Vị vua trong lâu đài Barcelona !
Mấy ngày qua là những ngày rất lạ trong thế giới Barca. Sau chiến thắng hoành tráng và dành quyền đi tiếp tại Champions League, Barca đã gặp không ít khó khăn khi làm khách trên xứ Andalucia. Thậm chí hồi giữa tuần Barca đã nhận những lời cáo buộc cho rằng những thành công trong thời gian vừa qua luôn song hành với những chất kích thích bất hợp pháp. Trong khi chúng ta đang bị cuốn hút bởi những cơn lốc trọng tài và những màn kịch mà người Madrid bịa ra, bất chợt nhận được một cú đánh thức quá sốc. Tin tức cho hay hậu vệ đa năng Eric Abidal đã được chẩn đoán với một khối u trong gan của mình, và anh cần phải lên bàn mổ càng sớm càng tốt kéo theo đó là sự quan tâm và lo lắng của người hâ mộ.
Nó đã đến một cách rất bất ngờ, không biết từ đâu. Sự mặc khải mà nó mang theo với những pha trộn lẫn lộn kỳ lạ của cảm xúc; những lo ngại về sức khỏe của anh và sự căng thẳng từ gia đình Abidal được pha trộn một cách rõ nét từ một tin tức khủng khiếp. Tất cả những thứ đó đối với một người bình thường rõ ràng không phải là một điều thật tồi tệ. Nói về bóng đá thì nó lại càng chẳng phải là một điều gì đó quan trọng. Nhưng chỉ có những người hâm mộ, luôn đồng hành và sát cánh với một đội bóng họ yêu mến thì đó là sự đau khổ. Bóng đá là gì, là một đội bóng, điều quan trọng của một đội bóng là gì, dĩ nhiên là cầu thủ rồi.
Vì vậy, trong thời gian này bàn luận về bóng đá không phải là một điều thích hợp, chúng ta phải nhận ra rằng, thứ mà chúng ta cảm thấy gẫn gũi không phải là trái bóng, mà là những cầu thủ. Những người này không phải là bạn bè hay gia đình của chúng ta nhưng chúng ta vẫn cảm thấy sự bất an và lo lắng về sức khỏe của họ. Điều này là bởi vì chúng ta tự nhận ra những giá trị mà họ đã đem lại - tất cả những gì họ làm là chơi bóng. Vâng, tiền luơng mà họ nhận được hàng năm quả thật quá hậu hĩnh, khác xa với số tiền luơng của chúng ta rất nhiều nhưng một khi điều tồi tệ như thế này xảy, chúng ta không thể giúp gì được những vẫn có cảm giác gì đó khó tả và nhận ra sự mong manh của cuộc sống con người mà chúng ta đã biết rất tốt.
Nhiều người trong chúng ta đã từng nếm trải cơn bệnh hoặc mất đi người thân vì cơn bệnh này, cũng như nhiều bệnh nhân khác bị bệnh tật nghiêm trọng, mỗi con người đều giống như nhau, cái gì làm lâu cũng sẽ có kinh nghiệm, sau những gì chúng ta đã biết về căn bệnh khối u gan chúng ta chỉ còn biết hướng suy nghĩ với những lời chúc tốt đẹp nhất cho gia đình Abidal . Vâng chúng ta cần phải để "King Eric" và gia đình bàn những chuyện riêng tư, họ cần phải có thời gian để đối phó với vấn đề rất cá nhân nhưng điều đó không ngăn chúng ta suy nghĩ về anh lúc này, cũng như các thành viên khác của gia đình Barca, những người có thể cũng đang đau khổ với bệnh tật, buồn bã, hay hoặc đã ra đi. Một câu lạc bộ bóng đá là một cộng đồng và giống như tất cả các cộng đồng khác chúng ta đến với nhau trong những lúc căng thẳng và khó khăn cổ vũ và động viên lẫn nhau, giống như chúng ta cổ vũ đội bóng vậy.
Trên một tờ giấy nháp, chúng ta hãy xem chúng ta đã học được từ Abidal thứ gì qua những màn trình diễn trên sân cỏ? Chúng ta biết anh rất mạnh mẽ, dũng cảm và không biết mệt mỏi. Luôn sẵn sàng cho trận chiến và với tinh thần cao nhất mặc dù vừa phải di chuyển một chặng đường dài bằng máy bay, anh vẫn thi đấu dũng mãnh giống như anh chỉ là một chai rượu vừa được nhập khẩu từ một nước khác. Gói gọn lại, anh là một cầu thủ rất chuyên nghiệp.
Ngoài sân bóng Abidal là một người rất trầm tĩnh, không có những đêm thác loạn, anh chỉ tập trung vào gia đình và sự nghiệp của mình, chẳng bao giờ có những scandal trên báo chí. Về cơ bản, anh là nguồn cảm hứng trong và ngoài sân cỏ -
nhưng đừng noi theo tấm guơng của anh nhé, đừng dại mà đánh đầu khi bóng và mình đang nằm trên sân, nếu không cơn nhức đầu chắc chắn sẽ vẫy gọi!
Không còn nghi ngờ gì nữa, chúng ta sẽ rất nhớ Abidal, một cầu thủ quan trọng không thể thay thế trong đội hình Barca mùa này, nhưng chúng ta cần phải tập trung để chống chọi với những thách thức đang chờ phía trước, "đồng chí" Abidal sẽ luôn xuất hiện trong tâm trí của chúng ta, tâm trí chúng ta lúc nào cũng chỉ nghĩ tới việc khen ngợi anh với những gì mà anh đã giúp cho CLB trong những năm qua . Một chiếc cúp vô địch (hoặc hai, hoặc ba!?) thật sự nó quá ít với những gì anh xứng đáng cần được nhận.
Nhà vua hiện tại không ở trong kinh thành, anh có một vấn đề khác quan trọng hơn cần phải tham dự, nhưng vương quốc của anh vẫn đang chờ đợi ngày anh quay trở lại, họ sẽ treo cờ trong những ngày anh vắng mặt. Chúng tôi cúi chào
King Eric, suy nghĩ của chúng tôi sẽ luôn đồng hành cùng anh !
Pha cản phá từ đáy lòng trái tim anh !
[ame]http://www.youtube.com/watch?v=6A53ZK9OPbY&feature=player_embedded[/ame]