Cày tới giờ mà vẫn chưa làm xong. Tranh thủ giải lao vô đây đỡ mấy trái lựu đan với vài nhát kiếm cho đỡ buồn ngủ vậy
A có thể kể lại những phong cách tán tỉnh chị em mà a từng thể hiện từ năm 84 tới nay không???kể chi tiết nha:hump:
Câu hỏi của em nối tiếp câu của anh Lốt, cho em hỏi kết quả của mỗi phong cách
.
Anh cho biết mối tình nào của anh thú vị nhất, khó quên nhất và làm anh cảm thấy luyến tiếc nhất? Kể cho anh em nghe để có chuyện để 8
)
Từ năm 1984 đến năm 1998 thì chắc anh chưa có hình thành nên phong cách tán tỉnh nào đâu Lốt với Bia ơi. Hồi đó chỉ có ăn, chơi, ngủ, đánh lộn ... là giỏi thôi. Á quên, còn học nữa chớ
). Lên năm lớp 9 mới biết
"Tâm hồn xao động" là cái chi chi cơ mà chưa kịp
"tỉnh tò" thì trong hộc bàn mình tự nhiên xuất hiện mí lá thư
) (cái này là thiệt 100%). Chắc là có mấy bạn gái sắp xa trường, xa lớp nên tranh thủ ấy mà :smile4:. Họ nói con gái lớn trước con trai đúng thật.
Cái sự bất ngờ này chưa qua thì cái bất ngờ khác tới dồn dập. Mình chưa kịp tỏ tình mà cái bạn bí thư lớp đã dám bỏ thư trong hộc bàn mình rồi
). Đúng là
"niềm vui ngắn chẳng tày gang", chưa kịp nói gì mà đã phải ra trường vào cấp 3. Hồi đó còn học cơ sở cũ trường PCT. Số trời run rủi thế nào cho 2 đứa học khác buổi nhau mà lại chung một phòng thế là tiếp tục cái sự nghiệp
"thư tình hộc bàn" . Ba năm cấp 3 thì vẫn đi chơi với nhau như bạn bè, nói chung là rất nhiều kỉ niệm.
Ra trường một đứa vào Bách Khoa, một đứa vào Kinh Tế nhưng vẫn duy trì tốt đẹp đến năm 2 ĐH. Cuối năm 2 thì người ta xuất ngoại qua Mỹ rồi định cư ở bển luôn
. Đến đây có thể nói là kết thúc 5 năm tình đầu
. Nói chung thời gian đầu vẫn hay liên lạc thường xuyên cho đến năm cuối. Ra trường rồi nhiều việc nó cuốn theo lu xu bu quá cho nên cũng ít liên lạc dần rồi đến khi chả biết khi nào mất liên lạc luôn.
Nói tóm lại là tình đầu nhất là tình học trò thì bao giờ cũng đẹp, lãng mạn và khó quên nhất. Cái này đúng với tất cả mọi người chứ không phải chỉ riêng với Tút.
Hiện giờ thì vẫn đang giường đơn gối chiếc thôi, chả có thời gian với điều kiện để tiếp xúc với đàn bà con gái. Cũng có thể mình là người sống hoài cổ nên giờ đi ngoài đường thấy mấy em tuổi teen xinh tươi mơn mởn nhưng cái cách ăn nói đến xã giao thì mình chịu, không thể nào nuốt được nên cũng chả biết đến khi nào thì ... :smile4:
Và câu hỏi tiếp theo của H1 là cũng như BH nhưng khác chút là a cho biết là mối tình nào của a là thấy buồn chán nhất,lý do vì sao lại buồn chán và quen người đó thời gian là bao lâu :sosexy::yeah:
Câu trả lời trên là quá đủ cho tất cả câu hỏi của mọi người rồi nghe. Còn Hưng Vá Dép hỏi khi nào anh buồn thì chắc có lẽ là khi được tin người đó qua Mỹ định cư. Lúc đó đúng là rầu thúi ruột, nhưng cũng phải chấp nhận thôi chớ hoàn cảnh nó đưa đẩy thế làm sao mà mình chống lại được. Tuổi tác và kinh nghiệm sống lúc đó chưa đủ để có thể quyết định được những vấn đề hệ trọng liên quan đến tương lai của mình
.
Á quên mất... Có một người tình nữa mà Tút biết yêu từ khi còn nhỏ đó là vào năm 1993 lúc đó mới có 9 tuổi. Một người đã làm Tút phải mê mẩn và cho đến giờ vẫn mê mẩn đó là
Hristo Stoichkov. Lần đầu tiên được xem đá banh là vào năm 1993 khi nhà mới mua TV. Chỉ muốn xem Barca đá và dõi theo bước chạy cũng như những hành động ngổ ngáo của
Hristo Stoichkov trên sân. Từ đó, tình yêu Barca mới thấm dần vào máu cho đến bây giờ. Hơi buồn là vào năm 1995 sau mùa World Cup 1994 tuyệt vời đã chuyển qua Parma nhưng chỉ một mùa sau đã trở lại Barca.
Mà sao mấy đồng chí hỏi mình toàn chuyện tình cảm vậy?
. Tóm lại là từ nhỏ đến giờ mình chỉ trải qua 2 mối tình. Một đã đứt gánh giữa đường, còn một thì đã trải qua gần hai chục năm rồi và mãi mãi không bao giờ thay đổi. :rose1: