Nicolau Casaus: Một cuộc đời dành cho sắc màu Blaugrana
Ngày này 100 năm trước, Nicolau Casaus được sinh ra. Ông chính là Phó chủ tịch CLB xứ Catalan giai đoạn 1978 - 2000 và cũng là vị đại sứ tuyệt vời nhất mà Barcelona từng có.
[video=youtube;5nAIVLttIas]http://www.youtube.com/watch?v=5nAIVLttIas&feature=share&list=UU14UlmYlSNiQCBe9Eookf_A[/video]
Cha sinh ra tại xứ Andalusia, mẹ là người gốc Catalan nhưng Nicolau Casaus de la Fuente i Jené lại chào đời tại Mendoza (Argentina) ngày 12/2/1913. Cuộc đời ông chưa bao giờ rời xa cái tên FC Barcelona.
Mối liên hệ giữa Casaus và Barça bắt đầu từ một câu chuyện cảm động khiến bất cứ ai cũng phải tò mò. Nicolau trở thành một CĐV của Barcelona từ khi còn là một chàng trai trẻ nhờ công lớn của Josep Samitier. Năm 1922, khi ông mới 9 tuổi, thế hệ vàng của Barça đã đến thi đấu tại Igualada, nơi Casaus và gia đình chuyển đến sinh sống từ 4 năm trước. Ông đã được huyền thoại Samitier nhờ mang túi xách vào trong sân, và thế là Casaus được xem trực tiếp trận đấu hôm đó.
Người bạn của Samitier
Samitier đã rất cảm động trước cử chỉ của cậu bé năm đó, nhờ vậy họ đã trở thành những người bạn thân thiết bên ngoài sân cỏ. Năm 1927, Samitier đã chi 3 pê-sô để chàng thanh niên Nicolau lúc bấy giờ trở thành thành viên của CLB FC Barcelona. Đây là điểm khởi đầu cho mối lương duyên giữa Casaus và CLB xứ Catalan. Năm 1931, Casaus thành lập Penya Barcelonista Germanor d’Igualada. Lúc đó, ông giữ vị trí chủ tịch và cũng là thành viên của một nhóm hoạt động xã hội đại diện cho CLB.
Năm 1940, chế độ Franco độc tài đã bắt ông phải trả những cái giá rất đắt cho việc đứng về phe Cộng hòa trong cuộc nội chiến, đỉnh điểm là bản án tử hình, nhưng rồi sau đó ông "chỉ" bị phạt 30 năm tù giam. Tuy vậy, năm 1944, ông được thả nhưng vẫn chịu sự giám sát của chính quyền, để rồi 12 năm sau, tất cả các bản án của ông đều được xóa bỏ. Ông trở về với mối tình cùng Barcelona bằng việc thành lập một công ty dệt may được Samitier tài trợ, người bạn cũ của ông.
Đây chính là bước ngoặc của Casaus. Đau đớn trước những khổ cực mà ông đã phải chịu đựng, Nicolau quyết định cống hiến phần đời còn lại của mình cho niềm đam mê to lớn, bên cạnh gia đình thì không thể là gì khác ngoài Barça. Vài năm sau, ông đã nói: "Tôi rất biết ơn Barça bởi CLB đã cho tôi hi vọng và giúp đỡ tôi rất nhiều trong cuộc sống". Giới chức trách phát xít lúc bấy giờ đã từ chối, không cho Casaus nắm giữ bất cứ vị trí nào trong BLĐ, dẫu vậy, ông vẫn có thể tận hưởng tình yêu của mình một cách trọn vẹn. Casaus hầu như không bở lỡ bất kỳ một trận đấu nào của CLB trên sân Les Corts, cũng như thường xuyên đồng hành cùng Barcelona trong những chuyến hành quân đến đất khách.
The Penya Solera
Năm 1947, không lâu sau khi Casaus được trở lại là thành viên của FC Barcelona, ông gia nhập Penya Solera (và sau đó ông trở thành chủ tịch), được thành lập vào năm 1944, đây là Hội CĐV tồn tại lâu đời nhất sau chiến tranh do tất cả các tổ chức khác (bao gồm cả Penya Germanor d'Igualada) đều phải dừng hoạt động trong cuộc nội chiến. Penya Solera bao gồm một nhóm CĐV thường xuyên gặp nhau tại quán bar Solera, thành phố Barcelona, gần đài phun nước Canaletes. Ở đó cũng thường thấy các ngôi sao của Barça như Antoni Ramallets, Mariano Martín, César Rodríguez, Gustavo Biosca đến gặp mặt và thư giãn.
Sau sự ra đời của Hội CĐV này, những Hội CĐV khác cũng bắt đầu xuất hiện ngày một nhiều ở những nơi khác như Castellar del Vallès, Calella, và họ cũng tự gọi mình là Solera. Bởi lúc bấy giờ, Casaus chính là người có tầm ảnh hưởng nhất trong giới CĐV Barcelona. Ông tích cực tham gia xây dựng nhiều tổ chức hội đoàn khác trong vài thập kỷ tới (Năm 1978, ông tuyên bố trong tổng số 152 Hội CĐV Barcelona thời điểm đó, 140 hội do chính ông lập ra). Nicolau trở thành người đàn ông gắn bó với Barcelona nổi tiếng nhất từng được biết đến, năm 1957, chủ tịch Miró-Sans đã chọn ông làm người tổ chức buổi lễ khánh thành sân Camp Nou.
Kỷ nguyên dân chủ
Khi Tây Ban Nha bước vào kỷ nguyên dân chủ, cuối cùng Casaus đã có thể hoàn thành giấc mơ tham gia ứng cử chiếc ghế chủ tịch CLB xứ Catalan năm 1978. Số phiếu bầu của ông đứng thứ ba sau Josep Lluís Núñez và Ferran Ariño, nhưng chủ tịch Núñez đã giao cho Casaus chiếc ghế Phó chủ tịch và phụ trách Ủy ban xã hội. Sau đó ông trở thành đại sứ của CLB trong những chuyến thi đấu xa nhà hay những sự kiện lớn như trận chung kết tại Basel năm 1979. Ông chính là người đưa các Hội CĐV đi quãng đường xa nhất từ trước đến nay. Hình ảnh của ông xuất hiện ở khắp nơi, kể cả những người căm ghét Barça tận xương tủy cũng phải ngưỡng mộ và tôn trọng quý ông đáng kính này. Sự lạc quan của ông đối với Barcelona đã gây ảnh hưởng rất lớn đối với quần chúng - dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, ông cũng không đánh mất niềm tin vào CLB.
Nicolau Casaus đã trở thành cái tên nổi tiếng từ năm 1978, khi ông là đại sứ của FC Barcelona, đặc biệt là trong giới CĐV Barça. Những Hội CĐV này, trong từ điển của Nicolau, "là những lá phổi của Barça". Mong muốn của ông, không gì khác ngoài mở rộng hoạt động của các Hội CĐV, vì vậy người ta đã thấy ông xuất hiện trong khoảng 200 sự kiện mỗi năm suốt 22 năm. Những cống hiến của ông đơn giản là phi thường. Năm 1978, khi ông trở thành Phó chủ tịch CLB, chỉ có 152 Hội CĐV Barcelona. Đến năm 2000, lúc ông rời khỏi vị trí đó, con số đã là 1.450.
"Barça, quốc ca xứ Catalan và thánh đường Sagrada Familia là ba rường cột giữ gìn bản sắc Catalan của đất nước chúng tôi" ông từng nói. Khi nói về bóng đá, ông đã khẳng định triết lý: "Đội bóng của chúng tôi phải được xây dựng trên nền tảng các cầu thủ địa phương, và được tô điểm thêm bằng những ngôi sao sáng giá mua về". Casaus luôn nhớ về "Five Cups" (mùa giải Barça vô địch 5 danh hiệu), mùa giải vĩ đại được tạo nên bởi những cầu thủ người Catalan, cùng César từ Leon và Kubala từ Hungary, 2 người bạn thân của Casaus. Nhưng trên hết, phương châm của ông là: "CLB và sắc màu truyền thống lớn hơn bất kỳ cầu thủ nào, vì Barça không phải tài sản của bất cứ ai".
Theo FCB.com