Cesc và Alexis đã làm trong mùa này. Mọi thứ không nhự họ muốn, sự thăng hoa đến rất ít thay vào đó là những nốt trầm trong mỗi lần ra sân. Cũng bởi lẽ hàng tiền vệ của chúng ta quá ổn định với Xavi và Iniesta, khả năng của họ cao hơn rất nhiều so với Cesc, mà những cố gắng thành công nhất của anh cũng chỉ đạt đến mức "thường" so với hai trụ cột Barca. Alexis thì đã chơi yếu đi hay ổn định thì cũng phải chịu sự tranh chấp vị trí từ Tello, Pedro nên những nỗ lực ấy không đem lại gì nhiều dù nó đã ảnh hưởng ít nhiều. Những nỗ lực không ngừng nghỉ ấy chỉ là mức "thường" trong một đội bóng có những cái tên quá xuất sắc, nhưng chữ "thường" cần ở một đội bóng lớn. Những lúc họ thi đấu không tốt thì những cái tên quen thuộc sẽ là nhân vật trung tâm; khi Messi, Iniesta, Xavi xuống sức và mất cảm giác thì những đóng góp có phần thầm lặng của Cesc và Alexis thì cũng đem về chiến thắng quý giá. Những bàn thắng, các đường kiến tạo của Cesc và Alexis đem lại là rất quan trọng nhưng cái ác cảm hay sự ngờ vực đã ăn sâu vào tâm trí đã nuốt trôi sự cố gắng ấy mặc dù cái chiến tích này ngang ngửa với những gì mà Xavi hay Iniesta đã làm được. Cái bóng quá lớn mà các trụ cột như Messi, Xavi, Iniesta đã che phủ mất vai trò, sự cống hiến của họ; nhưng sự kiên nhẫn và nỗ lực đáng khen ngợi ấy lại không được nhắc đến. Đó chẳng khác nào là sự phân chia sức mạnh và ý chí cho niềm tin dành cho các cầu thủ, cái này đáng lẽ ra phải chia đều cho những con người ấy. Vai trò của của những cái tên hay góp mặt trên ghế dự bị giống như là những người chạy tiếp sức vậy, họ không quá nổi bật như những người chạy chính mà chỉ cần đảm bảo sự ổn định để tiếp lực và khỏa lấp lấy sự mệt mỏi của các cá nhân trụ cột.
- Còn sự hòa nhập có vẻ chậm chạp của Song đã khiến nhiều người đánh giá thấp khả năng của anh. Tuy nhiên cái gì cũng cần có thời gian và không tốn quá nhiều sự kiên nhẫn thì ta sẽ thấy được một cầu thủ đang "tiến hóa" theo lối chơi của Barca. Sự tự tin được thể hiện trong phong thái của một tiền vệ đánh chặn, sự uyển chuyển và linh hoạt ở việc di chuyển đã không làm giảm đi sưc mạnh cơ bắp mà còn tạo ra sự kết hợp giữa một cầu thủ tiền vệ phòng ngự cổ điển và một tiền vệ thiên về đầu óc phán đoán. Song sẽ bước tiếp sự nghiệp ở Barca hay không là ở tương lai, nhưng cái cách thích nghi này khiến vài người không chấp nhận vai trò của anh giống như Tello trước kia vậy.
Nhận xét của cá nhân tôi về vấn đề này là chúng ta ở một vài người là thiếu đi tính kiên nhẫn, xem bóng đá chứ không phải xem cái xấu của người khác. Hãy biết tận hưởng và đừng chỉ có việc hùa vào ca thán này nọ về cầu thủ mà chẳng có nguyên cớ rõ ràng, họ chỉ là con người và những sai lầm là không thể tránh khỏi cũng giống như những gì mà các bạn mắc phải trong cuộc sống vậy.
Niềm tin (nhắc lại cả chục lần rồi) là cách tôi xem Barca, hy vọng là cách nối tiếp từ thất bại và thực sự kiên nhẫn cho từng bước tiến của CLB mà trong đó cũng có những bước thụt lùi. Bóng đá là vậy, họ chơi hay thì không có từ nào diễn tả, đá tệ là bắt đầu chỉ trích vậy những lúc cần họ trở lại với những con người chiến thắng bạn tiếp tục chỉ trích hay đưa ra nhận xét xác đáng hơn?